Nguyên Đản thoáng qua thấy Đường Văn Cường và Đường Văn Sinh đang chuyện cùng , ghé sát A Tráng hỏi nhỏ: "Nghỉ ngơi mấy ngày mà vẫn báo điểm cho họ ?"
"Chưa. Bọn họ cũng hỏi đến nên cứ lờ ." A Tráng thở dài: "Nếu thể tránh đ.á.n.h thêm một ngày nào nữa thì sẽ giữ bí mật thêm ngày đó."
"Em thấy tổng thể điểm của tiến bộ hơn mà." Nguyên Đản đoán: "Chắc là sẽ đ.á.n.h ."
"Anh chỉ sợ chú ba Đường hài lòng với điểm thôi." A Tráng sợ cha , họ trình độ của , chỉ sợ chú ba Đường nghiêm khắc.
Nếu chú ba hài lòng, thì chuyện lén sửa điểm thi cũng sẽ dễ dàng qua mặt .
Nguyên Đản vẫn chắc chắn. Hai đứa trẻ , còn kịp nghĩ nên gì thì Đường Văn Sinh gọi tên chúng.
"Lại đây."
Đường Văn Sinh ngoắc tay.
A Tráng sợ hãi siết c.h.ặ.t t.a.y Nguyên Đản.
"Đi thôi." Nguyên Đản hít một thật sâu, cùng A Tráng bước về phía Đường Văn Sinh.
Đường Văn Sinh hỏi A Tráng về thành tích cuối kỳ, A Tráng điểm thật của , cuối cùng còn chèn thêm một câu: "Cháu thấy khá hơn nhiều , dù thật lòng cháu chẳng hiểu bài vở gì , nhưng cháu cố gắng học hành chăm chỉ đấy ạ."
"Đầu óc của nó chỉ thế thôi." Anh họ cả thở dài: "Y như nó ."
"Ối giời ơi!"
Phạm Khắc Hiếu
Chị dâu cả đang lúi húi trong sân, thấy liền ngước lên trừng mắt: "Có chuyện thì nhận, còn chuyện thì đổ hết cho em ?"
Phong Ánh Nguyệt và những khác đều bật .
"Như , như !"
Anh họ cả vội vàng giơ tay lên phân bua: "Con thì nhất định giống ."
Lúc , chị dâu cả mới hài lòng đầu .
Nhìn thoáng qua A Tráng đang toe toét, họ cả thở dài, với Đường Văn Sinh: "Anh thật sự gì với nó nữa. Học đến lớp chín mà thành tích nát bét như thế ! Cô giáo chủ nhiệm còn với điểm ít ỏi thế thì ngay cả trường trung cấp nghề trường trung cấp kỹ thuật cũng thể chen chân ."
"Cần học thôi." Anh họ cả và A Tráng cùng lắc đầu, sức lực và tốc độ gần như . Nguyên Đản thấy thế liền kinh ngạc thốt lên: "Với cái đầu óc thì ngay cả khi học mười năm cấp hai, em nghĩ cũng thi nổi cấp ba ."
"Vâng, đúng là như thế đấy ạ." A Tráng gật đầu thật mạnh: "Cháu hợp với việc học!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-434.html.]
"Vậy cháu gì?"
Sau khi Phong Ánh Nguyệt giao Thiết Đản cho cha Đường, cô tò mò đến, khi thấy những gì A Tráng , liền hỏi tiếp.
Đường Văn Sinh nhích để Phong Ánh Nguyệt bên cạnh , hai im lặng cùng A Tráng.
"Cầm tấm bằng nghiệp cấp hai, nếu ngoài tìm việc thì hãy học nghề, qua vài năm tay nghề thì cũng thể kiếm tiền."
Anh họ cả m.ổ b.ụ.n.g cá .
"Nếu xa, con thể về quê nuôi cá, con cứ trông coi ao cá, cha và con sẽ ngoài kiếm việc thêm."
A Tráng xong gì, Nguyên Đản nghiêng đầu : "Anh cảm thấy thế nào?"
"Hai chuyện khác , chọn cái nào thì hơn."
A Tráng lời thật lòng.
Anh họ cả thế liền giận sôi máu: "Thế mà mày còn chịu học! Tao cho mày , tương lai xã hội ngày càng phát triển, học thì cái gì nên hồn . Bây giờ mày chịu lời vì mày từng chịu khổ thôi!"
"Anh , đừng mắng nó, nhỏ nhẹ thôi." Đường Văn Cường khuyên mang đến một thùng nước sạch đặt cạnh chân .
"Cháu nhập ngũ ?"
Đường Văn Sinh đột nhiên lên tiếng.
Hai mắt A Tráng sáng rực: "Cháu thể ạ?"
"Sau khi nghiệp cấp hai, chú sẽ dẫn cháu khám sức khỏe. Nếu cháu may mắn vượt qua , nửa năm cháu sẽ gọi nhập ngũ. Được thì xem bản cháu cố gắng thôi."
"Cháu nhớ !" A Tráng vô cùng kích động: "Cháu sẽ nghĩ kỹ chuyện ."
"Thằng bé đấy?"
Nhìn thấy A Tráng lôi Nguyên Đản chạy , họ cả liền hỏi.
"Em thấy thằng bé cũng ngay thẳng, vóc dáng cao lớn. Chỉ cần vượt qua vòng khám sức khỏe là vấn đề gì cả." Phong Ánh Nguyệt trả lời.
Anh họ cả cảm thán: "Nếu thằng bé mà lính, cái công việc vẻ vang thế thì thắp hương tạ ơn trời đất, tạ ơn tổ tiên mất!"