Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 301

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:13:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thiên phú hội họa 2

Phạm Khắc Hiếu

 

Đường Văn Sinh cũng uống một chút, đa thời gian đều rót rượu cho bọn họ.

 

"Nó ngoài hai mươi tuổi , mấy đứa bằng tuổi nó trong cái ngõ cưới vợ thì cũng bố , mà nó cứ nhất quyết chịu lời chúng ." Thím Lâm uống một ngụm rượu lớn đó tặc lưỡi : " nó nhớ tới chuyện của thằng cả, nhưng thằng cả cứ cố chấp chịu về, cứ bám riết lấy con bé thanh niên trí thức nhà họ Hoa thì lợi ích gì ."

 

"Chúng thư cho thằng cả để nó khuyên thằng út, nhưng cũng thế thôi. Thằng út tuyên bố, ngày nào thằng cả còn kết hôn thì ngày đó nó cũng sẽ lập gia đình. Mọi nghĩ xem chuyện nhức đầu cơ chứ..."

 

Chú Lâm bỏ một hạt đậu phộng trong miệng, vẻ mặt mệt mỏi.

 

Hôm nay là thứ bảy, hiếm khi chú Lâm và Lưu mới xin nghỉ phép cùng ngày với nên mới sáng sớm tụ tập chuyện.

 

Cậu Lưu khẽ hừ một tiếng, cầm cốc rượu lên : "Lúc , đừng quá lên như thế, nó sẽ bỏ cho mà xem. Hai chịu . Giờ thì , nó dọn thẳng ký túc xá, e là dễ gì mà dụ nó về nhà ."

 

Chú Bồ từ bên nhà đối diện, tay chắp lưng, tủm tỉm bước sân: "Ồ, đều đang ở đây ? tới chơi một chút."

 

Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Sinh dậy, mời ông . Đường Văn Sinh đem một cái cốc sạch tới: "Mời chú Bồ ạ."

 

"Thôi, cháu cứ kệ chú ." Chú Bồ định cũng .

 

"Không ạ, lát nữa chúng cháu cũng tiệm sách Phú Cường ."

 

Đường Văn Sinh .

 

"Vậy ." Chú Bồ yên tâm xuống. Vĩnh Bình cũng rời bàn ngoài với bọn Phong Ánh Nguyệt.

 

Thấy ông vui vẻ tới đây, chú Lâm liền hỏi: "Có chuyện vui ?"

 

"Con bé lớn nhà gửi thư về là nó đồng ý xin nghỉ phép về quê để xem mắt." Chú Bồ mỉm , vẻ mặt rạng rỡ.

 

Con gái lớn nhà ông vẫn luôn thầm yêu cả Lâm từ thuở bé. Mấy năm nay nó ở nông thôn thanh niên trí thức cùng tổ với cả Lâm. Chắc là nó đợi chờ cũng chẳng kết quả gì nên cuối cùng cũng chịu thư về đồng ý xem mắt.

 

Thanh niên trí thức mỗi năm về nhà hai , nhưng thể ở quá lâu. Rất nhiều vì ở quá xa nên thậm chí một năm cũng về nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-301.html.]

Vừa con gái lớn nhà họ Bồ đồng ý về xem mắt, vợ chồng chú Lâm đều vui mừng. Trước bọn họ vẫn luôn xem con bé như con dâu lớn mà đối đãi, nhưng con trai họ thì như , chỉ thích mỗi con bé nhà họ Hoa thôi.

 

"Vậy thì quá! Khi nào con bé về? Để vài món ngon. Hai cha con nhất định tới ăn cơm đấy nhé..."

 

Họ ở nhà tán gẫu. Còn ba Phong Ánh Nguyệt hết con hẻm, tới tiệm sách Phú Cường.

 

Đầu tiên họ trả sách mượn hai ngày , đó chia tìm những quyển sách ho để mượn tiếp.

 

Dạo gần đây, hai trường học tổ chức cuộc thi học tập, nếu giành hạng ba thì chỉ tiền thưởng mà còn tăng thêm tín chỉ, vì hôm nay hai tới mượn sách đều liên quan đến cuộc thi .

 

Mượn sách xong, họ liền chợ nông sản mua đồ ăn. Việc mua đồ ở thành phố thuận tiện hơn hẳn huyện, dù chợ sớm muộn thì các sạp thịt vẫn bày bán đầy đủ.

 

Thấy hôm nay nhà nhiều tụ tập như , Phong Ánh Nguyệt liền quyết định món cá nấu dưa chua: "Vĩnh Bình, cháu nhất định ăn thử món cá của dì Phong đấy."

 

Vĩnh Bình vui vẻ gật đầu. Lần , khi vợ chồng Phong Ánh Nguyệt từ quê lên thì mang thư của Nguyên Đản cho Vĩnh Bình tới. Bên trong nhiều chữ xiêu vẹo lắm, đa phần đều là những bức vẽ nguệch ngoạc của Nguyên Đản.

 

Trẻ con chúng nó dễ dàng hiểu ý nghĩa qua những bức vẽ đó. Vì , Vĩnh Bình luôn cố gắng vẽ những điều thú vị trong thành phố bằng bút chì, đó nhờ Phong Ánh Nguyệt kế tiếp gửi thư về thì cũng gửi về cho Nguyên Đản.

 

Lúc Mẹ Đường đón Nguyên Đản về nhà ngang, bác Ngô liền họ thư.

 

Nguyên Đản vô cùng vui vẻ cầm thư trở về nhà với Đường.

 

"Cháu bao nhiêu chữ ?"

 

Mẹ Đường lựa chọn thức ăn hỏi khi thấy thằng bé mở thư ngắm nghía.

 

"Cũng kha khá ạ." Nguyên Đản vẻ hổ, trả lời.

 

Thật , nhóc chẳng hiểu rõ những chữ nghĩa mà Phong Ánh Nguyệt trong thư, nhưng rõ tên ở ngay hàng đầu tiên. Nguyên Đản to những dòng chữ hoa: "Mẹ bảo cháu lời bà, chăm sóc thật cho ông bà nội."

 

"Giỏi lắm, Nguyên Đản."

 

Mẹ Đường mỉm xuýt xoa.

 

 

Loading...