Ngoại truyện: Nguyên Đản đại học 13
, thời gian trôi qua thật quá nhanh, Nguyên Đản đưa ly rượu lên nhấp một ngụm, chợt nhớ năm Yêu Muội lén mang chai rượu đế cất kỹ uống, kết quả là đêm Giao thừa đó, cô nhóc buồn bã vì chuyện riêng mà cứ thế nốc từng ngụm lớn.
Nguyên Đản về phía Yêu Muội. Lúc Yêu Muội đang dùng bữa, thấy sang, tay còn cầm ly rượu, cô nhóc lập tức hiểu chuyện gì đang xảy nên vội vàng đặt bát sang một bên.
"Em uống , chuyện năm đến giờ em vẫn còn nhớ như in!"
Phạm Khắc Hiếu
A Tráng phá lên, kể câu chuyện say rượu của Yêu Muội năm đó cho bạn gái là A Trân , khi xong, A Trân cũng nhịn mà bật khúc khích.
Yêu Muội đỏ bừng mặt, đổi chỗ với Tiểu Lỗi Tử: "Không thèm để ý tới nữa."
Tiểu Lỗi Tử tủm tỉm : "Em cũng còn nhớ rõ, chỉ là lúc đó Tiểu Sơn Tử và Tiểu Cương Tử đều còn quá nhỏ để thôi."
"Lúc đó em cũng còn nhỏ mà." Yêu Muội lườm nguýt: "Nếu như em và thường xuyên nhắc tới thì liệu em còn nhớ rõ ?"
Đó là sự thật.
Kể từ sự kiện đó, hầu như mỗi dịp năm mới, lớn đều dặn dò nghiêm ngặt để Yêu Muội chạm rượu, nên đương nhiên Tiểu Lỗi Tử lúc nào cũng nhớ đến chuyện .
"Em cũng nhớ mà." Tiểu Lôi Tử đắc ý, đầu với Thiết Đản: "Thiết Đản, em tò mò ?"
“Em bà nội kể tám trăm .” Thiết Đản vẫn bình tĩnh ăn, còn tiện tay gắp một miếng giò heo hầm lớn cho Tiểu Sơn Tử và Tiểu Cương Tử đang cạnh: “Ăn nhiều món , sẽ chạy nhanh hơn đấy."
Tiểu Cương Tử vội vàng gật đầu lia lịa, đẩy cái chén nhỏ của qua một chút để gắp thêm.
Bây giờ nhà bác cả Đường và chú ba Đường đều tivi, còn là loại tivi màu, cho nên khi kết thúc bữa cơm tất niên thịnh soạn, đều sẽ tập trung ở nhà bác cả Đường để xem chương trình Gala mừng năm mới.
Đường Văn Sinh phụ dọn dẹp bát đĩa còn Phong Ánh Nguyệt thì giữa đám trẻ con, lúc còn đang chuyện với A Trân, bạn gái của A Tráng.
A Trân cảm thấy cực kỳ hứng thú với những chuyện hồi còn nhỏ của A Tráng, nên cô chăm chú Phong Ánh Nguyệt kể những câu chuyện thú vị đó.
"Cháu lì lợm, nhưng cháu ngờ là lì đến mức đòn nhiều như ." A Trân thoáng qua A Tráng đang chơi cờ năm quân với Tiểu Cương Tử: "Bị đ.á.n.h nhiều mà vẫn học ."
" ." Lúc chị dâu hai Đường cũng tới: "Nếu về con cái trong đại gia đình của chúng thì Nguyên Đản là đứa học giỏi nhất."
“Yêu Muội cũng ." Phong Ánh Nguyệt vuốt ve b.í.m tóc tết dày dặn của Yêu Muội: “Chỉ cần tập trung học hành thì kỳ thi đại học sắp tới sẽ thành vấn đề .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-458.html.]
Yêu Muội chống cằm bằng cả hai tay, đôi mắt lấp lánh về phía Nguyên Đản đang nhắm mắt tĩnh dưỡng: "Cũng đầu óc của phát triển như thế nào, giỏi giang như chứ?"
"Đọc nhiều hơn, ghi nhớ nhiều hơn, nhiều đề hơn, con đường tắt nào cho việc học ."
Nguyên Đản .
thời khắc Giao thừa, Nguyên Đản và những khác lượt đốt pháo hoa do những lớn mua về, bầu trời của cả sườn núi đều bừng sáng rực rỡ.
Phong Ánh Nguyệt cầm máy ảnh lên đặt nó bàn. Thế là cả đại gia đình đều dậy, quây quần để chụp một bức ảnh gia đình kỷ niệm năm mới.
So với bức ảnh gia đình năm ngoái thì bức ảnh năm nay thêm một thành viên mới là A Trân.
A Trân rạng rỡ, kề vai với A Tráng. A Tráng nghiêng đầu mỉm cô đầy trìu mến.
"Thật là ."
A Trân thích bức ảnh .
"Thím sẽ rửa thật nhiều tấm, đến lúc đó thím sẽ gửi qua cho các cháu." Phong Ánh Nguyệt .
"Vâng ạ." Mùng ba Tết, nhóm A Trân sẽ về nhà của cô để chúc Tết, cho nên họ thể đợi đến khi ảnh rửa xong.
Mùng ba Tết, gia đình Phong Ánh Nguyệt đến nhà Tần Lưu Hải để chúc Tết. Nhóm Tần Lưu Hải còn sinh sống ở khu nhà nhỏ nữa, bây giờ bọn họ chuyển khu biệt thự mới xây dựng ở trong huyện.
Ông nội Tần và bà nội Tần lượt qua đời, chị gái của Tần Lưu Hải cũng lập gia đình nhiều năm , bây giờ trong nhà chỉ còn ba họ.
Mẹ Tần tiếp đón Phong Ánh Nguyệt và nhiệt tình. Thiết Đản và Nguyên Đản theo Tần Lưu Hải lên lầu.
Trên lầu một phòng trò chơi riêng biệt, nơi mấy chiếc máy chơi game lớn nhỏ, còn cả mấy cái máy vi tính, đều là do cha Tần chuẩn cho Tần Lưu Hải và Nguyên Đản.
Trong dịp Tết hoặc ngày nghỉ, đều sẽ ở đây để giải trí.
Thiết Đản tìm thấy trò quen thuộc của nên say mê chơi, để ý đến hai đang thủ thỉ tâm sự.
"Con bé giận ?"
Nguyên Đản thao tác nhân vật trong trò chơi, nhướng mày: "Có là điều gì ?"
“Không thể nào.” Tần Lưu Hải bĩu môi bằng nửa con mắt: “Tớ chỉ với em là tớ thích em mà thôi."