Mời Quý độc giả xem phần tiếp theo để bộ chương truyện!
Đánh 3
Nguyên Đản giành giải nhất. Ngoài nhóc , còn một đứa trẻ khác cũng đạt chín mươi chín điểm, đó chính là cô bé Lâm Như Song, con gái nhà họ Lâm ở đội sản xuất.
"Con bé nhà họ Lâm học ở thị trấn. Trường học ở đó chỉ hai gian phòng, cơ sở vật chất vô cùng thiếu thốn. Con bé dậy từ lúc gà gáy để học, mỗi ngày đều mang theo phần cơm nắm nguội ngắt từ nhà , buổi trưa thì đến nhà hiệu trưởng để sưởi ấm nhờ, ăn cơm... Mặc dù trong cảnh như nhưng con bé vẫn học giỏi."
Nghe Đường Văn Sinh kể như thế, Nguyên Đản và Tần Lưu Hải vô cùng kính nể. Tần Lưu Hải giành giải nhì.
"Chỉ cần các con chịu khó cố gắng học tập thì dù ở cũng sẽ thành công."
Lời khắc sâu trong lòng hai nhóc.
Tần Lưu Hải về đến nhà, thuật từng câu từng chữ của Đường Văn Sinh cho trong nhà .
Sau khi nhà họ Tần xong, cha Tần đắc ý phán một câu xanh rờn: "Quả nhiên chấm mối hôn sự là đúng đắn!"
Ông quả là con mắt tinh tường!
Mẹ Tần và những khác: ...
Sau khi cuộc thi bậc tiểu học kết thúc, các trường trung học cơ sở và trung học phổ thông cũng bắt đầu tổ chức thi cho tất cả các môn.
Lần , kỳ thi tổ chức chung với các huyện kế bên.
Toán, Vật lý, Hóa học,... tất cả đều .
Đến khi thi xong, bên phía trường trung học phổ thông của Phong Ánh Nguyệt cũng cử một vài giáo viên đến phòng chấm thi của Bộ Giáo d.ụ.c tỉnh để tham gia công tác chấm thi.
Trong đó cả Phong Ánh Nguyệt.
So với việc chấm bài cho hai đứa trẻ tiểu học , những bài thi khiến cả nhóm giáo viên, bao gồm Phong Ánh Nguyệt, tức giận đến mức mặt đỏ tía tai.
"Bọn chúng lấy sự tự tin mà dám tham gia kỳ thi ? Bài môn Vật lý chỉ năm mươi sáu điểm! Để xem xem là học sinh của trường nào!"
Thầy Trương thở hồng hộc thông tin trường học và họ tên của thí sinh ở bên , kết quả phát hiện đó chính là học sinh của trường , nhất thời thể thốt nên lời.
Phạm Khắc Hiếu
Càng cay đắng hơn nữa, đây là học sinh trong lớp của ông , vốn dĩ giỏi môn mà bây giờ còn dám tham gia thi!
Thầy Trương tức giận hít sâu một cố gắng lấy bình tĩnh, đó im lặng cầm bài thi tiếp theo lên để chấm tiếp.
Một giáo viên ở huyện kế bên thấy bèn mỉm : "Sao mắng nữa ? Không là phát hiện đó là học sinh của trường chứ?"
Mặt của thầy Trương đỏ lên vì tức giận, ông khó khăn : "Không khi nãy ông cũng chọc tức vì học sinh trường ? Học sinh của ít nhất còn năm mươi sáu điểm, của ông chỉ bốn mươi bảy điểm!"
Hai ai chịu nhường ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-396.html.]
Mặt thầy giáo cũng đỏ lên, mấy giáo viên khác thấy liền vội khuyên bảo bọn họ đừng cãi nữa, tập trung chấm bài mới là chuyện chính.
Phong Ánh Nguyệt càng chấm càng tức, cô chấm hai tiếng đồng hồ mà vẫn bài nào vượt quá tám mươi điểm!
Gần tới bữa trưa, Phong Ánh Nguyệt bỗng giật khi chấm một bài thi môn Toán chỉ vỏn vẹn tám điểm.
"Tám điểm?"
Các giáo viên đang chuẩn cất bút ăn cơm đều vây quanh cô.
Tay Phong Ánh Nguyệt run run lật phía xem tên trường và họ tên thí sinh, nhưng cô sợ đó là học sinh trường .
Thầy Trương và thầy Lâm cùng trường cũng đổ dồn sự chú ý, thầm khấn: Ngàn vạn đừng là học sinh của trường bọn họ!
"Ồ, trường trung học phổ thông Thanh Xuyên."
Một thầy giáo bên cạnh trực tiếp lật góc giấy lên xem, liền thở phào nhẹ nhõm.
Để đảm bảo tính công bằng của kỳ thi, giáo viên của ba huyện khác gọi lên để chấm bài. Cuộc thi sáu huyện cùng tổ chức, bài thi là từ một trường cấp Ba thuộc huyện khác.
Tất cả giáo viên trong văn phòng đều thở phào nhẹ nhõm.
Không là của huyện là , tám điểm thì quả thật quá mất mặt.
Phong Ánh Nguyệt cũng lau mồ hôi, ánh mắt chút phức tạp hỏi: "Với điểm thì mà thi đậu cấp ba ?"
Buổi trưa tìm một quán ăn bình dân để dùng bữa, ăn uống xong xuôi liền trở về văn phòng việc tiếp.
Bài thi chấm buổi chiều hơn nhiều, nét mặt của Phong Ánh Nguyệt cũng vì thế mà ngày càng giãn .
Có một giáo viên cũng giống như cô, chỉ mong chấm bài thi điểm cao hơn.
Sau khi chấm xong, Phong Ánh Nguyệt xuống lầu cùng với mấy thầy cô, chỉ cần liếc mắt liền thấy Đường Văn Sinh đến đón cô.
Thầy Trương thấy liền : "Vợ chồng tình cảm quá nhỉ."
Phong Ánh Nguyệt đỏ mặt: "Cũng khá ạ."
Sau đó, cô bước nhanh đến bên cạnh Đường Văn Sinh, cùng bộ về khu ký túc xá.
"Mẹ nấu món em thích ăn, cũng mua kẹo ngô, em ăn ngay ?"
"Vâng."
Phong Ánh Nguyệt gần đây thích ăn kẹo ngô, nhưng cô cũng đang cố gắng kiềm chế ăn quá nhiều.