Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:10:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Tô 2

Phạm Khắc Hiếu

 

Bọn Quân Tử thấy tiếng Tô Tô , vội vàng buông bút xuống .

 

"Tô Tô, thế?"

 

"Tớ , sẽ đưa về quê, lúc ăn cơm tớ kể."

 

Nghe bạn thế, Tô Tô lập tức òa nức nở.

 

Phong Ánh Nguyệt vội vàng nhẹ nhàng dỗ dành cô bé, bảo bọn Quân Tử ngoài . Trước khi , Nguyên Đản còn lén nhét chiếc kẹo trong túi cho Tô Tô: "Chị Tô Tô đừng nữa."

 

Tô Tô chiếc kẹo trong tay, vẫn ngừng nức nở.

 

Chờ bọn Quân Tử khỏi, Phong Ánh Nguyệt bảo Đường Văn Sinh trông Nguyên Đản, cô dẫn Tô Tô về nhà. Nhà Tô Tô ở tầng ba.

 

Lúc Tô Tô cũng cãi một trận kịch liệt với cha Tô Tô. Ai mà đuổi con gái ruột về quê, đón đứa cháu trai của nhà bác cả đến nuôi nấng cơ chứ?

 

Khi thấy đôi mắt đỏ hoe của Tô Tô, cô ngay con bé . Lòng Tô Tô đau như cắt, cô bước tới xoa đầu con gái.

 

“Yên tâm, sẽ đưa con về quê ! Cha con thế thì cứ để tự ông chăm sóc đứa cháu trai vàng ngọc đó . Mẹ sẽ ngoài thuê phòng, sẽ mang con theo!"

 

Nói xong, cô cố ý lớn câu cuối cùng. Không chỉ những xung quanh thấy, mà ngay cả cha Tô Tô đang hút t.h.u.ố.c lào trong phòng cũng rõ mồn một.

 

Anh càng thêm bực bội, định bước mấy câu thì thấy giọng của Phong Ánh Nguyệt. Cha Tô Tô sĩ diện, lập tức phịch xuống, như thấy lời vợ .

 

Phong Ánh Nguyệt hết lời khen Tô Tô, bảo con bé thông minh, hiếu học, hơn nữa chịu khó. Nếu đưa nó về quê, e rằng sẽ mất cơ hội học hành.

 

Mẹ Tô Tô đương nhiên hiểu rõ điều . Việc để Tô Tô đến học chỗ Phong Ánh Nguyệt là do chính cô quyết định, tầm của cô hề nông cạn như cha đứa nhỏ.

 

Sau khi cảm ơn Phong Ánh Nguyệt, Tô Tô dắt Tô Tô phòng, ngay lập tức bắt đầu thu dọn đồ đạc mặt cha đứa nhỏ.

 

"Cô đang gì đấy?" Cha Tô Tô nhíu chặt mày.

 

"Làm gì ? Nhường chỗ cho đứa cháu trai quý hóa của !" Mẹ Tô Tô chua chát : "Các cứ ở đây sống với , con ngoài thì cuốn gói!"

 

Nói , cô xách đồ, kéo Tô Tô thẳng.

 

"Tối qua cô tá túc ở nhà thím Hoàng tầng hai, sáng nay sang nhà chúng mượn năm đồng, là qua nhà dân phía bên Cung tiêu xã hỏi xem chỗ nào thuê ."

 

Hôm , chị dâu Vương mang rau xanh lên đưa cho Phong Ánh Nguyệt hai trò chuyện. Nhà chị dâu Triệu mới ngăn , lúc đang bận rộn sắp xếp những đồ đạc còn sót . Nghe thấy chị dâu Vương kể chuyện, chị dâu Triệu lập tức ngừng xếp đồ, chạy cửa nhà Phong Ánh Nguyệt để ngóng.

 

"Này, bảo cha Tô Tô điên chứ, con gái ruột thì nuôi, nuôi đứa cháu trai xa xôi? Đầu óc úng nước ?" Chị dâu Triệu mắng sa sả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-221.html.]

