Trương Đại Lực thì im bặt, chỉ âm thầm chằm chằm Phong Ánh Nguyệt thêm mấy lượt. Ánh Nguyệt chuẩn sẵn giấy bút, lập tức theo sát chị dâu Tiêu để bắt tay công việc.
Công việc bắt đầu từ tám giờ sáng, hai mươi phút để nghỉ giải lao giữa ca và giải quyết việc riêng. Đến mười giờ, Phong Ánh Nguyệt và chị dâu Tiêu dần trở nên thiết nên hai cùng khu vệ sinh.
Hai bước thì thấy đàn ông thấp bé lúc nãy đang bép xép về cô.
" xem, mà tự nhiên đây dễ dàng thế chứ? Té là vợ mới cưới của Kỹ thuật viên Đường đấy! Chính là mới kết hôn gần đây. với chẳng quen gì, hồi cưới cũng thèm dự."
Thấy Phong Ánh Nguyệt và chị dâu Tiêu tới, những xung quanh vội vàng nháy mắt hiệu cho ông , nhưng đàn ông những dừng mà còn cố tình to hơn.
"Thế nên, mấy đó, là loại mưu mô, tâm cơ cả! Ngay cả Kỹ thuật viên Đường cũng ngoại lệ nhé, thấy sai ?"
Chị dâu Tiêu khẽ cau mày, định bụng lên tiếng bênh vực thì Phong Ánh Nguyệt ngăn . Dù hai cũng chỉ mới quen , chị dâu Tiêu cần vì cô mà đắc tội với khác trong xưởng như .
Phong Ánh Nguyệt tủm tỉm bước tới. Cô đáp lời một cách dứt khoát: " là nhờ Văn Sinh mà cơ hội thật, nhưng cũng là ngay. nghĩ so với , các đồng chí ở đây hiểu rõ Chủ nhiệm Lý là như thế nào hơn cả."
Thấy vẻ mặt của đàn ông thấp bé biến sắc, cô tiếp lời, giọng rõ ràng:
"Chủ nhiệm Lý là nể nang tình cảm, chỉ trọng công việc. Nếu thật sự chỉ là gối thêu hoa, Chủ nhiệm Lý sẽ vì nể mặt Đường Văn Sinh mà giữ ? Những ai suy nghĩ kiểu đó, e rằng chính đó mới là kẻ hữu danh vô thực. nghĩ các đồng chí việc ở đây đều nhanh nhẹn tháo vát cả, chắc chắn là loại chứ?"
Phạm Khắc Hiếu
Người đàn ông thấp bé dám phản bác lời nào. Thực , ông đúng là bằng cửa , chỉ mới ở đây hơn một năm. Lần tuyển công nhân tạm thời thời gian , vốn dĩ ông sắp xếp cho vợ chỗ , nhưng ngờ đến sát giờ đổi.
Ông cứ ngỡ cô vợ trẻ mặt mũi non nớt, chỉ cần buông vài câu châm chọc là ngày mai cô sẽ tự động bỏ cuộc mà đến nữa. Nào ngờ đối phương cũng dạng , miệng lưỡi sắc bén, còn khéo léo lôi Chủ nhiệm Lý cuộc. Ông còn dám ho he thêm lời nào nữa!
Một vài đồng chí khác khéo léo nhận tình thế, liền nhanh chóng xoa dịu bầu khí căng thẳng bằng cách đổi sang chủ đề khác. Phong Ánh Nguyệt cũng là thích dây dưa dai dẳng, nên lát , khí việc trở nên sôi nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-31.html.]
Cùng lúc đó, Chủ nhiệm Lý và Đường Văn Sinh vẫn đang ở bên ngoài cửa. Sau khi hết những lời Phong Ánh Nguyệt , Chủ nhiệm Lý sang Đường Văn Sinh, vỗ vai : "Tiểu Đường , cưới cô vợ quả thật tồi , đúng là may mắn lớn đấy."
Đường Văn Sinh mỉm , ánh mắt đầy vẻ mãn nguyện: "Vâng, cô đúng là ."
Lúc , Phong Ánh Nguyệt chị dâu Tiêu kéo một góc chuyện riêng.
"Thì em là nhà của Kỹ thuật viên Đường đấy , chị còn cứ tưởng em gia đình cơ chứ. Thế năm nay em bao nhiêu tuổi ?"
"Tháng là em tròn mười chín tuổi ạ."
Phong Ánh Nguyệt đáp. (Cô thầm nghĩ: Ngày sinh của cô ở cả hai kiếp đều là một).
"Ôi chao, em còn trẻ quá!" Chị dâu Tiêu thở dài cảm thán. Cô liếc thấy khuôn mặt Trương Đại Lực thoáng hiện lên vẻ thất vọng, lập tức khẽ hừ một tiếng, ghé sát tai thì thầm dặn dò Phong Ánh Nguyệt: "Có ngay thẳng như vẻ bề ngoài , em việc ở đây nhớ cẩn thận một chút."
Ban đầu, Phong Ánh Nguyệt hiểu hết ý tứ những lời chị dâu Tiêu , cho đến khi cô nhận Trương Đại Lực— luôn lẽo đẽo theo ve vãn cô buổi sáng— đang lén đưa đồ và tán tỉnh một cô gái khác trong lúc việc. Lúc , cô mới thực sự hiểu lời của chị dâu Tiêu.
cô cũng bận tâm nhiều, cô việc nghiêm túc, chỉ tốc độ việc nhanh chóng mà còn ghi chép liệu đấy, hề nề hà bất cứ việc gì.
Những khác thấy cũng dần bớt thành kiến dành cho cô.
Tiếng loa phát thanh trong nhà máy vang lên, báo hiệu hết giờ việc buổi chiều. Phong Ánh Nguyệt bước ngoài trông thấy Đường Văn Sinh cách đó xa. Vừa thấy cô, mỉm rạng rỡ.
"A Nguyệt."
Chàng trai trẻ gốc cây, gọi tên và vẫy tay với cô. Hình ảnh đó, dù nhiều năm , Phong Ánh Nguyệt vẫn nhớ như in.