Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:14:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Kiều Tư Vũ đã trở lại 1

 

Bên các cô đang bận rộn cơm đãi khách, bấy giờ Đường Văn Sinh mới bước khỏi thư viện nhà trường. Anh ôm mấy quyển sách to sụ, trong túi n.g.ự.c còn đặt một cây bút máy.

 

“Văn Sinh, định đến căng tin ăn cơm chung ?”

 

Người bạn cùng phòng của vội vã đuổi theo từ phía .

 

Đường Văn Sinh đầu: “Mấy cứ , lát nữa còn việc.”

 

“Ừ.” Người bạn cùng phòng hụt hẫng: “Vậy bây giờ trở về ký túc xá ?”

 

“Có chứ, đưa sách đây cho .” Đường Văn Sinh và vươn tay , bạn cùng phòng vui vẻ đưa sách của cho .

 

“Cảm ơn nha.”

 

“Không cần khách sáo .”

 

Đường Văn Sinh ôm sách rời .

 

Sau khi trở ký túc xá, Đường Văn Sinh đặt sách vở của bạn cùng phòng lên giường đối phương quần áo. Tiếp đó, cất tờ giấy nhắn cho Phong Ánh Nguyệt và món quà mua túi vải mới rời khỏi trường học.

 

Anh gửi quà , đó cố ý ghé qua chỗ bán bánh ngọt mua một cân bánh táo tàu và một cân bánh quy xốp, mới về hướng ngã ba hẻm Trường Nhai.

 

Hôm qua, Lưu cố ý tới tìm , bảo về nhà ăn cơm trưa hôm nay.

 

Vừa chỉ mới đến cửa ngõ, Đường Văn Sinh bắt gặp chú út Lâm đang buồn bực hút t.h.u.ố.c tại góc tường.

 

“Lại hút t.h.u.ố.c .”

 

Đường Văn Sinh dừng bước , sang.

 

Chú út Lâm thấy trở về thì mừng rỡ, lập tức dập tắt điếu thuốc, dụi điếu t.h.u.ố.c gót chân tới: “Từ lúc dọn ngoài, em vẫn thể nào quen , tìm chuyện cũng chẳng ai.”

 

“Không em đối tượng ?”

 

“Đừng nhắc nữa.” Vẻ mặt chú út Lâm càng lúc càng phiền muộn: “Nhà cô kết hôn thì chia nhà , nhưng cả em còn đang ở nông thôn thì em thể phân nhà ngay lúc chứ?”

 

Đường Văn Sinh thì thoáng dừng : “Nếu mãi mà cả em vẫn thành phố, chẳng lẽ em sẽ lập gia đình cả đời ?”

 

Chú út Lâm im lặng gì, bước đến cửa nhà. Chỉ thấy thím Lâm tay đang cầm cái chổi ở đó, vẻ mặt hằm hằm giận dữ, nhưng thấy Đường Văn Sinh bên cạnh chú út Lâm, thím Lâm lập tức niềm nở, tươi tắn như hoa mà chào hỏi Đường Văn Sinh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-342.html.]

Chú út Lâm thấy thì khóe miệng khẽ giật một cái, nhân cơ hội trốn sân.

 

Chờ khi thím Lâm hàn huyên xong với Đường Văn Sinh, cầm chổi vọt , chú út Lâm kịp trốn trong phòng của , cài then chốt cửa .

 

Mặc kệ thím Lâm bên ngoài mắng mỏ thế nào, cũng mở cửa .

 

Cậu Lưu và Lưu Phân ở ngay bên cạnh tất nhiên cũng thấy âm thanh ầm ĩ bên nhà họ Lâm.

 

Hôm nay Lưu Phân nghỉ, lên lớp, sáng sớm mua đồ ăn về cùng Lưu, chỉ để một mâm cơm thịnh soạn chiêu đãi Đường Văn Sinh.

 

Quải Quải bên cạnh, gắng sức gắp thức ăn cho Đường Văn Sinh, khiến mà phì . Anh xoa đầu cô bé: "Chú tự gắp , cháu cứ ăn phần của , đừng bận tâm chú."

 

Cậu Lưu rót đầy chén rượu cho Đường Văn Sinh. Văn Sinh vội vàng bưng chén lên, cùng Cậu Lưu cụng nhẹ một tiếng.

 

Sau khi cơm nước xong, Lưu Phân cũng để Đường Văn Sinh giúp thu dọn, bảo ngoài sân uống , trò chuyện với Cậu Lưu.

 

Cậu Lưu nét mặt mãn nguyện, tựa lưng ghế.

 

"Sống ở ký túc xá quen ?"

 

"Rất ạ, việc gì rõ cũng thể thảo luận với các đồng nghiệp." Đường Văn Sinh góc tường nơi chậu phong lan. Cây lan đó do Phong Ánh Nguyệt trồng, hiện tại chăm sóc , nhú nụ hoa .

 

Phạm Khắc Hiếu

"Biết cháu bận rộn, nhưng dù bận rộn đến thế nào thì cũng nên dành thời gian trở về ăn chút cơm, cải thiện bữa ăn." Cậu Lưu một bên lẩm bẩm. Đường Văn Sinh đáp từng lời một.

 

Đợi Đường Văn Sinh về, Chú út Lâm cũng vội vã chạy theo, sánh vai cùng khuất. Vừa tới đầu ngõ, họ bắt gặp Bồ Vũ và chồng cô, cả hai nét mặt rạng rỡ, tay xách ít đồ đạc.

 

"A, chuyện gì vui ?"

 

Chú út Lâm hỏi.

 

Bồ Vũ lên tiếng chào Đường Văn Sinh, thì mặt đỏ lên: " , chuyện vui."

 

Người đàn ông cao lớn bên cạnh, trông vẻ chân chất, hớn hở thốt lên: " sắp cha !"

 

Đường Văn Sinh và Chú út Lâm vội vàng chúc mừng hai .

 

Đợi khi hai bọn họ rời , Chú út Lâm liền cảm thán một tiếng: "Anh đ.á.n.h mất những gì ."

 

"Em thì hiểu rõ chuyện của bọn họ nhỉ."

 

Đường Văn Sinh trêu chọc.

 

"Từ nhỏ em bám theo họ mà lớn, tất nhiên em chuyện ." Chú út Lâm chút nước lấn tới: "Anh , lúc chị Bồ Vũ kết hôn, sắc mặt Anh cả em khó coi c.h.ế.t , còn chuốc say bản . Chính em cõng về nhà, còn thấy say khướt giường gọi tên chị Bồ Vũ nữa chứ."

 

 

Loading...