Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 451

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:22:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Ngoại truyện: Nguyên Đản đại học 6

 

Thiết Đản rửa mặt nghiêm túc, tiện tay lấy lược chải tóc. Cha Đường ló đầu qua cửa nhà vệ sinh, thấy thằng bé nữa, tự sửa soạn cho xong xuôi mới an tâm xuống.

 

“Thằng bé quá quấn nó, về nhà sẽ thế nào.”

 

“Thằng bé lớn nên sẽ tự điều chỉnh thôi, cha yên tâm ạ.”

 

Phong Ánh Nguyệt trấn an.

 

thế.” Mẹ Đường cố gắng gật đầu: "Hơn nữa, Nguyên Đản học, cũng hẳn là về nhà, nó sẽ cách dỗ dành em thôi.”

 

Khi Thiết Đản khỏi nhà vệ sinh, ba dừng cuộc trò chuyện đang dở, híp mắt chỉnh quần áo cho thằng bé. Một nhóm chuẩn rời .

 

Thiết Đản xuống tầng trái , đó chằm chằm về một hướng và : “Đi về bên là trường của trai.”

 

“Cảm nhận của con về phương hướng đấy.” Phong Ánh Nguyệt gật đầu : " về bên đó, nhưng hôm nay chúng sẽ đến nghĩa trang liệt sĩ nên sang bên .”

 

Cô chỉ về hướng ngược .

 

Thiết Đản gật đầu, quấy phá, sang bên cạnh ông bà nội chờ Phong Ánh Nguyệt lấy xe .

 

Sau khi lấy xe , Thiết Đản giúp Đường ghế phía (ghế cạnh lái), còn thì ở đằng với cha Đường.

 

Mẹ Đường say xe nên mỗi khi ngoài, họ đều để bà ở ghế cho đỡ khó chịu.

 

“Không giáo viên giao bài tập về cảm nhận chuyến ? Con xem thật kỹ mới cảm nhận chứ.”

 

Khi họ đến nơi và chuẩn xuống xe, cha Đường xoa đầu Thiết Đản và với thằng bé.

 

“Cháu thưa ông.” Thiết Đản lấy trong túi một xấp giấy và một cái bút chì: "Cháu sẽ ghi hết ạ.”

 

Mua vé xong, họ đến khu soát vé, thế mà gặp Lưu. Cậu Lưu đến đây cùng chú Lâm, chú Lâm vệ sinh, còn ông đến khu soát vé .

 

“Trùng hợp quá!”

 

Cậu Lưu mừng rỡ, mái tóc lấm tấm hoa râm, ông tăng cân nên lộ rõ bụng bia. Mẹ Đường cũng ngạc nhiên: “Mấy năm gần đây sức khỏe của hơn nhiều nhỉ?”

 

“Chắc do tửu lượng đấy chị ạ.” Cậu Lưu vỗ bụng : "Người già mà gầy một chút thì , tuổi càng cao càng khó giữ dáng thanh thoát.”

 

Sau đó, Lưu sang Cha Đường, Mẹ Đường, : "Vợ chồng chị đây mới gọi là khỏe mạnh, phúc hậu.”

 

lúc , Chú Lâm đưa vé cổng, chào hỏi Phong Ánh Nguyệt cùng , bèn tặc lưỡi: “Chỉ cần ông bỏ chén rượu là ngay.”

 

cũng lắm chứ, nhưng cái bụng với dày nó chịu theo lời.”

 

Cậu Lưu vẻ mặt sầu não, sang Thiết Đản hỏi: “Thiết Đản, cháu xem ông thế nào đây?”

 

“Việc gì quyết tâm thì gì là thể, chắc chắn ông sẽ thôi ạ.”

 

Thiết Đản với vẻ mặt nghiêm túc.

 

Đồng thời, thằng bé lấy giấy bút , lẩm nhẩm: “Đôi khi lớn...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-451.html.]

