Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 26

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:06:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Ngon ? (1)

 

Đường Văn Sinh tỏ ý tán thưởng và ủng hộ việc Phong Ánh Nguyệt kiên trì tự học khi cô nghỉ ở trường. Anh chỉ cho cô thấy nhiều sách cấp hai và cấp ba cất trong ngăn tủ thứ hai trong phòng, dặn cô lúc nào rảnh rỗi thì thể đem xem. Những cuốn sách đều là tài liệu sử dụng khi còn học, vẫn còn lưu nhiều ghi chú.

 

Còn về chuyện công việc.

 

Đường Văn Sinh suy nghĩ thêm một lát trả lời: "Ngày mai sẽ đến nhà máy của hỏi thăm xem ."

 

"Vâng." Phong Ánh Nguyệt sợ hiểu lầm cô nhất định trong nhà máy nên giải thích thêm: "Chỉ cần là công việc chính đáng, em đều thể ."

 

"Anh ." Đường Văn Sinh đáp.

Phạm Khắc Hiếu

 

Ăn tối xong, hai cùng dọn dẹp bát đũa. Bên ngoài, bà con lối xóm đang xúm bàn tán xôn xao về vụ chồng nàng dâu nhà chị Triệu.

 

Vợ chồng chị Triệu lúc vẫn đang ở nhà chị Trương, cố gắng khuyên bảo Triệu Thiên về nhà , đừng ầm ĩ ở nhà khác.

 

Vợ chồng Phong Ánh Nguyệt bê mâm bát ngang qua cửa nhà chị Trương. Ánh Nguyệt thấy vài thím và các chị dâu đang vây quanh, còn Yến Tử đang ôm bát cạnh cha, cứ ngó nghiêng tò mò.

 

Bà Triệu vẫn kéo tay một thím, lóc than vãn: “Tao già thế , cháu nội cháu ngoại cả đống, lẽ nào thương chúng nó như , thể thiên vị đứa nào chứ?”

 

, chị Triệu cũng bật theo.

 

“Mẹ, thế quá vô lý! Lần con lén về nhà, con bé nhà con cứ mấy chị nó ăn kẹo chú Điền mua cho. Nó ngước , buông lời rằng con nít như nó thì cần ăn kẹo. Mẹ thế thấy thương con bé ?”

 

Bà Triệu vẫn nhất quyết chịu thừa nhận, tiếng của bà càng lúc càng lấn át lời lẽ của chị Triệu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-26.html.]

 

Phong Ánh Nguyệt khựng một lát, đó mới tiếp tục bước . Đường Văn Sinh thấy cô tiến lên cũng lặng lẽ theo.

 

Hai thu dọn đồ đạc ngoài sân. Đường Văn Sinh tranh thủ lên tầng thượng thu quần áo. Vì quần áo vẫn khô hẳn, cẩn thận móc chúng lên cây sào tre ngang đặt cạnh cổng, đó là nơi chuyên dùng để phơi đồ.

 

Chiếc đèn dầu đặt ngay ngắn bàn ăn dọn sạch. Giờ vẫn còn sớm, nhưng bên ngoài náo loạn quá nên cũng chẳng dễ ngủ. Phong Ánh Nguyệt đành mở chiếc hộp đựng đồ thứ hai, lấy mấy quyển sách lớp Sáu (sơ trung năm nhất) xem. Cô đến cạnh bàn, hỏi Đường Văn Sinh, đang một cuốn sách khác: “Giờ em nhé, chỗ nào hiểu, thể chỉ cho em ?”

 

“Đương nhiên .” Đường Văn Sinh gật đầu, còn tìm cho cô một cuốn vở và một cây bút chì mới tinh. “Có gì khó khăn cứ hỏi .”

 

Ban đầu, Đường Văn Sinh nghĩ Ánh Nguyệt sẽ nhanh chóng thắc mắc điều gì đó, nhưng chờ mãi mà cô vẫn động tĩnh.

 

Anh lén liếc sang, thấy cô đang sách Ngữ Văn, liền thầm nghĩ lẽ sách Ngữ Văn thì cần hỏi nhiều. Anh quyết định đợi cô chuyển sang môn Toán mới bắt đầu hướng dẫn.

 

Phong Ánh Nguyệt học phương pháp, tốc độ tiến triển với mỗi môn cũng khá nhanh, xong Ngữ Văn thì chuyển sang Toán học. Mặc dù cô là giáo viên, nhưng sách giáo khoa của thời đại vẫn sự khác biệt lớn so với sách . Trước hết, các bài Ngữ Văn sự khác biệt rõ rệt về nội dung; còn các câu hỏi Toán học cũng mang tính tổng quát hơn, các bước giải chi tiết như sách của thế hệ .

 

Sau khi nhận Đường Văn Sinh đang lén quan sát , Phong Ánh Nguyệt thầm mắng sơ suất đến thế, liền vội vàng tìm vài điểm cô thực sự rõ, khiêm tốn xin chỉ bảo.

 

Thế là, trong lúc nhà họ Triệu vẫn đang cãi vã và ngoài khuyên can, Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Sinh bắt đầu thời gian "học hành" hiếm hoi của họ.

 

Hai dừng khi Triệu Thiên đến gõ cửa mượn đèn dầu.

 

Phong Ánh Nguyệt ngoài, trời tối, lác đác vài ánh , tầng cũng chẳng thấy bóng .

 

Nhà họ hai chiếc đèn dầu, nên họ sẵn lòng cho Triệu Thiên mượn một chiếc. Vẻ mặt Triệu Thiên đầy vẻ chua xót, : “Giờ nhất quyết đòi về quê, chắc chắn tối nay sẽ còn ầm ĩ đây.”

 

Thì định đưa về quê ngay trong đêm.

 

 

Loading...