Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 358

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:14:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khuyết điểm của Phong Ánh Nguyệt (1)

 

Chờ đến khi Phong Ánh Nguyệt và Nguyên Đản tan học trở về, Đường kịp đun xong nước nóng: "Nào, hai con mau tắm rửa ."

 

tắm xong, lúc đang cạnh lò sưởi hong khô mái tóc. May mắn là khu tắm rửa ở tầng phân chia rõ ràng nam nữ, cũng coi như là tiện nghi. Phong Ánh Nguyệt xách hai thùng nước tắm nóng hổi xuống lầu, Nguyên Đản cầm chậu và quần áo theo . Mấy thùng nước khá nặng, bé xách tốn sức một chút.

 

Tắm rửa sạch sẽ, tự hong khô tóc, cùng thu dọn phòng một lát, đó mới xách túi rác ngoài, khóa cửa phòng .

 

Thầy Trương chắp tay lưng, mới bước lên cầu thang lầu hai thì gặp cả nhà đang : "Ồ, cả nhà định đấy?"

 

"Một bạn mới phân nhà, chúng cháu qua chúc mừng tân gia ạ." Phong Ánh Nguyệt đáp.

 

"Chuyện , chuyện ." Thầy Trương gật đầu, nghiêng nhường lối cho họ . Cầu thang khu tập thể vốn chật hẹp, chẳng thể rộng rãi như ở trường học.

 

Khi đến cổng lớn sơn màu vàng, Nguyên Đản ngước mấy : "Bà nội, , cổng của Đội Vận Tải sơn màu rực rỡ đến thế ạ?"

 

"Chắc là thích màu đó chăng." Mẹ Đường tiện miệng đáp .

 

Khi sắp qua phòng bảo vệ, Phong Ánh Nguyệt thấy Tiểu Diệp Tử đang xổm ngay cạnh cổng, chổng m.ô.n.g lên, rõ đang nghịch ngợm thứ gì.

 

"Tiểu Diệp Tử!" Nguyên Đản chạy nhanh tới gọi một tiếng.

 

Tiểu Diệp Tử lập tức vứt miếng cỏ nhỏ trong tay, chạy đến mặt Nguyên Đản ôm chầm lấy chân bé. Bàn tay nhỏ dính đầy bụi bẩn in lên quần Nguyên Đản mấy vệt. "Anh Nguyên Đản! Em đón các chị đây!"

 

Nguyên Đản phủi phủi vệt bẩn quần, trực tiếp bế thằng bé lên. Tiểu Diệp Tử còn nhỏ, Nguyên Đản ôm quá tốn sức, nhưng cũng hề nhẹ.

 

"Cháu chào bà, chào cô Phong ạ." Tiểu Diệp Tử tựa cằm lên vai Nguyên Đản, hì hì chào hỏi Phong Ánh Nguyệt và Đường đang phía .

 

"Cháu sợ , tự chạy xuống đây luôn ?" Mẹ Đường trêu đùa.

 

"Cháu sợ ạ! Xung quanh đây đều là chú thím trong đơn vị cháu, chỉ cần cháu bước chân khỏi cổng, sẽ bắt cóc trẻ con ." Tiểu Diệp Tử đắc ý khoe khoang.

 

Một thím mua muối về, ngang qua liền bật ha hả: "Tiểu Diệp Tử thông minh ghê nha con!" Quả đúng là , khu tập thể nhà của Đội Vận Tải, bảo vệ ghi chép cẩn thận, độ an cao.

 

Nhà của vợ chồng Tống Chi ở tận dãy trong cùng. Vì mới phân nhà nên họ xếp căn phòng ở tầng năm, cũng là tầng cao nhất của khu tập thể. Đối với Đường mà , lâu lắm leo cao đến mức . Phong Ánh Nguyệt và Nguyên Đản thì còn đỡ, nhưng Đường và cả bé Tiểu Diệp Tử đều bắt đầu thở dốc.

 

Vừa hành lang, Tiểu Diệp Tử nằng nặc chịu để Nguyên Đản bế nữa mà đòi tự . Thằng bé phía dẫn đường, cứ leo lên một tầng giơ bàn tay nhỏ , dùng tay còn đè một ngón tay xuống, đếm lùi từng tầng. Đến khi bàn tay nhỏ nắm chặt , khuôn mặt thằng bé hớn hở chỉ cánh cửa bên : "Đến nhà !"

 

Ngay khi dứt lời, cánh cửa đang khép hờ liền mở . Hồng Kiến Quân híp mắt họ: "Nào, nào, mau nhà ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-358.html.]