 

“Thôi thôi thôi.” Cậu Lưu vội vàng ngăn : "Đừng lấy ông đề tài văn mà dọa như thế chứ!”

 

“Cháu về một nhân vật, về ông .”

 

Thiết Đản trả lời dứt khoát. Chú Lâm bên cạnh vỗ tay tán thưởng: “Tuyệt vời! Cứ ! Viết cho nhiều !”

 

“Thế thì cháu cũng nên cả ông !” Cậu Lưu thì thầm với Thiết Đản đang phía . Chú Lâm thấy thì cũng vội vã đuổi theo ngay.

 

“Cha, , hai dừng đây một chút để con chụp ảnh nhé.”

 

Phong Ánh Nguyệt lấy chiếc máy ảnh , chuẩn chụp cho Cha Đường và Mẹ Đường.

 

Đây là chiếc máy ảnh Đường Văn Sinh mua từ năm ngoái, Phong Ánh Nguyệt thường dùng nó để ghi những khoảnh khắc của cả nhà, giờ trong nhà chất đầy mấy cuốn album ảnh .

 

Cha Đường và Mẹ Đường nhanh chóng tạo dáng. Phong Ánh Nguyệt nắm bắt khoảnh khắc tự nhiên và nhất bấm máy.

 

Cô cúi đầu xem bức ảnh chụp, đó đưa cho hai xem. Ba đều hài lòng tiếp tục bước , theo Thiết Đản và .

 

Suốt buổi sáng hôm đó, Phong Ánh Nguyệt chụp nhiều ảnh. Đến bữa trưa, Cậu Lưu và Chú Lâm hào phóng mời ăn lẩu cá. Món ăn nóng hổi ngon miệng.

 

Thiết Đản là đứa thích ăn cá nhất. Thằng bé cẩn thận gỡ hết xương, đưa phần thịt cá ngon nhất cho ông bà nội ăn , mới tự gắp cho : "Mẹ, cứ tự nhiên ạ.”

 

Phạm Khắc Hiếu

Vì cả Đường Văn Sinh và Phong Ánh Nguyệt đều thói quen tự gỡ xương cá cho , nên Thiết Đản cũng quá bận tâm đến .

 

“Ừ, con cứ ăn từ từ nhé.”

 

Trong khi đó, Cậu Lưu và Chú Lâm bắt đầu nhâm nhi chén rượu.

 

Ăn cơm xong, Phong Ánh Nguyệt cùng hai đứa con và Cha Mẹ Đường trở về khách sạn , vì Cha Mẹ Đường cần uống t.h.u.ố.c đúng giờ.

 

Vừa về đến sảnh khách sạn, Thiết Đản ngó về phía trường học của Nguyên Đản, càu nhàu: "Không ăn cơm trưa nhỉ?”

 

“Đương nhiên là ăn , buổi chiều nó còn tham gia huấn luyện quân sự mà.”

 

Cha Đường trả lời.

 

“Không ăn mấy bát cơm.”

 

Thiết Đản lo lắng mặt.

 

“Chắc chắn ba bát cơm đầy . Cháu cũng sức ăn của nó thế nào mà, nó ăn khỏe lắm.”

 

Mẹ Đường trấn an.

 

Thiết Đản rầu rĩ: "Trước ở nhà, là con xới cơm cho thôi.”

 

“Nào nào, sắp lên tầng . Ông bà nội còn uống t.h.u.ố.c nữa.”

 

Phong Ánh Nguyệt dứt lời, Thiết Đản lập tức chấn chỉnh tinh thần, lập tức nắm tay ông bà, đưa lên lầu.

 

như lời Mẹ Đường , Nguyên Đản chỉ ăn đủ ba bát cơm, mà chỉ trong một buổi sáng, kết với vài bạn cùng phòng.

 

Thật trùng hợp, ba bạn cùng phòng những cùng nghiệp chung một trường cấp ba, mà còn là những em thiết lớn lên cùng trong khu nhà tập thể dành cho cán bộ.

 

 

Loading...