Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 420

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:22:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tình yêu của bà nội La 1

 

Gia đình họ La dường như quyết tâm dồn ép chuyện học kèm cho La Đại Cường. Trước đây, mỗi khi Phong Ánh Nguyệt gặp họ thì cũng chỉ chào hỏi xã giao mạnh ai nấy . Thế mà giờ đây, cô ngoài cứ như thể lúc nào cũng thể đụng mặt mấy sát vách , và họ thái độ thờ ơ bằng sự niềm nở, nhiệt tình quá mức.

 

Phong Ánh Nguyệt cảm thấy thể chịu nổi nữa. Tần suất chị dâu La ghé qua nhà ngày càng nhiều, đến mức Đường cũng tiện xua đuổi. Sau khi suy nghĩ, Phong Ánh Nguyệt bèn với Đường.

 

“Chuyện cứ mặc kệ con và Văn Sinh, gì với họ cũng . Nếu họ ý định đưa thằng bé La Đại Cường đến học, cứ chúng con tính toán .”

 

, Đường vui vẻ tiếp chuyện bà nội La.

 

Chồng bà nội La mất cách đây vài năm. Gần đây, nhờ chị gái mai mối, bà quen một ông lão tính.

 

Bà nội La thấy thể moi bất kỳ tin tức gì về chuyện dạy kèm từ Đường, đành thôi bận tâm nữa mà chuyển sang tâm sự với Đường về mối quan hệ của bà với ông lão .

 

Khi Phong Ánh Nguyệt về nhà thấy ai ở tầng , cô liền lên gác. Quả nhiên, cô thấy hai đang sưởi nắng gác, cùng trông nom Thiết Đản.

 

quấy rầy, đặt xấp bài tập lên chiếc bàn con bên cạnh bắt đầu chấm điểm.

 

“... Nhà ông hai con trai, gia đình cả sống ở huyện bên cạnh, ông sống chung với gia đình út ở đây. Quan hệ gia đình xem như hòa thuận, việc tìm vợ cho ông là do hai cô con dâu chủ động đề xuất.”

 

Bà nội La ngại ngùng kể về tình hình của đối phương.

 

“Con dâu và hai đứa con gái cũng ủng hộ tìm một bầu bạn lúc tuổi già. Sau khi mai mối, chúng thấy hợp tính nên chính thức .”

 

Mẹ Đường gật đầu: “Chỉ cần tử tế, hợp thể tính chuyện.”

 

“Ông đúng là một , đối xử với … cũng phép.” Bà nội La đỏ mặt: “ gần đây, giữa chúng xảy trục trặc.”

 

Phong Ánh Nguyệt đang lẳng lặng lắng .

 

“Có vướng mắc chuyện ăn ở ?” Mẹ Đường dễ dàng đoán trúng.

 

Bà La gật đầu: “Ý của các con ông ông dọn ngoài ở hẳn với .”

 

“Hả?”

 

Mẹ Đường kinh ngạc, Phong Ánh Nguyệt cũng ngừng tay chấm bài.

 

“Bà cũng thấy bất ngờ ?” Vẻ ngượng ngùng mặt bà nội La dần dần tan biến: “Thực là họ thấy ông là một gánh nặng, để ông tìm một vợ để bầu bạn, cần chật vật sống chen chúc với vợ chồng chúng nó.”

 

“Sau khi ông chuyện với , ông hề hỏi nghĩ gì mà lập tức chấm dứt quan hệ giữa hai chúng .”

 

Nghe đến đây, Phong Ánh Nguyệt thầm gật đầu. Ông lão hành xử như cũng coi là tử tế, nghĩ cho bà.

 

“Ông ngờ con cái ý tứ như , nên cảm thấy hổ khi đối diện với . Kể từ hôm đó, chúng gặp gần nửa tháng trời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-420.html.]

