Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 403
Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:21:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bão táp ở bệnh viện 5
"Thằng bé b.ú hai cữ , no căng bụng đó." Mẹ Đường che miệng tủm tỉm, thấy Phong Ánh Nguyệt vẫn còn ngẩn ngơ. Bà ghé sát cô, nhỏ: "Lúc chị dâu hai của con đến, thằng bé dậy một . Thấy con ngủ say quá, chị nỡ đ.á.n.h thức, bèn kéo vạt áo cho thằng bé b.ú no. Khoảng hơn bảy giờ, thấy nó tỉnh nữa nên cũng cho b.ú luôn..."
Phong Ánh Nguyệt đỏ bừng mặt, tuy đều là phụ nữ cả nhưng cô vẫn thấy ngại ngùng: "Con cảm ơn và chị dâu hai. Tại con ngủ mê quá, gì luôn."
"Có gì mà ngại. Con mau ăn uống cho xong , xuống nghỉ ngơi cho sức."
Sau khi Phong Ánh Nguyệt ăn uống thỏa thuê, Mẹ Đường đỡ cô buồng vệ sinh, còn Đường Văn Sinh thì ở trong phòng trông chừng con.
Lúc hai thì thấy hai con nhà họ Quách trở về. Cô gái trẻ giường ngủ mê man, còn Quách mắt đỏ hoe, lặng lẽ bên cạnh. Trên giường hề bóng dáng đứa bé nào.
Mẹ Quách thấy hai bước cũng chào hỏi. Bà Phong Ánh Nguyệt một cái, đứa trẻ đang gọn gàng giường cô, ánh mắt đau thương chất chứa sự ghen tỵ, ngưỡng mộ.
Phong Ánh Nguyệt và Mẹ Đường đều giật , hai dám hỏi han gì, chỉ im lặng trở về vị trí của .
Mẹ Đường mím chặt môi, khẽ thầm thì: "Tối nay sẽ về , sẽ ở đây."
Phong Ánh Nguyệt thế, vội nắm chặt mép chăn: "Vậy ngay bên cạnh con nhé."
Không cô suy nghĩ hão huyền. Nhìn cảnh tượng bên giường thì đứa trẻ khó giữ . Lỡ như họ nghĩ quẩn, phát điên mà liều, trộm mất con của cô thì ? Thời buổi , ở bệnh viện cũng chẳng ai trông coi cẩn thận.
Đường Văn Sinh cũng kẻ ngốc. Từ lúc trở giường bệnh, Quách cứ liên tục liếc về phía con trai . Thế nên, ghé tai nhỏ: "Phòng việc của con chiếc giường xếp, lát nữa con sẽ đưa và A Nguyệt qua bên đó." Đó là chiếc giường mua bằng tiền riêng để ngủ mỗi khi trực đêm.
"Con ngoài tìm hiểu xem xảy chuyện gì." Mẹ Đường khẽ huých tay hiệu. Đường Văn Sinh hiểu ý liền bước cửa.
Phong Ánh Nguyệt sát bên con, lòng rối bời, tim cứ đập thình thịch.
Không lâu , Đường Văn Sinh , Chị dâu hai Đường cũng theo . Đường Văn Sinh còn kịp mở miệng, cô gái họ Quách giường bỗng nhiên tỉnh dậy, bật nức nở đầy đau khổ. Mẹ Quách cũng buồn bã ôm lấy con gái an ủi: "Đừng lo, con sẽ , con sẽ thôi."
Nghe những lời , cả Phong Ánh Nguyệt và Mẹ Đường đều hiểu chuyện: đứa bé qua khỏi. lúc , tiếng động bên cũng khiến con trai cô tỉnh giấc. Cánh tay nhỏ bé quơ quơ trong trung, thằng bé bật òa lên. Nước mắt của Quách lúc cũng trào .
Phong Ánh Nguyệt vội vàng dỗ dành con, vén áo chuẩn cho bú. Bỗng nhiên, cô thấy tiếng kêu thất thanh của Quách, ngay đó là tiếng mắng mỏ đanh thép của Chị dâu hai Đường, cùng tiếng Mẹ Đường gọi tới giúp.
