Kiều Tư Vũ trở (3)
Buổi trưa, lúc Phong Ánh Nguyệt về nhà ăn cơm, cô liền phát hiện Đường bất ngờ cho cô một quả trứng vẽ mặt (búp bê trứng).
Thực , món trứng vẽ mặt là một tập tục nhỏ, sẽ luộc hoặc hấp chín quả trứng, đó vẽ hình một cô bé, bé lên vỏ, đem đốt để xua đuổi những điều may, thường dùng để an ủi gặp ác mộng hoặc kinh sợ.
Đó là một loại mê tín dân gian.
Phong Ánh Nguyệt nhận lấy quả trứng, hỏi Đường: "Đốt nó ở bây giờ ạ?"
Bếp nhà tập thể của họ thì mà tùy tiện đốt .
Mẹ Đường hé miệng : "Về nhà ngang mà đốt. Sân bên rộng rãi, cả."
Buổi trưa Phong Ánh Nguyệt ăn "trứng vẽ mặt " đó. Buổi tối, đợi cô ngủ , Đường còn dậy qua mấy để lắng tai xem cô ngủ ngon .
Phong Ánh Nguyệt thì ngủ ngon lành, nhưng Nguyên Đản là đứa chịu trận.
Mỗi Đường thức giấc, thằng bé đều thấy tiếng động.
Thế nên sáng hôm , khi thấy khuôn mặt nhỏ nhắn vẻ tiều tụy của cháu trai, Đường thấy chột , liền cố ý nấu thêm cho nó một quả trứng chần.
Nguyên Đản tươi, chia quả trứng chần đó ba phần, cùng ăn với .
Tết Trung thu nghỉ hai ngày. Phong Ánh Nguyệt mang về nhà một hộp bánh trung thu, cùng với một túi cốm gạo và một túi chè mè đen.
Đây là những thứ trường học phân phát.
Buổi trưa, hai Đường ghé qua. Sau khi ăn trưa tại ký túc xá xong, liền ở đợi Phong Ánh Nguyệt và Nguyên Đản tan học.
Thế là lâu , cùng thu xếp đồ đạc, lên xe bò trở về nhà cũ.
Bọn họ rời một chốc thì Đường Văn Sinh, trải qua quãng đường dài mệt mỏi, trở về nhà... hụt.
Thầy Trương đang hành lang xem báo, thấy về thì nhiệt tình chào hỏi: "Cậu về chậm một bước ! Bọn họ mới khỏi chừng mười phút thôi."
Đường Văn Sinh chỉ . Anh đặt một nửa đồ mua về trong nhà, cầm phần còn sang nhà ngang bên tìm chị dâu Hồng, xin nhờ chiếc xe bò của chị để đuổi theo hai Đường.
May mắn là vì đông nên hai Đường đ.á.n.h xe khá chậm rãi. Giữa đường, Nguyên Đản đột ngột đau bụng, cần nhà xí gấp. Thế là hai Đường đành dừng xe bò bên vệ đường, dắt thằng bé nhà một cùng thôn để nhờ.
Nhờ , chị dâu Hồng mới đuổi kịp.
Nghe thấy giọng Đường Văn Sinh, hai con đang trò chuyện cứ ngỡ nhầm.
Dù thì trong thư, Đường Văn Sinh cũng hề nhắc đến việc sẽ về nhà dịp Trung thu .
"Nhìn đằng !"
Thấy hai ngơ ngác ngẩng đầu về phía , Đường Văn Sinh đành kêu lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-344.html.]
Chị dâu Hồng ngớt: "Bên , mau bên !"
"Văn Sinh về !"
Phạm Khắc Hiếu
Mẹ Đường mừng sợ.
Phong Ánh Nguyệt nhanh chóng chạy tới. Đường Văn Sinh xuống khỏi xe bò, xách hết đồ đạc xuống, đó ôm chầm lấy cô một cái thật nhanh ngay mặt buông ngay.
"Anh đến trễ một bước, nếu thể cùng ."
"Anh cũng chẳng báo một lời, bọn em hôm nay về cơ chứ."
Phong Ánh Nguyệt kìm , giơ tay sờ lên má một cái: "Trông sụt cân nhiều đấy."
Chị dâu Hồng thấy hai vợ chồng quấn quýt bên thì cũng tiện tiến lên quấy rầy. Mẹ Đường híp mắt đưa tiền công chở xe cho chị . Chờ khi chị dâu Hồng đ.á.n.h xe bò , hai vợ chồng mới đỏ mặt nhường đường cho xe .
Khi Nguyên Đản và hai Đường trở , họ thấy bên cạnh chiếc xe bò thêm một bóng vô cùng quen thuộc.
"Cha về !"
Nguyên Đản chạy như bay tới, ôm chặt lấy eo Đường Văn Sinh, ngẩng đầu lên, vẻ mặt hưng phấn tột độ: "Sao cha về ạ?"
Đường Văn Sinh kể lý do bắt kịp , khiến hai Đường vô cùng hối hận.
"Nếu chờ thêm một lát nữa thôi là chúng thể cùng !"
"Thôi nào, ai hôm nay nó về . Đi nhanh , trời sắp chuyển âm u đấy."
Mẹ Đường híp mí .
Anh hai Đường mau chóng lên xe. Chờ cả nhà định chỗ xong xuôi, mới thúc xe bò tiếp.
Trước cổng đội sản xuất, cha Đường chắp tay lưng, : "Sao mà mãi vẫn thấy về nữa?"
Ông chờ thêm một lúc. Trời tối đen như mực, còn rõ gì nữa. Bấy giờ cha Đường mới bật chiếc đèn pin lên, lòng càng lúc càng nóng ruột.
May mà lâu đó, ông thấy tiếng chuyện trò râm ran của cả nhà. Lúc , cha Đường mới thở phào nhẹ nhõm.
Chị dâu hai Đường đang ở nhà hầm chân giò cách thủy. Chân giò chín tới, cô đang chuẩn xào thêm món ăn khác thì thấy tiếng trong sân. Cô liền cất giọng cao hỏi vọng : "Nguyên Đản đấy , về ?"
"Còn em nữa đây chị dâu hai."
Đường Văn Sinh , bước thẳng nhà bếp. Anh xắn tay áo lên, lập tức tiến tới bên bếp để phụ trách việc canh lửa.
Điều chị dâu hai Đường kinh ngạc đến ngây : "Văn Sinh cũng về ? Ôi chao, thế thì Tết Trung thu năm nay nhà đúng là bữa đoàn viên lớn !"
" đó, nó giật ." Mẹ Đường và Phong Ánh Nguyệt cũng tiến giúp đỡ.
Anh hai Đường cất chiếc xe bò xong, dắt Đại Ngưu chuồng cho nó nghỉ ngơi.