Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:06:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không cần giao tiền 2

 

Lúc Đường Văn Sinh về đến nhà thì cơm nước xong hết, bàn còn một đĩa trái cây rửa sạch, bên cạnh vọng đến tiếng rôm rả của ba trong gia đình chị dâu Triệu. Nghe thấy hỏi: “Niếp Niếp đón về .”

 

, là một cô bé đáng yêu.” Phong Ánh Nguyệt gật đầu: “Lát nữa chúng sang đó chơi một chút.”

 

“Được.”

 

Đường Văn Sinh gật đầu.

 

Trong thời đại mà cả nước vẫn điện, hoạt động ban đêm chỉ đơn giản là tán dốc, sách, hoặc là ngủ sớm.

 

“Số trái cây cũng là chị dâu chia cho chúng .”

 

Đường Văn Sinh ăn vài trái, nó vị chua chua ngọt ngọt.

 

Ăn cơm xong để Phong Ánh Nguyệt nhúng tay dọn dẹp. Sau khi hai sang nhà bên cạnh chuyện một lúc thì về nhà.

 

Đường Văn Sinh lấy một xấp tiền và phiếu đưa cho Phong Ánh Nguyệt.

 

“Hôm nay lĩnh lương và các loại phiếu .”

 

Anh là công nhân kỹ thuật cấp ba, một tháng bốn mươi lăm đồng cùng đủ các loại phiếu trợ cấp.

 

Có phiếu lương thực, phiếu dầu, phiếu thịt.

 

Đôi lúc sẽ thêm một phiếu vải hoặc phiếu của các ngành nghề khác.

 

Phong Ánh Nguyệt ghi chép kỹ sổ tay, bỏ tiền trong tủ khóa , lúc mới sách bài.

 

Nền tảng tiểu học của cô vấn đề gì, cho nên bây giờ vẫn đang học chương trình sách giáo khoa trung học cơ sở.

 

Với tiến độ , Đường Văn Sinh cảm thấy Phong Ánh Nguyệt thể thi xong cuộc thi chuyển cấp trung học cơ sở, đó qua một hai năm nữa thể thi lên trung học phổ thông.

 

Bởi vì Phong Ánh Nguyệt thực sự thông minh, cái gì cũng thể hiểu ngay.

 

Còn Đường Văn Sinh luôn chăm chỉ ôn tập chương trình lớp mười hai.

 

Vài ngày , công việc tạm thời của Phong Ánh Nguyệt cũng thành.

 

Chủ nhiệm Lý thậm chí còn đành lòng để cô .

 

đồng chí Tiểu Đường bảo tháng sáu cô chuẩn thi tuyển sinh, ?"

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu mỉm : "Học tập là việc cả đời, thêm sách vở thì chẳng bao giờ sai ."

 

Chủ nhiệm Lý gật đầu lia lịa:

 

là đạo lý chí lý!”

 

Rời khỏi nhà máy giấy, Phong Ánh Nguyệt thẳng chợ. Lúc sạp thịt chỉ còn loại thịt nạc, cô bèn mua một cân hơn, sắm thêm chút rau xanh, đó ghé qua Cung tiêu xã lấy thêm ba mươi quả trứng.

 

Số tiền lương cô nhận chẳng mấy chốc bay , phần lớn đều trích để chi tiêu mua sắm thức ăn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-41.html.]

Đường Văn Sinh đương nhiên điều , bởi lẽ, hiện giờ giữ tay hòm chìa khóa trong nhà là Phong Ánh Nguyệt.

 

Phạm Khắc Hiếu

Phong Ánh Nguyệt xào thịt, bếp lò cháy đượm, thêm nhiều dầu mỡ trong chảo, hương thơm tất nhiên dậy lên hơn hẳn những nhà khác.

 

Khi cô đang nấu cơm, chỉ chị dâu Triệu ở gần đó, mà ngay cả chị dâu Trương cùng các bà thím, chị dâu khác cũng thường xuyên ngó nghiêng, liếc sang bếp nhà Phong Ánh Nguyệt.

 

Đường Văn Sinh bước lên đến lầu năm ngửi thấy mùi thơm lừng, còn kịp một bà thím chép miệng bảo nàng dâu nhà quá phung phí dầu củi.

 

Khi ngang qua bà thím đó, xòa: “Dạ, là do cháu thích ăn uống xông xênh một chút ạ.”

 

Bà thím liền trêu chọc: “Không chỉ cháu thích, thím đây ngửi thôi cũng thấy thèm quá chừng đây.”

 

Trong bữa cơm, Phong Ánh Nguyệt nhắc đến chuyện ngày mai về quê: “Anh xin nghỉ phép ?”

 

“Xin . Anh cũng mượn chiếc xe đạp của Dương Bảo Quốc , đang dựng ngay nhà.”

 

Đường Văn Sinh đáp.

 

Dương Bảo Quốc chính là bạn cho họ mượn chiếc xe đạp hôm .

 

“Mỗi tháng chúng gửi về nhà bao nhiêu tiền ?”

 

Phong Ánh Nguyệt hỏi tiếp.

 

Cô tính toán ngày mai về quê mang theo một ít tiền mặt quà biếu.

 

Đường Văn Sinh thoáng buồn bã:

 

“Anh quên kể với em chuyện . Trước đây cha từng đổ bệnh nặng một trận nên nhà vay mượn ít. Mấy năm gần đây hai đều cùng trả nợ. Do ngày xưa nhà tốn kém một khoản lớn để học nên gánh vác phần nặng hơn.”

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu thông cảm.

 

“Khoản nợ trả dứt điểm đầu năm ngoái. Đến cuối thu, nhà cửa gặp trục trặc, năm ngoái sửa sang phòng ốc, tuy thiếu nợ nữa nhưng trong tay cũng chẳng còn dư dả bao nhiêu.”

 

Đường Văn Sinh giải thích.

 

“Sau , mỗi tháng gửi về nhà mười đồng, còn thì tiết kiệm . Lúc kết hôn tuy dùng hết một mớ, nhưng cuối cùng vẫn còn một trăm đồng tiền tiết kiệm.”

 

“Cộng thêm tiền mừng cưới của bạn bè nữa thì tổng cộng tròn hai trăm đồng.” Phong Ánh Nguyệt , tiếp lời.

 

là như .”

 

Đường Văn Sinh gật đầu theo.

 

“Số tiền sính lễ đó là do tự bỏ ?”

 

Phong Ánh Nguyệt tò mò hỏi.

 

“Là cha bỏ đấy. Ngoài , khi chúng kết hôn thì cần gửi tiền về nhà nữa, đó là ý của cha .”

 

Lời khiến Phong Ánh Nguyệt thực sự kinh ngạc.

 

Trong những gia đình công nhân, nhất là những nhà chỉ một như Đường Văn Sinh tiền, hiếm khi cha bảo con trai và con dâu cần gửi tiền về nhà. Ví như Triệu Thiên cùng khu, tiền lương mỗi tháng ba mươi đồng thì nộp cho gia đình đến mười lăm đồng, kể các phiếu phụ cấp cũng đưa hết. Có lúc còn tìm đến tận đây để đòi thêm, nên mười lăm đồng đó căn bản đủ chi tiêu trong một tháng.

 

Loading...