Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:10:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Con là chú lái xe ngựa! 2

 

"Chúng lên lầu xem cho rõ."

 

Phong Ánh Nguyệt sờ sờ đầu thằng bé, đưa nó về nhà, cho nó một cái ghế nhỏ ở hành lang, bảo đảm độ cao ngang tầm n.g.ự.c nó, dặn dò thò đầu quá, Phong Ánh Nguyệt bắt đầu xào nấu món ăn trưa.

 

Nguyên Đản cũng ngoan ngoãn, cứ như duỗi cổ xuống, Niếp Niếp bên cạnh thấy, cũng xem như . Thấy thế, chị dâu Triệu cũng lấy cho cô bé một cái ghế. Yến Tử thấy cũng nhao nhao đòi .

 

Vì thế một lát , ba đứa nhỏ xếp hàng ghế, tay nhỏ bé chống lên tường, nhao nhao xuống lầu.

 

Lúc ăn cơm đều là đặt chén thành hiên. Đồ ăn do Phong Ánh Nguyệt cùng các chị gắp sang cho lũ trẻ, còn lớn thì ăn tiện xem chuyện sân.

 

Cuối cùng, cha Tô Tô và trai đ.á.n.h một trận. Anh trai dắt con , cha Tô Tô buồn bực theo .

 

Nghe vẻ là trở về nhà cũ ở quê.

 

"Cũng thể chia nhà ." Chị dâu Triệu nhớ tới nhà bố chồng , cho dù là chia nhà nhưng cũng chịu đựng nhiều năm như mới chia .

 

"Nhà chị còn chia đây ." Chị dâu Trương thở dài: "Chị đây chia mà cớ để . Dù chị đề cập, cha của bọn nhỏ cũng đời nào đồng ý, phiền hà c.h.ế.t !"

 

Lúc Tống Chi cũng tới, các cô một lát, cũng thở dài: "Em cũng chia nhà, nhưng cha chồng em chỉ một trai một gái, chia đến cũng đều là một nhà thôi."

 

"Em đây cũng là..."

 

Chị dâu Triệu bỗng nhiên cảm thấy nhiều con hơn một chút càng dễ dàng hơn, khỏi thêm vài phần đồng tình với cô .

 

Phong Ánh Nguyệt thấy mặt Tống Chi chút thịt nào, vì thế khi đưa Nguyên Đản trở về thì đến nhà Tống Chi một chút.

 

"Sao gầy ?"

 

"Buổi tối lúc nào cũng mơ thấy chuyện cũ." Tống Chi rũ mắt xuống: "Đêm qua em còn ngoài, đốt một ít đồ cúng cho đứa nhỏ."

 

Phong Ánh Nguyệt , mím môi, gì.

 

Tống Chi cũng tiếp tục những lời , ngược sang chuyện khác: "Cả ngày ở nhà, em suy nghĩ lung tung, ngoài việc nhưng cũng thích hợp, trong lòng phiền muộn."

 

Đang chuyện, vợ của Tăng Bộ Thắng ở lầu ba là Liêu Quế Phương tìm tới: "Chị Phong, em đang tìm chị."

 

ở cửa cũng , Tống Chi vội vàng mời .

 

Liêu Quế Phương cũng khách sáo, tiến xuống, chút nghi ngại với Phong Ánh Nguyệt: "Chuyện là thế , em chị Phong tài duyên, trang điểm cho cô dâu ạ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-223.html.]

 

"Biết." Phong Ánh Nguyệt gật đầu, cũng lên tinh thần: "Là nhà nào ?"

 

"Là em họ của em." Liêu Quế Phương chỉ chỉ mắt: "Con bé một vết chàm đen, ngày kết hôn trông hơn chút, thể thử ?"

 

"Có thể."

 

Nghe cô đáp ứng tức thì, Tống Chi chút lo lắng, đây chính là vết chàm đen, cũng dễ che đúng ?

 

Liêu Quế Phương thể che, ngược mừng, điều vẫn : "Không thể che hết cũng , dù chỉ cần trông hơn chút là ."

 

cũng nhiều chị dâu nhà ngang hai tay Phong Ánh Nguyệt khéo léo, nên em họ , nghĩ ngày lập gia đình thể một chút, vì thế Liêu Quế Phương đến hỏi Phong Ánh Nguyệt.

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu, hẹn cô khi nào đưa em họ tới thử một . Liêu Quế Phương liền tủm tỉm rời .

 

"Có thể che thật ?" Tống Chi thấp giọng hỏi.

 

Phạm Khắc Hiếu

"Có thể." Phong Ánh Nguyệt gật đầu: "Đi, đến nhà , sẽ khiến cô trông xinh hơn một chút."

 

Tống Chi cũng tò mò, vì thế liền đóng cửa cùng Phong Ánh Nguyệt.

 

tựa bên hiên, tay cầm chiếc gương nhỏ. Cô rửa mặt xong, đang đợi Phong Ánh Nguyệt mang đồ giúp cô lau khô.

 

Phong Ánh Nguyệt bê một cái hộp gỗ to sụ. Khi mở , Tống Chi thấy bên trong nào là phấn, nào là son, những thứ cô từng thấy qua.

 

"Cái hộp là cha Nguyên Đản cho đấy. Đồ trang điểm để trong túi vải dễ ẩm mốc lắm," Phong Ánh Nguyệt giải thích lấy từng thứ ngoài.

 

"Tay đồng chí Đường cũng khéo léo kém gì chị." Tống Chi .

 

"Anh khéo hơn nhiều, còn may vá quần áo, đan giày len nữa cơ..." Phong Ánh Nguyệt nhẹ trò chuyện, đó bảo Tống Chi nhắm mắt để cô bắt đầu thoa phấn, tô son.

 

Tống Chi cứ thế trò chuyện rôm rả với Phong Ánh Nguyệt, cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm vô cùng, sự u uất buồn bực vốn cũng tan biến nhiều. Cô vẫn nhắm mắt tiếp tục chuyện, chờ đến khi Phong Ánh Nguyệt cất hết đồ đạc, cô vẫn mở mắt. Phong Ánh Nguyệt bật : "Xong đó, mở mắt ."

 

Tống Chi mở mắt, cầm gương soi. Cô sững sờ. Đó đúng là gương mặt cô, nhưng một vẻ tươi tắn, khác lạ. Trong gương, cô còn rũ mắt, khóe miệng còn trĩu xuống, thần sắc , tuy rõ ràng nhưng khóe môi trông như đang hé nở một nụ .

 

"Cái gọi là 'môi ' đấy." Phong Ánh Nguyệt chỉ khóe miệng : "Cô lên còn hơn nữa."

 

Tống Chi , liền thử nhếch môi. Quả nhiên, cô gái trong gương càng thêm hoạt bát, rạng rỡ.

 

Cô hít sâu một , Phong Ánh Nguyệt chân thành : "Cảm ơn chị."

 

 

Loading...