Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:12:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Chị dâu Triệu sinh 1

 

Khi Phong Ánh Nguyệt bằng ánh mắt khó hiểu, Đường Văn Sinh giải thích: "Xưởng gương là đơn vị trọng điểm của huyện họ, cấp phát và đầu tư nhiều hơn so với Xưởng Giấy. Còn Xưởng Giấy là kiểu hợp tác góp vốn giữa nhân dân và huyện. Hơn nữa, Xưởng Giấy phụ thuộc mùa trúc. Cứ mùa đông tuyết rơi là tạm ngừng sản xuất..."

 

Ngay khi Đường Văn Sinh đồng ý, Chủ nhiệm Lý liền thông báo cho mấy bạn. Chiều hôm , năm gia đình dẫn con cái của họ đến nhà ngang. Họ đều buổi sáng Phong Ánh Nguyệt dành cho Trịnh Văn Văn, nên cố ý đến buổi chiều để phiền.

 

Thấy kéo đến đông đúc, Tống Chi và chị dâu Triệu cũng nhanh chân rửa tay giúp đun nước pha . Vì bụng chị dâu Triệu lớn lắm , Phong Ánh Nguyệt và Tống Chi để cô giúp đỡ quá lâu.

 

Chị dâu Triệu cũng điều mà giữ chừng mực. Lần m.a.n.g t.h.a.i vất vả hơn hồi mang Niếp Niếp nhiều, sưng phù, tối đến thường xuyên chuột rút. Lên Bệnh viện huyện khám, bác sĩ thiếu dưỡng chất, tóm là cần bồi bổ, ăn nhiều thức ăn và thịt hơn.

 

Chị dâu Triệu vỗ vỗ đầu, xuýt xoa: "Ôi thôi c.h.ế.t, từ khi m.a.n.g t.h.a.i đứa thứ hai, đầu óc hình như cũng lơ mơ hẳn , chẳng nhớ gì nữa."

 

Tống Chi cũng lâu. Cô ngoài tới chỗ chị dâu Triệu, thấy cô lấy quần áo nhỏ tự tay sửa sang cho đứa bé sắp đời, rôm rả. Thấy chị dâu Triệu ngáp liên tục, Tống Chi liền tìm cớ về nhà .

 

thừ giường một lát, đó dậy, mở chiếc tủ gỗ . Từ đáy tủ, cô cẩn thận lấy hai bộ quần áo nhỏ may bằng vải bông mềm, cùng hai đôi giày bít mũi nho nhỏ. Đây là những thứ cô tự tay may vá, chuẩn khi còn mang thai.

 

Tống Chi nhẹ nhàng vuốt ve từng nếp vải, từng đường kim mũi chỉ bộ quần áo và đôi giày mặt. Đôi mắt cô dần đỏ hoe, khóe mắt ướt đẫm...

 

Phong Ánh Nguyệt tiễn mấy vị phụ về. Khi ngang nhà Tống Chi, cô loáng thoáng tiếng vọng , liền khẽ khàng dừng bước.

 

Chị dâu Trương đang bưng một cái chậu sứ . Thấy cô đó, chị bước nhanh hơn đến gần, tất nhiên cũng thấy âm thanh bên trong. Chị hạ giọng hỏi nhỏ: "Vừa nãy qua chỗ Niếp Niếp, thấy Tống Chi cứ ngây chằm chằm mấy bộ quần áo trẻ con, chẳng nữa."

 

Phong Ánh Nguyệt mím môi, sang chiếc chậu trong tay chị : "Chị dâu Trương, chị đấy?"

 

Giọng cô lớn, khiến Tống Chi trong phòng vội vàng lau nước mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-243.html.]

 

Chị dâu Trương kêu lên một tiếng: "Thôi c.h.ế.t, ghé qua chỗ thím ba Lưu một chuyến! đây nhé." Nói xong thì vội vàng chạy xuống lầu.

 

Cùng lúc đó, Tống Chi mở cửa, chỉ hé nửa khuôn mặt với đôi mắt còn sưng đỏ: "Chị Phong, chị nhà chơi một lát ?"

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu bước .

 

Buổi tối, khi hai tản bộ, cô nhắc đến Tống Chi: "Cô đa cảm, suy nghĩ nhiều, một hai ngày là thể nguôi ngoai. Hơn nữa, chuyện , dù xảy với bất kỳ nào thì cũng đều khó lòng mà chấp nhận."

 

Đường Văn Sinh gật đầu tán thành.

 

"Anh nhắc nhở Đồng chí Hồng vài câu. Cứ là em nhờ nhắn . Nếu đầu ấp tay gối để ý đến cô một chút, thời gian càng kéo dài thì càng dễ xảy chuyện ."

 

Thế là, khi trở về, Đường Văn Sinh xách thùng gỗ đựng quần áo bẩn tắm rửa. Anh cố tình ngang qua nhà Tống Chi, gọi Hồng Kiến Quân cùng xuống tầng một để tắm.

 

Hồng Kiến Quân lập tức xách thùng gỗ ngay, vô cùng vui vẻ theo Đường Văn Sinh xuống lầu. khỏi nhà tắm, Hồng Kiến Quân bước nhanh lên lầu, chẳng thèm đợi Đường Văn Sinh đang chậm rãi phía .

 

Ngày tháng cứ trôi , chẳng mấy chốc kết thúc kỳ nghỉ hè. Vì bận rộn với chuyện dạy học bổ túc, hơn hai tháng qua Phong Ánh Nguyệt về quê. Đường Văn Sinh thì về hai , trong thời gian đó cũng dẫn Nguyên Đản lên đây chơi nửa tháng, cuối cùng hai Đường đưa về.

 

Phí học bổ túc của Trịnh Văn Văn và các em cũng thanh toán xong xuôi. Vốn dĩ, vẫn ngóng tin từ bên Cậu Hai, nhưng suốt hai tháng qua vẫn bặt vô âm tín, hề tin tức gì, dù lén tìm kiếm. Thế là, Phong Ánh Nguyệt cứ duy trì việc dạy bổ túc cho bọn nhỏ mỗi ngày.

 

Phạm Khắc Hiếu

Về phần Tống Chi, Hồng Kiến Quân nhờ vả khắp nơi, cuối cùng cũng tìm cho cô một chân quét dọn vệ sinh tại Đội Vận tải. Mỗi ngày cô sang đó dọn dẹp hai đến ba tiếng, mỗi tháng trả tám đồng. Tuy lương chẳng đáng là bao, Tống Chi vẫn phấn khởi.

 

Có việc mỗi ngày, ru rú trong nhà chịu cảnh bí bách, tâm trạng cô cũng dần cải thiện hơn. Mặc dù đôi khi cha chồng vẫn mò đến nhà ngang bóng gió vài câu, nhưng Hồng Kiến Quân đều can ngăn, nên chung, cuộc sống của họ vẫn xem là tạm và thoải mái.

 

Ngày mồng Một tháng Chín, Phong Ánh Nguyệt dọn dẹp nhà cửa tinh tươm một lượt, đó về quê đón Nguyên Đản. Nguyên Đản chơi bời tới mức làn da đen bóng ít, vóc dáng cũng cao hơn hẳn. Vì tóc dài , hôm nó mới hai Đường dẫn Công xã cạo cho cái đầu trọc lốc.

 

 

Loading...