Mùng tám tháng Chạp 2
“Dù gì lắp điện cũng là chuyện sớm muộn, bây giờ họ phản kháng cũng nên chuyện gì.”
Xuân Phân lột khoai tây nướng .
“Vậy .” Phong Ánh Nguyệt gật đầu. Cô ăn quýt mà Đường Văn Sinh lột: “Chị bác cả một nơi khuyên mãi mãi, còn bồi thường bằng điểm việc, chị thấy những khác cũng như , nếu thì sẽ thấy chịu thiệt.”
“Còn .” Thím ba Đường đáp : “Vẫn còn đến lượt đội sản xuất của chúng nữa nhưng thím các bà thím chiếm chỗ , chiếm chỗ , nếu như lỡ chiếm để sử dụng thì bồi thường bằng điểm việc. Chuyện còn xảy mà suy tính xem nên gì !”
Chú ba Đường bên cạnh, đôi mắt m.ô.n.g lung theo làn khói t.h.u.ố.c lá. Sau khi con dâu m.a.n.g t.h.a.i thì ông từng hút thuốc, nhưng nhớ đến vài ngày nữa nhà mổ heo nên lấy t.h.u.ố.c lá mời khách.
Nghe thấy họ đang chuyện lắp điện nên ông cũng tham gia : “Mấy đứa thiển cận quá! Chuyện chiếm đất quan trọng gì , dù đấy cũng là đất của hợp tác xã, mỗi nhà mỗi hộ chỉ một miếng đất vườn nhỏ như thế thì gì.”
“Ý của chú Ba là về vấn đề tiền điện, ạ?” Đường Văn Sinh tiếp lời, thẳng trọng tâm.
Chú ba Đường gật đầu: “ thế! Ta cũng bác cả nhắc đến. Nói lắp điện vấn đề gì cả, nhưng quá trình dùng điện đó thì tính phí thế nào đây, thêm đó cấp điện như thế nào mới là thứ khiến một suy nghĩ.”
“Các ông cho rằng chúng ? Chúng là một chuyện, các ông là một chuyện khác.” Thím ba Đường lập tức trả hai chữ “thiển cận” cho chồng.
Chú ba Đường xin tha xong thì bật , Phong Ánh Nguyệt và Xuân Phân hai họ cãi cũng nhịn bật theo.
Ngồi chơi nhà chú ba một tiếng thì Nguyên Đản đến bảo họ về nhà rửa chân.
Đợi khi về đến nhà phát hiện Đường Văn Tuệ họ về đến cũng đang rửa chân.
“Ba chúng cùng rửa.” Đường Văn Sinh gánh một thùng nước qua. Đợi Đường Văn Tuệ họ rửa xong, rửa sạch chậu rửa chân đổ nước nóng .
Nguyên Đản lấy giày mà ba họ mang ban tối sang, ba ba góc vây quanh chậu rửa chân.
“Hơi nóng, thêm ít nước lạnh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-326.html.]
Phong Ánh Nguyệt bỏ tay trong nước, cảm thấy nước nóng bỏng.
Đường Văn Sinh bèn thêm nước lạnh .
Phạm Khắc Hiếu
“Được .”
Mặc dù vẫn còn nóng, nhưng trời lạnh thế nước nguội nhanh, ngâm chân một lúc nên nước như là đủ.
Nguyên Đản liếc mắt sang ngọn đèn dầu bên cạnh, lên tiếng cảm khái: “Sau dùng đèn điện quen , đèn dầu cứ thấy yếu ớt thế nào , sáng bằng đèn điện.”
“Chắc chắn .” Phong Ánh Nguyệt gật đầu, đó chợt nhớ khu nhà ngang vẫn thấy động tĩnh lắp điện: “Sớm muộn gì nhà ngang cũng sẽ kéo điện thôi.”
“Anh dì Tống bảo bây giờ xí nghiệp giấy lấy khu ký túc xá mới trọng tâm phát triển, nguồn thủy điện cũng đều dồn về đó hết. Khu nhà ngang giờ còn đông như , sẽ dần dọn qua hết bên .”
Quả thật, ở khu nhà ngang chuyển về ký túc xá gần hết, chủ yếu vì bên gian rộng rãi hơn. Còn căn nhà ở nhà ngang chỉ mười mấy mét vuông, mấy chen chúc trong đó đúng là vất vả.
“Chú Triệu và thím dọn qua ?” Đường Văn Sinh hỏi.
Nguyên Đản lắc đầu: “Chưa ạ. Ngày nào cũng cãi , vốn chú Triệu thuê chỗ mà chị Yến Tử họ ở đây, nhưng thím Triệu thấy phí tiền, bảo là thời gian thuê nhà chi bằng cố gắng thăng tiến để sớm phân nhà bên ký túc xá.”
Phong Ánh Nguyệt nhớ đến vợ chồng Triệu Thiên. Con cái của họ cũng lớn , một nhà bốn chen chúc trong căn nhà nhỏ đó đúng là chật chội thật.
Không đến họ, ngay cả Đường ở trong căn nhà chăm sóc một đứa nhỏ như Nguyên Đản, cho dù chia thành hai phòng nhưng vẫn cảm thấy chật hẹp.
“Năm con nghiệp .” Lúc ba Phong Ánh Nguyệt lau sạch chân, nhà bếp sưởi ấm thì cô lên dự định của : “Huyện thiếu giáo viên. Trước đây con thư cho thầy Vương, thầy bảo con thể đơn xin trường chuyển công tác về công tác tại huyện nhà .”
“Tốt thì thật, nhưng con học hành đến nơi đến chốn như thế, nếu thể xin một suất chuyển về những nơi hơn trong thành phố, thì dù cũng hơn là dạy học ở huyện nghèo của .” Cha Đường thở dài, ánh mắt xa xăm.
“Con ở gần nhà chút, thêm đó huyện của chúng nhất định sẽ phát triển hơn nhiều.” Phong Ánh Nguyệt cũng nhất thời bồng bột, chuyện cô bàn bạc với Đường Văn Sinh xong mới thư cho thầy Vương.
“Con cũng dự định về huyện.” Đường Văn Sinh cũng nhắc đến công việc của : “Gần nhà là một chuyện, thứ hai là huyện chỉ một bác sĩ khoa chỉnh hình, mà vài năm nữa bác cũng sẽ nghỉ hưu, đúng lúc con thể về để tiếp quản vị trí .”