Ở cữ 3
Lúc bên ngoài trời lên nắng. Đường Văn Sinh bê thêm một thùng nước ấm nữa , bảo Phong Ánh Nguyệt nghiêng. Anh đặt chiếc thùng lên ghế đẩu, tầm để cô thể gội đầu.
Động tác của nhẹ nhàng, nhanh chóng, chỉ thoáng cái gội xong. Mẹ Đường mang mấy chiếc khăn mặt , nhanh tay lau khô tóc giúp Phong Ánh Nguyệt.
Phong Ánh Nguyệt chìm giấc ngủ một cách vô thức.
"Hôm đó con bé một phen hú vía . Mấy ngày con nghỉ ở nhà, nhớ dành nhiều thời gian chăm sóc con bé. Mấy chuyện lặt vặt khác con đừng nhúng tay , chỉ cần lo cho hai con nó thật chu đáo là ." Mẹ Đường khẽ với Đường Văn Sinh.
Đường Văn Sinh gật đầu.
Lúc trong nhà cũng chẳng nhiều của ngon vật lạ, chỉ riêng gà và trứng là dư dả. Vì thế, Phong Ánh Nguyệt ngày nào cũng bồi bổ bằng gà hầm và trứng đường. Cô ăn canh là chính, thịt thì ăn ít, thế nên phần thịt gà còn đều chia cho những khác trong nhà.
Món ăn tuy nhạt muối một chút, nhưng chế biến kỹ lưỡng, mùi tanh.
Phong Ánh Nguyệt rõ phát tướng . Dù thì cả nhà, ngay từ lúc cô sinh xong, ai nấy đều da thịt lên trông thấy. Đến cả Đường Văn Sinh, cứ hai ngày về một , cũng vẻ mập hơn . Song, vốn dĩ gầy và cao, nên thấy rõ sự đổi.
Ngày hai con Phong Ánh Nguyệt xuất viện về nhà, Tần Lưu Hải cha đón về. Ông bảo ông bà ngoại nhớ bé, đón ở chơi một thời gian ngắn.
"Nguyên Đản, mày giặt tã nữa ."
A Tráng đến rủ Nguyên Đản chơi, thấy nhóc đang giặt tã trong sân thì lập tức tỏ vẻ vui. Đã lâu lắm bọn nó chơi cùng .
"Ừm." Nguyên Đản kiêu ngạo gật đầu: "Em trai tao thích tao giặt tã cho nó."
Phạm Khắc Hiếu
A Tráng bĩu môi: "Thiết Đản , mày ?"
Sau khi cả nhà bàn bạc, em bé đặt tên ở nhà là Thiết Đản (Trứng Sắt).
"Tao chứ."
Giờ đây, Nguyên Đản còn thành thạo việc tã hơn cả lớn, thỉnh thoảng còn bế Thiết Đản ngoài phơi nắng. Cả cuối tuần nhóc cứ ru rú trong sân, chịu , A Tráng sốt ruột chờ bạn đến phát bực.
Sau khi tã phơi khô, Nguyên Đản thu gom những chiếc tã sạch khác , xếp từng chiếc thật gọn gàng mang về phòng Phong Ánh Nguyệt.
"Con ngoài chơi một lát , A Tráng chờ con mấy bận ."
Phong Ánh Nguyệt thấy A Tráng cứ thập thò ngoài cửa, bèn với Nguyên Đản.
Nguyên Đản bế Thiết Đản đang mải mê chơi đùa với đôi tay bé tí của : "Con ngoài. Con trông Thiết Đản nữa chứ."
Chị dâu hai Đường bên cạnh rộ lên: "Sao thằng bé dính em nó đến thế !"
Khi Đường Văn Sinh vắng, chị dâu hai Đường vẫn ghé qua đây chăm sóc cho Phong Ánh Nguyệt chu đáo. Ban đêm, nếu thằng bé quấy , chị cũng để Ánh Nguyệt thức giấc mà tự bế và dỗ dành nó.
Chỉ cha Đường và hai Đường, do kiêng kị tiện phòng, đành ngoài phản, ngóng trông ngóng động tĩnh bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-406.html.]
Sau khi khai giảng, Nguyên Đản trở ký túc xá cùng Đường. Cứ đến chiều thứ Sáu hằng tuần, nó hai Đường đón về nhà.
Thiết Đản chào đời cuối tháng Tám, giờ là cuối tháng Chín.
A Tráng ghé sát Thiết Đản, buột miệng: "Tròn , tròn ."
Mẹ Đường tủm tỉm bước , bàn bạc với Phong Ánh Nguyệt về mâm cơm mừng Thiết Đản đầy tháng ngày .
Ba lớn đang bàn chuyện, còn Nguyên Đản thì lập tức giành bế Thiết Đản qua khắp phòng. Thằng bé thành quen, cứ khác bế thì nín, hễ đặt xuống réo inh ỏi.
trẻ con thì mắng mỏ đ.á.n.h đập cũng vô dụng, huống hồ nó còn bé xíu.
A Tráng vốn là bé hoạt bát, chỉ một lát là chịu nổi mà chuồn ngoài chơi.
"A Tráng." Đường Văn Sinh lái chiếc xe máy về, dựng xe cẩn thận trong sân: "A Tráng, bài tập cháu xong hết cả ?"
A Tráng thì cứng đờ . C.h.ế.t , chỉ mải lo câu cá, trèo cây bắt chim, quên khuấy mất chuyện bài vở!
Đường Văn Sinh nhướng mày: "Tối nay, lúc xem TV, cháu mang bài tập đến đây, chú sẽ kiểm tra."
"Chú Ba..." A Tráng trưng vẻ mặt khổ sở.
"Hay là để cha cháu về cho mấy roi m.ô.n.g nhé?"
A Tráng cuống quýt đầu bỏ chạy, vọt về nhà bắt tay bài tập.
Đường Văn Sinh bật , rửa tay lau mặt sạch sẽ mới phòng thăm vợ con. Lúc , mới để ý trong phòng đông đến thế.
"Mọi đang bàn chuyện đầy tháng ngày , con xin nghỉ phép ?" Mẹ Đường hỏi ngay.
"Con xin ạ." Đường Văn Sinh đáp. Lần , nghỉ tận bốn ngày.
Anh tan ca đêm về, Phong Ánh Nguyệt liền giục nghỉ một chốc. Cô hết thời gian ở cữ . Hôm qua cô tắm gội sạch sẽ, nếu vì Thiết Đản còn ngủ say, cô cũng chẳng cứ ru rú trong phòng mãi.
Đường Văn Sinh xuống. Phong Ánh Nguyệt dặn Nguyên Đản trông em vì bé chịu rời , cô cùng Đường và mấy khác ngoài.
Nguyên Đản cứ say sưa Thiết Đản, trèo lên phản ngay bên cạnh em.
"Bài tập con đến ?" Đường Văn Sinh hỏi bâng quơ.
"Con xong hết ạ, con còn chuẩn cả nội dung tiết học tiếp theo, bài tập giao cho con cũng thành." Nguyên Đản trả lời rành rọt.
"Ngoan thế cơ đấy ?"
"Con là cả, gương cho Thiết Đản chứ!" Nguyên Đản nhéo bàn chân bé xíu của em trai, ưỡn n.g.ự.c vẻ kiêu hãnh.
Đường Văn Sinh mỉm , bàn tay to lớn xoa đầu nhóc: "Vậy con trông em , cha chợp mắt một lát."
"Vâng ạ." Nguyên Đản ngoan ngoãn đáp.