 

"Cha ơi, con dẫn đến nơi đó." Tiểu Diệp Tử vội vàng tranh công.

 

"Con giỏi quá." Hồng Kiến Quân chẳng hề keo kiệt lời khen, khiến Tiểu Diệp Tử thể mừng rỡ đến sắp bay lên trời. Thằng bé nắm c.h.ặ.t t.a.y Nguyên Đản, mạnh miệng tuyên bố nhất định sẽ đón họ nữa.

 

Nguyên Đản chơi cùng Tiểu Diệp Tử. Phong Ánh Nguyệt bước phòng bếp để tìm Tống Chi, nhưng kết quả thấy đang nấu nướng bên trong là bố chồng của cô .

 

Tuy chút kinh ngạc, Phong Ánh Nguyệt vẫn tươi chào hỏi. Bố chồng Tống Chi cũng nhiệt tình, kêu cô cứ lên nhà chờ đến bữa ăn. lúc Đường cũng tới, khẽ nhỏ với Phong Ánh Nguyệt: "Cô đang ở trong phòng đó." Sau đó, bà híp mắt thẳng phòng bếp để giúp đỡ. Ba cùng trang lứa nhanh bắt đầu rôm rả trò chuyện.

 

Trong lòng Tống Chi đang ấm ức, nhưng thấy Phong Ánh Nguyệt đến, cô vẫn bước khỏi phòng: "Chị Phong."

 

Thấy hai mắt cô đỏ hoe, Phong Ánh Nguyệt mỉm tiến đến, kéo tay cô trong phòng: "Để chị xem phòng mới của hai đứa."

 

"Ôi." Biết Phong Ánh Nguyệt đang tìm cách giúp , Tống Chi vội nắm lấy tay cô, ngó nghiêng bên ngoài một lượt, đó mới kéo Phong Ánh Nguyệt phòng ngủ của , nhanh chóng đóng cửa .

 

"Em thật sự ngờ bố chồng đến." Tống Chi vô cùng uất ức: "Trước khi bọn em dọn , họ giận dữ lắm, bảo vợ chồng em phân nhà lớn chịu về ở, nổi đóa lên. Đã nhiều năm trôi qua , mà vẫn, vẫn còn vì chuyện đứa bé mà giận dỗi họ."

Phạm Khắc Hiếu

 

"Họ còn đến căn nhà ngang cũ ầm ĩ một trận, đó tuyên bố sẽ bao giờ bén mảng đến cửa nhà bọn em nữa. Trưa hôm nay, em nghĩ dù cũng là mùng Tám tháng Chạp, nên gọi Kiến Quân mang cho Tiểu Diệp Tử một ít cháo Lạp Bát ăn trưa, ai ngờ đến chiều họ tự mò đến đây."

 

Lại còn tự mua cả thức ăn, híp mắt tự tay nấu bữa tối, tối nay sẽ mời cả nhà Phong Ánh Nguyệt ở ăn, để cô nghỉ ngơi thật .

 

"Chắc là họ em thai ."

 

Phong Ánh Nguyệt đáp.

 

Tống Chi sững một chút, đoạn lập tức hiểu : " khả năng , em hề cho họ, chắc chắn là Kiến Quân hoặc Tiểu Diệp Tử lỡ lời với ông bà bên đó ."

 

"Chị đoán chừng là Tiểu Diệp Tử ." Phong Ánh Nguyệt lấy tay che miệng, khúc khích: "Khi nãy đường đến đây, nó còn khoe khoang với thằng Nguyên Đản là sắp em gái cơ đấy."

 

Tống Chi đưa tay day trán, khẽ hít một sâu.

 

"Cái thằng nhóc ..."

 

Ngồi lì mãi trong phòng cũng tiện cho lắm, vì , khi trò chuyện một hồi, Tống Chi và Phong Ánh Nguyệt cùng lên nhà chuyện. Mẹ Đường cũng Hồng Kiến Quân mời ngoài ghế, bảo rằng sẽ giúp đỡ cô trông nom nhà cửa và chuẩn đồ ăn.

 

Phong Ánh Nguyệt gọi Tiểu Diệp Tử đến bên cạnh, hạ giọng hỏi: "Buổi trưa nay con về nhà ông bà nội, khoe chuyện em gái ?"

 

Tiểu Diệp Tử gật đầu lia lịa: "Ông bà nội mừng lắm, nhưng ông bà cứ bảo là em trai cơ. Con thích , con em gái xinh xắn cơ."

 

 

Loading...