Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 372

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:19:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Gậy xào thịt 1

 

"Không , mấy đứa đừng mặt xụ thế chứ.” Cậu Lưu thấy lo lắng thì thấy phấn chấn: "Cậu tiếng trong đơn vị mà. Các đồng chí lãnh đạo đều đến tận nơi thăm hỏi, còn dặn dưỡng thương cho . Lương tháng vẫn trả đủ như cũ, trừ đồng nào cả."

 

"Quá nguy hiểm." Trong lòng Phong Ánh Nguyệt vẫn còn cảm thấy hãi hùng: "Cậu Lưu , lúc tan ca vẫn nên cùng các đồng nghiệp cho bạn, đông sẽ an hơn nhiều."

 

“Trong cái ngõ nhỏ cũng sáu cùng đơn vị với Lưu mà, tuy khác phòng ban nhưng ít nhất cũng sẽ một hai tan ca cùng giờ chứ?”

 

Đường Văn Sinh cũng thêm.

 

Cậu Lưu gật đầu: "Chính vì việc của nên giờ đều cố gắng chung, ai cũng chờ đợi cả. Sau khi vết thương của lành thì cũng sẽ cùng và tan việc với , mấy đứa cứ yên tâm."

 

Ông còn chăm sóc cho Quải Quải, còn quan tâm chuyện của con gái nên luyến tiếc cái mạng .

 

Bởi vì Lưu thương nên hai chỉ mua một chút nước hoa quả, thật sự hổ. Vì , lúc Lưu bảo bọn họ ở ăn cơm tối, Phong Ánh Nguyệt xắn tay áo bếp nấu cơm. Cậu Lưu chỉ cho cô vị trí của nhà bếp.

 

Đường Văn Sinh ngoài, đến khi tay xách theo nhiều t.h.u.ố.c bổ máu. Cậu Lưu hết lời căn dặn giữ gìn tiền bạc và nên lãng phí, nhưng Đường Văn Sinh chỉ xem như thấy gì.

 

Hai đứa nhỏ Nguyên Đản và Vĩnh Bình mặc dù ở chung với thường xuyên nhưng cũng thư cho . Giờ gặp mặt, cả hai đều cảm thấy thiết.

 

Tối đến, Vĩnh Bình dẫn Nguyên Đản về nhà chú (nhà họ Lâm) ăn cơm. May mà Phong Ánh Nguyệt cũng kịp thời đến thăm hỏi nhà họ Lâm và biếu một ít quà mọn, nếu thì thật sự quá khó xử.

 

Dùng bữa tối xong xuôi, mấy Phong Ánh Nguyệt hàn huyên thêm một chốc. Sau đó, họ khéo léo từ chối lời mời của Lưu và Lưu Phân giữ họ qua đêm, chuẩn về khách sạn.

 

Nào ngờ, Vĩnh Bình kéo tay Nguyên Đản, cả hai rón rén tiến đến mặt họ: "Dì Phong, chú Đường ơi, hai thể để Nguyên Đản ngủ nhà cháu một đêm ạ?"

 

Nguyên Đản cũng dùng ánh mắt đầy mong chờ bọn họ.

 

Phong Ánh Nguyệt nhướng mày con, Đường Văn Sinh hắng giọng một tiếng giải thích: "Nguyên Đản nhà chú lúc ngủ hề yên đấy."

 

"Làm gì ạ! Con ngủ ngoan lắm!" Nguyên Đản phản đối ngay tắp lự.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-372.html.]

Vĩnh Bình cũng đảm bảo sẽ trông nom cẩn thận, để Nguyên Đản cảm lạnh.

 

Hiện tại đang là mùa hè nên chẳng sợ lạnh, chỉ sợ nóng thôi, nhưng Vĩnh Bình trong nhà quạt, cam đoan sẽ cho Nguyên Đản ngủ thật thoải mái.

 

Thấy hai đứa trẻ đều trưng bộ mặt đáng thương chằm chằm họ, thím Lâm lấy tay che miệng : "Đồng ý nhanh thôi, khéo hai đứa nó bây giờ đấy."

 

Chú Lâm cũng mỉm hiền hậu gật đầu.

 

Phạm Khắc Hiếu

Cậu Lưu thấy thế cũng tha thiết mời cả nhà ở . Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Sinh thấy tình cảm như thì gật đầu đồng ý. Vĩnh Bình mừng rỡ, đợi họ đổi ý, liền kéo Nguyên Đản chạy thẳng phòng , bỏ qua lời mời của Lưu.

 

"Vậy cháu xin phép nhờ thím Lâm và chú Lâm trông coi giúp thằng bé nhé."

 

"Hai đứa khách sáo quá, là cả hai cũng đừng về nữa, ở đây cho vui luôn ." Thím Lâm níu tay giữ họ .

 

"Bọn cháu đặt phòng ở khách sạn ạ, nếu đến ở thì phí tiền lắm." Phong Ánh Nguyệt đáp.

 

Thím Lâm thấy cũng lý: "Vậy hai đứa nhớ ngày mai đến ăn cơm trưa đấy nhé. Thím , nếu đến là thím giận thật đó."

 

"Phải đó." Chú Lâm cũng khẳng định nữa.

 

Sau khi hẹn chắc chắn cho bữa cơm trưa ngày mai, lúc Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Sinh mới cáo từ.

 

Vừa nửa đường khỏi ngõ, Phong Ánh Nguyệt thấy một trông quen thuộc. Đường Văn Sinh kéo cô , chủ động đến chào hỏi đó. Phong Ánh Nguyệt lúc mới đây chính là cả của nhà họ Lâm.

 

"Nghe Lưu kể năm nay sẽ tham gia kỳ thi đại học. Trình độ hình như cũng khá lắm, hy vọng thể thi đỗ, tiếp tục việc học hành dang dở." Đường Văn Sinh .

 

"Thế còn cô gái thì ?" Phong Ánh Nguyệt hỏi dồn, ý là cô gái mà cả Lâm hằng theo đuổi, sống ngay ở hẻm bên cạnh.

 

"Cưới chồng ." Đường Văn Sinh lắc đầu, giọng hóm hỉnh: "Vốn dĩ chẳng ý gì với , chỉ là cứ tự theo đuổi. Đáng hơn, khi cô gái lấy chồng, cả hai vợ chồng còn nhận cả Lâm trai kết nghĩa nữa. Em thấy cao tay ?"

 

"Thật là quá giỏi." Phong Ánh Nguyệt bật thành tiếng. "Tiếc là ngày , nếu cả Lâm chịu để ý Bồ Vũ một chút, thì giờ cần ôm hối hận như thế ."

 

"Thôi thì như cũng . Mọi ai cũng cuộc sống riêng của ." Đường Văn Sinh cũng vui vẻ theo cô.

 

 

Loading...