Phong Ánh Nguyệt toan đầu thì Đường Văn Sinh giữ chặt: "Đừng sợ, đây, đừng ." Cô giật b.ắ.n , nhưng lập tức lời , tiếp tục ôm con cho bú. Cô còn cẩn thận che tai thằng bé .
Đường Văn Sinh dù cũng là bác sĩ. Dù tức giận đến mấy, vẫn giữ lý trí. Trước khi các y bác sĩ khác kịp chạy đến, cùng một cô y tá giữ chặt cô gái họ Quách đang phát điên, gào thét đòi giật lấy đứa trẻ của Phong Ánh Nguyệt khi tiếng , đưa cô về giường.
"Máu!" Tiếng kêu hốt hoảng của Quách vang lên. Bác sĩ phụ trách của cô gái họ Quách kịp thời đến nơi, lập tức bế cô lên xe lăn, đẩy nhanh về phía phòng phẫu thuật.
Phong Ánh Nguyệt dám đầu , cô chỉ ôm ghì lấy đứa bé đang mải mê b.ú sữa . "Không , cả." Đường Văn Sinh ôm lấy bờ vai cô, vỗ về an ủi. Mẹ Đường cũng yên bên cạnh, thần sắc căng thẳng.
"Bác sĩ Đường, Bác sĩ Triệu, xin mời hai qua đây một chút." Có y tá đến tìm Đường Văn Sinh. Anh cúi xuống hôn lên má Phong Ánh Nguyệt: "Anh sẽ ngay đây."
Phạm Khắc Hiếu
" là đồ mất trí!" Chị dâu hai Đường phẫn nộ mắng một câu. Cô thấy vệt m.á.u nền nhà, vội vàng gọi dọn dẹp. Đây là m.á.u của cô gái họ Quách chảy khi cô xuống giường lao thẳng đến đây.
Chốc lát , hai cô lao công tay xách xô nước, cầm giẻ lau bước . Nền nhà cọ rửa sạch bong, chiếc chăn bẩn giường cũng thu dọn. Lúc , Phong Ánh Nguyệt mới từ từ đầu . Khuôn mặt cô tái nhợt, lấm tấm mồ hôi, trái tim đập thình thịch như nhảy vọt ngoài lồng ngực.
"Không con, cô lẽ vì quá sốc, hành động chút điên loạn..." Mẹ Đường mím môi, thở dài: "Mất đứa con, ai mà chẳng hóa điên..."
"Thế thì đừng xông chúng chứ." Chị dâu Hai Đường hậm hực: "Trông cô cứ như cướp đứa bé của ! Sức lực lớn thật đấy."
Trong lúc chuyện, chị dâu Hai Đường kéo ống tay áo lên, lộ hai vết cào do phụ nữ gây nên cánh tay .
"Chị dâu hai." Phong Ánh Nguyệt nắm lấy tay cô: "Đợi lát nữa Văn Sinh để giúp chị xử lý vết thương ."
"Chị ." Tuy chút đau, nhưng chị dâu Hai Đường thấy vết thương gì to tát.
"Không , xử lý nghiêm túc."
Phong Ánh Nguyệt nghiêm túc .
"Chị ." Chị dâu Hai Đường cô dọa sợ nên vội vàng gật đầu: "Chị , em mau xuống , thằng bé còn b.ú no ."
Phong Ánh Nguyệt cúi đầu, quả nhiên thằng bé vẫn đang rướn cổ lên, tỏ ý b.ú thêm.
Cô vội vàng xuống, tiếp tục cho con bú.
Đến khi Đường Văn Sinh trở về, Phong Ánh Nguyệt lấy bình tĩnh.
"Sao ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-403.html.]
"Họ gọi con qua để hỏi rõ tình hình một chút." Sắc mặt Đường Văn Sinh lắm: "Đứa bé ở giường bên cạnh sinh c.h.ế.t, sản phụ lúc đó vô cùng kích động, cô chấp nhận chuyện nên xuất huyết. Vừa nãy cô dùng sức bước xuống giường nên xuất huyết một nữa."
Bây giờ cô vẫn thoát khỏi nguy hiểm.
Lúc , Phong Ánh Nguyệt và những khác đều chút trầm mặc.
Đường Văn Sinh xử lý vết thương cho chị dâu Hai Đường, đó về phía Đường.
Mẹ Đường khó hiểu .
