Tình cờ gặp Kiều Tư Văn 2
"Mấy ngày sống trong huyện thấy thế nào?"
Lúc việc, trêu đùa hỏi chị dâu hai Đường. Chị dâu hai Đường thành thật trả lời: "Lúc bắt đầu còn thấy mới mẻ, nhưng ở hai ngày liền cảm thấy cả khó chịu. Căn phòng tập thể quá nhỏ, còn lớn bằng cái sân ở quê của chúng , hơn nữa những hàng xóm đó, chuyện đều thoải mái chút nào. Cửa đóng thì ai sống nhà đó, thiết như ở quê ."
"Còn buổi tối ngủ, cứ thấy đường bên ngoài tiếng xe chạy ngang qua, phiền lắm đấy, ngủ ngon ."
Chị dâu hai Đường xong thở dài: " còn tưởng rằng trong huyện lắm chứ, kết quả..."
"Nghe cô như , thấy quê khá , ngoài việc ăn thịt tiện bằng , ngày tháng sống thế nào cũng hơn trong huyện."
"Vậy các cô xem, trong huyện như , nhiều chuyển huyện đến chứ?"
Cũng hỏi như .
"Các cô thì hiểu cái gì. Muốn chuyển trong huyện sống đó là vì con cái, học hành ở trong huyện sẽ hơn quê chúng . Hơn nữa, chúng sống ở quê quen , cho nên cảm thấy trong huyện tự nhiên, nhưng là huyện, cũng là sống ở huyện quen , cũng quen với quê chúng ."
"Lời cũng lý. Chẳng hạn như mấy năm , nơi của chúng một thanh niên trí thức tới, là ở thành phố lớn. Thằng nhóc khá lắm, lúc mới tới chỗ chúng cái nhà xí dọa cho sợ, cứ chịu , đó quả thực nhịn mới..."
Chị dâu hai Đường đến sững sờ. Cô thanh niên trí thức đó, điều đến đội sản xuất sát thị trấn . Không ngờ còn chuyện .
Mẹ Đường đó cũng biểu hiện gì khác lạ, Phong Ánh Nguyệt chủ động dò hỏi thêm, mỗi ngày cứ về về giữa trường học và ký túc xá. Thỉnh thoảng cô đưa Đường và Nguyên Đản tiệm ăn bên ngoài đổi khẩu vị vài bữa, đúng kiểu tính keo kiệt bủn xỉn của bà cụ vẫn đổi.
Không chỉ , gần đây, cạnh chợ nông sản mở một tiệm bán thịt dê, trời lạnh thấu xương thế , thế là chiều tối thứ Sáu, Phong Ánh Nguyệt dẫn hai họ ăn canh thịt dê nóng hổi để ấm bụng.
"Thịt dê tanh lắm, nấu khéo thì nặng mùi vị vô cùng. Con mấy món khác thì chứ thịt dê thì con giỏi lắm." Phong Ánh Nguyệt .
"Thế thì ăn ở ngoài thôi." Mẹ Đường vung tay hào phóng: "Mẹ khao!"
"Để cháu mời!" Nguyên Đản kéo tay Đường xuống, nhóc vẻ lớn: "Tiền tiêu vặt cháu vẫn luôn để dành, ngoài sách vở và đồ dùng học tập , cháu chỉ mua một chút quà bánh vặt, vẫn còn dư nhiều lắm . Để cháu mời, để cháu khao hai !"
"Được ." Phong Ánh Nguyệt , một tay nắm tay Đường, một tay nắm tay Nguyên Đản bước tiệm: "Đến lúc đó đừng tiếc tiền mà đấy nhé!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-354.html.]
Mẹ Đường cũng khúc khích.
Phạm Khắc Hiếu
Tiệm ăn cũng khá khẩm. Họ tìm một góc xuống, nhanh liền cầm thực đơn tới.
"Món đặc trưng của tiệm chúng là canh lòng dê, thịt dê xào sợi cũng nhiều khen ngon lắm ạ."
Phong Ánh Nguyệt đưa thực đơn cho Nguyên Đản: "Đã là con mời, con gọi món ."
Nguyên Đản kích động căng thẳng. Sau khi xem thực đơn xong, bé gọi một phần canh lòng dê, một phần tiết dê kho và một đĩa trứng chiên ớt xanh.
Ba ăn đủ.
Lúc đợi đồ ăn, Phong Ánh Nguyệt phát hiện bàn bên cạnh một cô gái cứ lén bọn họ.
Cô nghi hoặc , đó nhanh chóng đầu .
"Có quen ?"
Mẹ Đường cũng thấy, bèn thấp giọng hỏi.
"Không quen." Trí nhớ của Phong Ánh Nguyệt cũng xem như tệ, cô lắc đầu khi xác định từng gặp .
Mẹ Đường và Nguyên Đản thấy đó thỉnh thoảng lén bên , càng lúc càng thấy kỳ lạ. Mẹ Đường dứt khoát cô gái nữa mà thẳng cùng bàn với cô . Rồi bà liền nhận một quen.
"À, nhà họ Kiều. Bên nhà bác gái của Kiều Tư Vũ. Cô gái lẽ là em họ của nó, tên là gì nhỉ..."
Mẹ Đường nhớ tên, nhiều năm còn qua với nhà họ Kiều .
Lúc họ bước , Kiều Tư Văn nhận là ai. Năm đó cô đến nhà ngang đưa nấm gà cho họ hàng, từng thấy Đường Văn Sinh và Phong Ánh Nguyệt. Nhiều năm trôi qua, cô lập gia đình, sinh con, nhưng Phong Ánh Nguyệt vẫn hề đổi chút nào.
Vì cô nhịn liên tục liếc qua.
Mẹ cô thấy , dùng chân nhẹ nhàng đá cô một cái khiến Kiều Tư Văn giật b.ắ.n .