 

"Chị cũng thấy thế." Chị dâu Vương gật đầu lia lịa: "Chị Tô Tô kể, cha Tô Tô cộng thêm ba bác , chỉ nhà bác cả Tô Tô là sinh con trai, còn đều là con gái hết. Thế nên nhà chồng cưng chiều, nhưng chị ngờ họ yêu thương đến mức bắt cha Tô Tô đưa cháu trai đến đây nuôi dưỡng luôn đấy!"

 

"Đưa lên để cho nó học ?" Phong Ánh Nguyệt hỏi.

 

"Không chỉ thế ." Chị dâu Vương lắc đầu: "Chị còn đồn, cha Tô Tô về hưu, cái suất công tác/vị trí đó cũng nhường cho đứa cháu trai cơ đấy!"

 

Chị dâu Triệu hít một khí lạnh: "Trời đất ơi! Làm cái trò mà còn cần mặt mũi gì nữa chứ?"

 

"Mặt mũi cái nỗi gì, cháu đích tôn mới là quan trọng nhất!" Chị dâu Vương bĩu môi khinh miệt: "Tô Tô ngoan ngoãn thế , nó cũng đẻ , cứ khăng khăng đòi rước đứa cháu trai về đây nuôi nấng, đúng là bệnh nặng !”

 

Không chỉ các cô đang đàm luận về hành vi kỳ quái của cha Tô Tô, nhiều ở khu nhà ngang đều đang bàn tán chuyện .

 

Chạng vạng, khi cha Tô Tô trở về nhà ngang thì bao ánh mắt khác lạ dò xét, soi mói. Bác Ngô còn cao giọng : "Buổi chiều ở quê cháu đưa thư cho cháu đó, bảo cháu ngày mai về đón cháu trai tới đây!”

 

Đường Văn Sinh xách chiếc túi vải bố, chậm rãi từ phía bên tới, lúc thấy lời , nghi hoặc về phía cha Tô Tô: "Đón cháu tới đây? Cháu trai ốm đau gì ?”

 

Mặt cha Tô Tô đỏ lên: "Không , cháu nó tới chơi thôi.”

 

"Tới chơi? Đưa cháu trai thành phố chơi, còn đẩy con gái ruột về nông thôn cho chơi?”

 

Tiếng chất vấn của Đường Văn Sinh cho mặt cha Tô Tô càng đỏ gay gắt, phản bác sợ càng nhiều sai sót.

 

"Anh thật sự 'chơi' quá ."

 

Triệu Thiên cạnh, lạnh lùng buông thêm một câu như .

 

Hai một một lên lầu, cha Tô Tô lặng trong sân chung một hồi lâu, lúc mới về nhà, kết quả phát hiện cửa nhà đóng kín.

 

Anh vội vàng đến nhà thím bên cạnh: "Hôm nay vợ em về ạ?”

 

Chuyện tối hôm qua Tô Tô dẫn Tô Tô , .

 

"Về thu dọn đồ đạc, là tìm chỗ ở , về đây nữa ." Thím cũng chẳng sắc mặt gì dành cho .

 

Cha Tô Tô vội vàng mở cửa , phát hiện quả thật thiếu đồ đạc của hai con, cả mềm nhũn, bất chấp thứ khác, vội vàng tìm hỏi thăm con Tô Tô hiện tại đang ở .

 

Phong Ánh Nguyệt thấy tiếng cãi vã truyền đến từ sân chung, đang chuẩn cầm đũa ăn cơm, thấy cô liền thò đầu ngoài một chút, thấy chị dâu Vương và cha Tô Tô đang cãi ầm ĩ. Anh cả Vương chắn mặt chị dâu Vương, ngăn cản cha Tô Tô đang kích động thôi.

 

"Nếu chị cho cô mượn tiền, cô sẽ chắc!"

 

Chị dâu Vương lạnh một tiếng, cực kỳ lớn tiếng mắng : "Nếu cái đầu óc bệnh, đưa cháu trai đến đây nuôi, vợ mang con gái ? Tường đất còn dày bằng da mặt , hổ hỏi chuyện vay tiền chứ! Mẹ nó!”

 

 

Loading...