 

Bà nội La mím môi: “Cha của Đại Cường thì ông dọn đến ở cũng , nhưng ông chịu. Ông bảo, nếu dọn đến sống với , thì ông một chốn nương cho , chứ thể đến ở nhờ nhà con trai mãi .”

 

“Quả thực ông cũng là đang nghĩ cho bà thôi.” Mẹ Đường nhẹ nhàng thở dài một , kéo bàn tay Thiết Đản đang ngậm .

 

hiểu chứ, nên trách cứ ông .” Bà nội La cụp mắt xuống: “Chỉ là trong lòng cứ thấy yên.”

 

Phong Ánh Nguyệt cũng nhận thấy, chuyện tình cảm tuổi già quả thực hề dễ dàng.

 

Thiết Đản đầu , thấy Phong Ánh Nguyệt đang ở cửa sổ, lập tức vẫy vẫy cái tay nhỏ xíu đầy phấn khích.

 

Động tác lập tức thu hút sự chú ý của Đường và bà nội La. Phong Ánh Nguyệt cũng đặt bút xuống, bước ngoài, mỉm chào bà nội La cúi xuống bế Thiết Đản phòng, tiếp tục công việc chấm bài dang dở.

 

Bà nội La đỏ mặt, kéo Đường thì thầm: “Cháu dâu thấy hết đấy?”

 

“Có thấy cũng chẳng . Con dâu tính tình kín đáo lắm.” Mẹ Đường trấn an, vẻ mặt đầy tin tưởng.

 

Vẻ ửng đỏ gương mặt bà nội La cũng dịu chút ít, nhưng bà cũng nán lâu. Sau khi bà , Đường thở dài : “Thật ngờ, con cái nhà ông lão thể suy tính kiểu đó.”

Phạm Khắc Hiếu

 

Phong Ánh Nguyệt lập tức thêm cuộc trò chuyện: “ là như , chuyện tổn thương lòng tự trọng của ông .”

 

“Phải .” Mẹ Đường gật đầu đầy vẻ đồng tình: “Buổi tối món cà tím xào thịt, chiều nay thêm món thịt hấp nữa nhé?”

 

“Được ạ.” Phong Ánh Nguyệt đáp .

 

Hai hôm , Đường Văn Sinh nghỉ phép, liền đưa cha về nhà ở chơi vài ngày.

 

Từ khi cha Đường đến, bà nội La cũng ít sang chơi hẳn. Bà đang trò chuyện cùng Đường, mà cạnh đó sự hiện diện của đàn ông , thể tự nhiên như ?

 

Ánh Nguyệt cần hỏi, chị dâu La chủ động kể chuyện khi gặp cô.

 

“Mẹ chồng chị vẫn tơ tưởng tới chú , nhưng chú tránh mặt chị hoài. Mấy hôm nay thấy bà ăn uống chẳng bao nhiêu, trông thương lắm.”

 

Phong Ánh Nguyệt bất ngờ khi câu chuyện, cô bèn tiếp lời: “Hai ban đầu tình ý với , nhưng vì chuyện ngoài lề mà xa cách, thì đương nhiên là còn nhung nhớ .”

 

“Ai mà bảo thế? Ông nhà chị chú chỉ là giữ cái sĩ diện thôi. Chứ bọn chị đủ khả năng chăm sóc chú lúc tuổi già.”

 

Chị dâu La càng càng bức xúc, vì quan hệ chồng nàng dâu của họ hòa thuận nên chị cực kỳ thương : “Đời bao lâu chứ. Giờ gặp hợp ý , cứ bên mà vui vẻ, tính toán chi li gì cho mệt?”

 

.”

 

Thấy Ánh Nguyệt đồng tình, chị càng đà hăng hơn.

 

“Thật chuyện vẫn lối thoát, đó là hai nhà bên chị sẽ cùng góp tiền để ông bà tìm một chỗ ở riêng, sống tự do tự tại. Chỉ tiếc là những bên chẳng chịu gặp mặt, nên chẳng cách nào bàn bạc .”

 

 

Loading...