Nghe , chị dâu hai Đường nghiêm túc quầy cá nhỏ, nhận thấy việc buôn bán cũng thật, hầu hết những đến đây đều là giới trẻ hoặc các cặp vợ chồng trẻ.
"Em nghĩ việc thể ." Phong Ánh Nguyệt nghiêng qua : "Ao cá nhà Dương Bảo Quốc nhận thầu từ năm ngoái, trong đó nuôi cá vàng cảnh. Nếu ăn mặt hàng thể đến đó mua giống."
Phạm Khắc Hiếu
Đối với các dụng cụ câu cá và những thứ liên quan, thể đến chợ đầu mối mua sỉ.
“Ngày mai chúng xem thử.” Trong lòng chị dâu hai Đường cũng d.a.o động: “Nếu thấy thích hợp thì sẽ chợ đầu mối mấy đứa em mua dụng cụ luôn.”
Họ nơi khác mà chỉ bên cạnh quầy hàng xem chủ quầy chào hỏi khách hàng , khách chọn dụng cụ như thế nào.
"Chị cứ nghĩ sẽ dễ dàng vớt ." Chị dâu hai Đường ngạc nhiên khi thấy một đôi trẻ đưa gần sáu đồng tiền chơi, nhưng tài nào vớt một con cá vàng nhỏ nào.
“Chị dâu hai, hai, chúng chơi thử một . Cứ chơi bằng tự xuống tay chơi thử.”
Đã ý định kinh doanh lĩnh vực , nhất nên trải nghiệm qua, cảm nhận cảm giác khi khách hàng là như thế nào.
“Được.”
Anh hai Đường chơi từ lâu nhưng tiền lẻ trong túi, tiền ở trong túi chị dâu hai Đường hết .
"Được thôi, để xem chị đây chỉ cần một là vớt !"
Chị dâu hai Đường kéo tay áo lên, với vẻ tràn đầy tự tin.
Thậm chí hai Đường còn cá cược với các cô xem ai vớt nhiều cá vàng nhỏ hơn, vớt ít nhất sẽ trả tiền chơi cho cả ba.
Phong Ánh Nguyệt hào hứng tham gia, khi quầy hàng ít hơn một chút họ mới chen .
Chủ quầy chú ý đến họ, nhất là hai Đường. Ông chủ quầy là nhạy bén, qua liền tâm tư của hai Đường. Khi họ đến, ông chủ quầy : “Có hai loại dụng cụ là lưới giấy và lưới gai. Lưới giấy giá một xu một cái, còn lưới gai giá một đồng cho mười lăm phút chơi.”
Lưới giấy mỏng, ngâm vài nước sẽ rách, lưới gai tuy chắc chắn hơn nhưng diện tích nhỏ hơn so với lưới giấy.
Phong Ánh Nguyệt thử cả hai loại.
Mười lăm phút , cả ba lặng duy nhất một chú cá vàng nhỏ lẻ loi cô đơn trong chiếc túi ni-lông bơm oxy.
Họ bỏ trọn sáu đồng tiền chơi trong mười lăm phút, nhưng chỉ vớt một con cá nhỏ nhoi, mà con do Anh hai Đường vớt .
" là vụ ăn hái tiền..."
Chị dâu hai Đường nuốt nước bọt.
"Việc thể ."
Phong Ánh Nguyệt khẳng định tiếp lời.
Anh hai Đường gật đầu lia lịa.
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-424.html.]
"Này em, đang tính mở quầy hàng đấy?"
Ông chủ quầy vẫy tay với hai Đường, đợi hai Đường đến gần hỏi nhỏ.
Anh hai Đường ngại ngùng gật đầu: " thấy nó thú vị, suy nghĩ đến."
“Nhà buôn bán mặt hàng , nếu mua hàng ở cửa tiệm lâu dài.” Ông chủ quầy vỗ ngực: “Muốn học kỹ năng bày trí quầy hàng, thể truyền dạy miễn phí cho .”
