Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 245

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:12:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Bà Tổ qua đời (1)

 

Phong Ánh Nguyệt cất đồ đạc cẩn thận, đó bế Niếp Niếp lên, giọng dịu dàng giải thích: “Chiều nay cháu sẽ về nhà, cha còn trông em trai, bà ngoại và mợ cũng sẽ về cùng. Niếp Niếp đừng lo lắng.”

 

Niếp Niếp chớp chớp mắt: “Thím Tề cha em trai sẽ thương Niếp Niếp nữa, sẽ gửi Niếp Niếp về quê. Thím ơi, thật thế ạ?”

 

“Nói bậy bạ!”

 

Phong Ánh Nguyệt tức giận mắng một tiếng: “Chúng đừng lời đồn thổi . Cha thương cháu , bản cháu cảm nhận ? Phải tự cảm nhận, hơn nữa cha dễ gì mới đón cháu đến khu nhà ngang để đoàn tụ, chắc chắn họ sẽ đưa cháu về quê . Đừng để lời bận lòng.”

 

Niếp Niếp ngoan ngoãn gật đầu. Phong Ánh Nguyệt sợ con bé vẫn còn buồn nên gọi Nguyên Đản: "Con sang chơi với chị Niếp Niếp và tìm chị Yến Tử . Đợi lát nữa ăn cơm trưa xong, sẽ đưa cả hai đứa về.”

 

Quả nhiên, gần mười giờ sáng thì Triệu Thiên về tới. Phong Ánh Nguyệt cố ý kể những điều Niếp Niếp đang lo lắng cho . Triệu Thiên xong thì vội vàng bế Niếp Niếp lên.

 

“Là sơ suất của cha , Niếp Niếp đừng lời ngoài lung tung nhé...”

 

Khoảng chừng bốn giờ chiều, chị dâu Triệu Triệu Thiên cõng về tới nhà. Đi phía là bà ngoại của Niếp Niếp. Bà cầm chiếc ô, bế đứa bé sơ sinh, nữa là mợ của Niếp Niếp đang vác theo đống đồ đạc.

 

Lập tức cả khu nhà ngang đều chị dâu Triệu sinh nở, nối đuôi ghé sang mừng bằng trứng gà. Phong Ánh Nguyệt cũng mang hai mươi quả trứng gà tươi sang nhà bên cạnh.

 

Sau khi Nguyên Đản ngắm đứa bé sơ sinh xong, nó chạy về nhà kéo lấy tay Phong Ánh Nguyệt, hỏi liên tục: “Khi nào con mới em trai ạ?”

 

Phong Ánh Nguyệt đưa mắt nóc nhà, bốn bức tường xung quanh, chỉ mắt Nguyên Đản. Nguyên Đản vẫn ríu rít gặng hỏi.

 

“Đợi cha con về cha sẽ cho con .”

 

Cuối cùng cô đành đẩy trách nhiệm hóc búa cho Đường Văn Sinh.

 

Thế nên khi Đường Văn Sinh về, Nguyên Đản cứ bám riết lấy rời, từ lúc tắm, rửa bát cho đến khi rửa mặt.

 

Chuyện khiến đám Tống Chi rôm rả. Ngay cả khi Nguyên Đản ngủ , nó vẫn quên chuyện em trai.

 

chiếc giường gỗ nhỏ của , chốc chốc thốt lên một câu: “Ngày mai thức dậy là con sẽ em trai ?”

 

“Không .”

 

Đường Văn Sinh bình tĩnh đáp.

 

“Vậy ngày thức dậy thì ?”

 

Nguyên Đản vẫn kiên trì bỏ cuộc.

Phạm Khắc Hiếu

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-245.html.]

 

Khóe môi Đường Văn Sinh giật giật: “Vẫn .”

 

“Vậy tháng thì ?”

 

Nguyên Đản bật dậy, thẳng hai đang chiếc giường lớn. Phong Ánh Nguyệt co rúc góc tường, bỏ mặc Đường Văn Sinh .

 

Đường Văn Sinh hít sâu một , giọng gắt lên: “Không !”

 

“Cha, cha thể cho con một đứa em trai ? Em gái cũng mà, nhưng nếu là em gái thì thể chơi đ.á.n.h thổ phỉ với con , em trai vẫn hơn…”

 

Nguyên Đản tức giận chất vấn một câu, đó bắt đầu miên man tưởng tượng cảnh em trai và hai em sẽ chơi với thế nào.

 

Lải nhải mãi, đến nỗi Đường Văn Sinh chịu nổi nữa. Anh bật dậy khiến Nguyên Đản dọa một phen.

 

“Cha?”

 

“Ngủ ! Mẹ con cũng ngủ , con ồn như thế con thể nghỉ ngơi ?”

 

Nghe thế Nguyên Đản lập tức xuống: “Vậy để ngày mai con hỏi tiếp chuyện em trai .”

 

Đường Văn Sinh tức đến mức trợn trắng cả mắt, Phong Ánh Nguyệt đang giả vờ ngủ cũng run lên nhưng cố nín .

 

Đợi khi Nguyên Đản ngủ , Phong Ánh Nguyệt mới dựa vai Đường Văn Sinh: “Cảm ơn đồng chí Văn Sinh giải quyết vấn đề khó khăn giúp em.”

 

Đường Văn Sinh thuận thế ôm lấy cô, tay còn vẫn tiếp tục vuốt ve cô: “Nếu cảm ơn thì hãy đưa Nguyên Đản về quê ở vài ngày .”

 

Phong Ánh Nguyệt đỏ mặt: “Mới đón thằng bé về mà, nghĩ đến chuyện đó nữa .”

 

Đường Văn Sinh chỉ lên tiếng, cúi đầu đặt một nụ hôn lên trán cô.

 

Ngày thứ ba chị dâu Triệu về nhà cữ thì Mẹ Triệu đến. Bà niềm nở đấy, nhưng cốt yếu vẫn là đòi đưa Niếp Niếp về quê.

 

“Đưa đến nhà trẻ thì ngày nào cũng tốn tiền, chi bằng tiền đó các con dành dụm mà báo hiếu cho cha . Hơn nữa nhà trông chừng vẫn kỹ hơn.”

 

Mẹ Triệu lướt mắt qua Niếp Niếp đang trốn phía bà ngoại: “Bây giờ con chỉ trông một đứa mà tận hai đứa đấy. Thằng hai còn nhỏ như thế, chăm nom càng tốn sức lực hơn. Nghe lời , để đưa Niếp Niếp về quê, các con cũng cần đưa nhiều, chỉ cần đưa bằng tiền đưa cho nhà trẻ là .”

 

Vốn Bà ngoại Niếp Niếp còn cảm thấy bà thông gia đồng ý trông cháu, thể giảm bớt gánh nặng cho con gái và con rể là chuyện , kết quả càng càng thấy đúng.

 

Đây là tới để đón đứa nhỏ ? Rõ ràng là bóp méo chuyện để đòi tiền công nuôi dưỡng mà!

 

“Nếu thì cũng trông Niếp Niếp, cũng cần tiền gì cả. Cháu gái ruột của mà, nhắc đến tiền bạc thì đúng là hổ.” Bà ngoại Niếp Niếp đưa tay lên gãi gãi mặt, bộ như hổ lắm, khiến Mẹ Triệu tức đến mức mặt mày tối sầm .

 

 

Loading...