"Mẹ, đưa tay trái cho con."
Phong Ánh Nguyệt sang, chỉ thấy Đường Văn Sinh kéo ống tay áo của Đường lên. Phía chỉ mấy vết cào như của chị dâu Hai Đường, mà còn cả mấy dấu răng sâu.
Tất cả đều là do phụ nữ họ Quách gây .
"Con thì cũng gì." Mẹ Đường thấy vết thương tay cũng vô cùng bất ngờ, lúc bà chỉ sợ phụ nữ điên tổn thương con Phong Ánh Nguyệt nên bà chỉ lo cố gắng ngăn cản đối phương mà màng tới vết thương .
Hai mắt Phong Ánh Nguyệt đỏ lên, còn Đường thì cạnh bật , mắng cô: "Con ranh , đang ở cữ đấy nhé, lóc !"
Buổi tối hôm đó, Đường trở về ký túc xá nghỉ ngơi. Chị dâu Hai Đường ở cùng Đường Văn Sinh chăm sóc hai con Phong Ánh Nguyệt.
Sáng hôm , khi Đường tới đưa cơm liền trong bệnh viện phụ nữ thoát khỏi nguy hiểm, nhưng tâm trí vấn đề, cứ ôm chiếc gối mà xem như con ruột của . Để tránh cô tấn công các sản phụ khác, bệnh viện sắp xếp cho cô ở phòng bệnh trống bên khoa nội.
Bà thở dài, suy cho cùng cô cũng là một đáng thương.
dù đáng thương đến thì sản phụ và đứa bé nhà bọn họ cũng thiếu chút nữa xảy chuyện. Mẹ Đường nghĩ đến đây liền bước nhanh tới phòng của Phong Ánh Nguyệt.
Hôm nay một phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i mới đến đây để chờ tới giờ sinh, sắp xếp ở giường bên cạnh. Khi tán gẫu với chị dâu Hai Đường về phụ nữ họ Quách , cô liền cái giường mà đang chính là giường của đối phương. Người nhà của phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i vội vàng tìm y tá đổi giường.
Mẹ Đường thấy Đường Văn Sinh đang ôm đứa trẻ, khá nhiều đồ để lên cái tủ ở bên cạnh giường, bà tò mò hỏi: "Con mua ?"
"Đó là đồ nhà họ Quách mang tới tạ ."
Phong Ánh Nguyệt dậy .
Mẹ Đường gì, để bàn nhỏ lên bảo Phong Ánh Nguyệt mau ăn .
Đường Văn Sinh và chị dâu Hai Đường thì ăn sáng ở nhà ăn của bệnh viện.
"Con ?"
Sau khi Phong Ánh Nguyệt ăn sáng xong, Đường thấy Đường Văn Sinh còn liền hỏi.
"Không ạ, con xin nghỉ phép ."
Ngay cả lãnh đạo bệnh viện cũng sự cố tối qua cho hoảng sợ, nên khi Đường Văn Sinh đơn xin nghỉ, họ liền nhanh chóng phê chuẩn cho nghỉ năm ngày.
Mẹ Đường liền mỉm gật đầu: "Quả là một lãnh đạo điều."
Phong Ánh Nguyệt cũng theo.
Chị dâu Hai Đường thì đang trấn an phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i mới tới.
"Nên lấy nhũ danh gì mới đây."
Phong Ánh Nguyệt thằng bé ngủ say sưa, đó tham gia bàn bạc với .
"Nhóc Mập."
Chị dâu Hai Đường .
Thật đứa nhỏ mập, nhưng gọi như thì càng lớn nó sẽ càng cường tráng.
Mẹ Đường suy nghĩ một chút: "Nhóc Thép?"
Phong Ánh Nguyệt bật , Đường Văn Sinh cũng nhịn mà theo: "Mẹ, gọi là Nhóc Thép ?"
"Thân thể sẽ rắn chắc như sắt thép."
Mẹ Đường nghiêm túc .
Mọi đang chuyện, Tống Chi liền dẫn Tiểu Quả Tử và Tiểu Diệp Tử tới: "Hôm qua em liên hoan tới sáng nay mới về. Bọn em đang đường trở về, may mắn gặp đồng chí Lưu Hải, nếu em cũng chẳng tin chị sinh nở !"