Anh hai Đường chị dâu hai Đường, chị dâu hai Đường Phong Ánh Nguyệt, họ sợ lừa.
Phong Ánh Nguyệt lập tức trò chuyện với ông chủ quầy, hẹn sáng mai đến cửa hàng buôn bán của xem thử. Mọi trở về nhà khách nghỉ ngơi, còn con cá vàng nhỏ Anh hai Đường trả cho chủ quán.
Dù họ mang theo cũng tiện chăm sóc.
Sau một đêm nghỉ ngơi lấy sức, sáng hôm , khi cả nhà đến gần đó ăn một bát mì sườn kho nóng hổi, hai vợ chồng Anh hai Đường dạo mua đồ sỉ, còn Phong Ánh Nguyệt đến nhà họ Lâm đón Nguyên Đản.
Vĩnh Bình nỡ chia tay nhóc chút nào, cứ đưa Nguyên Đản kéo bé về.
“Nguyên Đản học hành thật giỏi, chúng cùng thi đỗ chung một trường đại học nhé!”
Nguyên Đản gật đầu: "Được, nhất định ."
Khi về gần nhà khách, Nguyên Đản chợt nhớ thi đại học Y, còn Vĩnh Bình thi trường mỹ thuật nhất của tỉnh. Rõ ràng chuyên ngành của hai khác .
Phong Ánh Nguyệt đưa hai bé tìm vợ chồng Hai Đường, đó đến cửa hàng buôn bán của Cả để kiểm tra hàng hóa. Đừng thấy ban đêm Cả chỉ là một chủ sạp hàng nhỏ, thật ban ngày là một ông chủ lớn sở hữu cả một tòa nhà thương mại.
"Nếu hàng cao cấp hơn một chút thì cứ mang về thử. Nếu tiêu thụ , cứ gọi điện, họ sẽ trực tiếp giao hàng đến huyện. Tiền sẽ ngân hàng gửi về."
Sau khi dặn dò xong, Phong Ánh Nguyệt mới .
Vợ chồng Hai Đường ý kiến phản đối nào. Vì lượng hàng hóa còn khá nhiều và phức tạp nên họ sẽ thanh toán tiền . Bộ phận bán hàng ở đây nhanh chóng đóng gói hàng hóa mang bưu cục gửi .
Vì ngày mai là thứ Hai nên họ nán lâu. Sau khi mua ít quà biếu nhà, họ lập tức đến nhà ga mua vé để về huyện.
Khi về đến nhà hơn bốn giờ chiều. Mẹ Đường dùng nồi đất hầm sườn sẵn, về đến là ngay thức ăn nóng hổi để bồi bổ. Đã hai đêm Thiết Đản thấy Phong Ánh Nguyệt, nên buổi tối thằng bé vẻ đòi hơn khi.
Phong Ánh Nguyệt bước nhà, Thiết Đản nước mắt lưng tròng cô, đưa bàn tay mũm mĩm đòi bế.
"Ngoan nào con trai." Phong Ánh Nguyệt ôm thằng bé lên dỗ dành: "Mẹ về , đừng nữa nha."
"Thiết Đản ." Nguyên Đản đưa món đồ chơi mà mang về cho Thiết Đản xem. Thằng bé dứt nước mắt liền đưa bàn tay bé xíu bắt lấy đồ chơi chịu buông, hào hứng đến chảy cả nước dãi.
Phong Ánh Nguyệt lau sạch sẽ cho con trai, đặt nó lên chiếu trúc để chơi. Nguyên Đản cũng cầm đồ chơi chơi cùng em.
Bên , khi tin , Đường chỉ dở dở , mừng cho vợ chồng Hai Đường.
Buổi tối, nhân tiện ngoài tản bộ, vợ chồng Hai Đường đến quảng trường huyện hỏi thăm về phí thuê gian hàng. Sau khi xem xét các vị trí, họ cuối cùng chọn một chỗ trong những gợi ý của Đường Văn Sinh, tìm đến chỗ nhân viên quản lý quảng trường để đăng ký và giao tiền đặt cọc.