Giấy thông báo đến rồi 1
Bên , Đường Văn Sinh đang giúp chú ba Đường tiếp đãi khách khứa, thấy đám nhóc A Tráng tay cầm kẹo cưới hi hi chạy đến là Phong Ánh Nguyệt cùng về đến nơi .
“Nhanh lên! Chuẩn tiền mừng!”
Thím ba Đường chỉnh sửa quần áo, gọi các cháu trai và con dâu trong nhà ngoài đón dâu theo đúng lễ nghi.
Trong và ngoài sân đều chật ních , trông vô cùng náo nhiệt. Đoàn Phong Ánh Nguyệt sân, lũ trẻ vây quanh theo . Đường Văn Sinh nhân tiện bước đến bên Phong Ánh Nguyệt, hạ giọng hỏi cô: “Có đường xảy chuyện gì ?”
“Chị dâu Xuân Phân mấy hôm nay Trương Đại Lực ngày nào cũng đến tìm Xuân Phân.”
Phong Ánh Nguyệt thấy Đường Văn Cường và Xuân Phân đến nhà chính thì theo nữa mà sang một bên với Đường Văn Sinh.
“Cha vợ của Trương Đại Lực ưng cái bụng về chuyện thu nhập của . Thêm nữa, hai vợ chồng cứ cãi suốt ngày, còn lật tẩy cả những món nợ cũ mà Trương Đại Lực lén lút giấu giếm đây, nên bây giờ đang đòi ly hôn.”
Đường Văn Sinh đôi chút nhưng ngờ da mặt Trương Đại Lực dày đến thế, mà còn đến tìm Xuân Phân.
“ là đồ liêm sỉ.” Phong Ánh Nguyệt bĩu môi mắng: “Xuân Phân thèm ngó ngàng đến cái gã tệ bạc đó, loại thì cứ tự tự chịu thôi!”
Đường Văn Sinh gật đầu: “Đi thôi, phát kẹo cưới.”
Phong Ánh Nguyệt lấy chiếc giỏ chứa đầy kẹo cưới với , lượt phát kẹo cho khách.
Tối hôm đó khi ăn cơm xong, khí vẫn vô cùng náo nhiệt, mãi cho đến hơn một giờ sáng, mới bắt đầu xúm dọn dẹp sân bãi, mang trả bàn ghế mượn.
Mười giờ tối qua, Phong Ánh Nguyệt đưa Nguyên Đản về nhà tắm rửa. Lúc Đường Văn Sinh nhà, Phong Ánh Nguyệt mơ màng đầu : “Văn Sinh ?”
“Ừm.” Đường Văn Sinh cởi áo khoác, chui trong chăn, ôm lấy cô lòng: “Ngủ .”
Phong Ánh Nguyệt cũng nhích lòng , bao lâu ngủ .
Hôm , Đường Văn Cường đưa Xuân Phân đến quen với . Đường Văn Tuệ kéo Xuân Phân một góc tâm sự, thấy sắc mặt cô dâu hồng hào, tươi tắn, vẻ hề chuyện của Trương Đại Lực cho ảnh hưởng.
Xuân Phân Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Sinh đều tham gia kỳ thi đại học, hơn nữa Đường Văn Sinh cũng bán công việc . Sau khi bước khỏi sân, cô mới nhẹ nhàng .
“Anh ba quyết tâm bán công việc thì chắc chắn sẽ thi đỗ.”
“ , ba sẽ chuyện gì mà chắc chắn .” Đường Văn Cường gật đầu: “Ban đầu, suất công việc đó vốn định nhường cho hai, nhưng đó hai . Vả , đó là công việc liên quan đến kỹ thuật cơ khí nên dứt khoát thôi hẳn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-261.html.]
Xuân Phân gật đầu: “Hai họ giỏi thật đấy.”
“Còn thì tích sự gì.” Đường Văn Cường gãi đầu: “ sẽ để em vất vả .”
“Cái gì mà tích sự.” Xuân Phân đ.á.n.h nhẹ lên vai một cái: “Tính tình tử tế mới là quan trọng nhất, em quan tâm bao nhiêu tiền của.”
Nói xong, mặt cô lập tức đỏ bừng lên.
Phạm Khắc Hiếu
Đường Văn Cường hì hì, nắm lấy tay cô . Xuân Phân dọa một phen rút tay , nhưng kết quả Đường Văn Cường : “Sợ gì chứ? Đoạn đường dốc chỉ vài căn nhà của gia đình chúng thôi, họ thấy cũng chẳng dám gì , hơn nữa chúng là vợ chồng hợp pháp mà.”
Anh như , Xuân Phân cũng ngại ngùng nữa, cô cúi đầu, mặt đỏ ửng lên, nhà với .
Trước đây hai họ từng ghé qua nhà bác cả Đường, nên giờ thẳng về nhà .
“Đây, nghiền nhỏ khoai lang nướng, đó cho thêm chút đường trộn đều đem hấp nữa.”
Phong Ánh Nguyệt và Nguyên Đản lột vỏ khoai lang nướng xong, đó nghiền nát , thêm đường trộn lên, đổ chén bỏ nồi hấp.
Chị dâu hai Đường nhóm lửa, để nóng bốc lên chừng vài phút thì Phong Ánh Nguyệt mở nắp nồi, lấy món khoai lang hấp . Cô dùng một chiếc muỗng gỗ, múc đầy một chén mời cha Đường, đó là Nguyên Đản, cuối cùng mới chia phần cho mấy họ.
“Ngon.”
Chị dâu hai Đường ăn một muỗng thì mắt sáng rực lên.
Đường Văn Tuệ gật đầu liên tục.
“Anh thêm ít nữa.” Anh hai Đường lấy vài củ khoai lang to vùi trong đống lửa.
Bây giờ trời đang lạnh, cũng việc gì nên đều thích trốn trong nhà, vây quanh đống lửa để sưởi ấm.
Họ quây quần ăn uống, tiện miệng nhắc đến những vị khách hôm qua, qua một hồi thì nhắc đến cô chị dâu họ .
“Ăn uống thì đành, đằng còn vét sạch lấy nhiều đến thế.” Đường Văn Tuệ chẹp miệng đầy vẻ khó chịu: “Em thôi mà cũng thấy hổ giùm nhà .”
Vốn gia đình chị dâu họ là họ hàng bên nhà đẻ của Đường, nên thật thím ba Đường tổ chức chuyện mừng thì thể đến cũng , nhưng năm nay chị dâu họ cũng đến góp mặt.
Quà cáp cô mang đến trông cũng tươm tất, lẽ là do bên mợ chuẩn sẵn nhờ cô mang đến cho phép.
“Đừng là các con, đến đây cũng thấy mất hết cả thể diện.” Mẹ Đường nhẹ nhàng vỗ vỗ lên mặt : “May mà chú ba thím ba các con là chấp nhặt, nếu thì mặt mũi nhà giấu cho hết hổ!”