Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 212

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:10:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hàng xóm mới 2

 

Ăn cơm xong một lúc, Đường Văn Sinh lập tức sang phụ giúp, Triệu Thiên và chú Điền ở bên cạnh cũng xắn tay áo theo hỗ trợ.

 

Phạm Khắc Hiếu

Còn Phong Ánh Nguyệt thì tập trung giảng bài cho bọn Quân Tử.

 

Tống Chi và Hồng Kiến Quân ngờ ở nhà ngang nhiệt tình đến . Khi tấm ván gỗ ngăn cách đủ, chú Điền gào vọng xuống lầu, nhanh đó hai đàn ông khiêng lên thêm một tấm ván khác.

 

, công việc vốn dự tính ba ngày chỉ cần mấy tiếng là xong. Thay vì cái cửa nhỏ như nhà Phong Ánh Nguyệt, họ ngăn phòng từ hai bên hướng giữa, chừa một lối rộng rãi, đóng bằng một cánh cửa gỗ thực sự, chứ chỉ dùng rèm vải che chắn.

 

Trông vẻ riêng tư hơn nhiều.

 

Khoảng năm ngày , cặp đôi Tống Chi chính thức chuyển nhà ngang. Chị dâu Triệu đồ ăn xong mời vợ chồng họ và hai Phong Ánh Nguyệt sang ăn cơm chung.

 

Ngày hôm , đôi vợ chồng Tống Chi mời bộ ở tầng năm ăn cơm. Họ còn mượn bọn họ vài cái bàn kê dọc hành lang, lượt xuống, ăn một bữa cơm náo nhiệt, coi như là chúc mừng bọn họ đây ở.

 

Bây giờ công việc thời vụ vẫn trả sáu hào một ngày, trợ cấp. Mặc dù , Phong Ánh Nguyệt cũng ba mươi lăm ngày, tổng cộng hai mươi mốt đồng.

 

Biết ngày hôm cần , nên buổi tối, Phong Ánh Nguyệt ngủ trễ hơn một chút. Cô đang truyện ngắn, chuẩn gửi bản thảo các nơi.

 

Xét về thu nhập của nhà bọn họ, định nhất chính là tiền lương của Đường Văn Sinh, nguồn thu nhập tiếp theo chính là tiền nhuận bút gửi bản thảo thỉnh thoảng của cả hai vợ chồng, còn công việc thời vụ mà Phong Ánh Nguyệt và những khoản thu khác nữa.

 

Hồi mới cưới, cả nhà chỉ vẻn vẹn hai trăm đồng chẵn, nhưng giờ đây, tổng tiền tiết kiệm trong nhà lên tới con hàng nghìn. Có tiền trong tay, lòng còn thấp thỏm, lo âu.

 

Đường Văn Sinh vẫn như lúc , vì để nghỉ ngơi cùng với Phong Ánh Nguyệt. Lúc cô việc thời vụ thì nghỉ, đợi đến lúc cô , Đường Văn Sinh lập tức dùng hơn một tháng nghỉ phép để nghỉ ngơi cùng với cô.

 

Sáng sớm hôm , Đường Văn Sinh dậy. Việc đầu tiên là đun sôi nước, đổ đầy phích Rạng Đông, đó mới khóa cửa, xách theo chiếc giỏ mây lớn, đạp xe Thống Nhất thẳng chợ nông sản.

 

Khi Phong Ánh Nguyệt tỉnh giấc, mùi đồ ăn thoang thoảng bay phòng. Cô vội mặc quần áo vén tấm rèm cửa lên, lập tức thấy chiếc bàn gỗ kê gọn gàng bày sẵn cháo bí đỏ và hai món ăn mặn. Bên ngoài thấy ai, cô cầm chậu sứ cùng đồ rửa mặt , liền thấy Đường Văn Sinh đang rửa nồi niêu xoong chảo.

 

"Sao mua bí đỏ ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-212.html.]

 

Bây giờ là gần cuối tháng Hai, tìm mua bí đỏ là điều dễ dàng.

 

"May mắn tình cờ gặp bán, liền mua vội hai quả. Lát nữa sẽ bánh bí đỏ hấp cho em ăn."

 

Đường Văn Sinh .

 

Sau khi Phong Ánh Nguyệt rửa mặt xong xuôi, dùng bữa sáng nhưng vẫn thấy mắt díu , đành ngủ thêm một giấc nữa. Cơn buồn ngủ , chỉ thể trách Đường Văn Sinh đêm qua quá mức hành hạ cô.

 

Khi cô tỉnh giấc nữa, bánh bí đỏ xong. Ngoài hiên thấy tiếng trẻ con ríu rít. Hóa là Niếp Niếp và Yến Tử đang cạnh ngưỡng cửa nhà cô, háo hức thưởng thức món bánh.

 

"Mới lò, em mau nếm thử ." Đường Văn Sinh cầm một đôi đũa đưa cho Phong Ánh Nguyệt và .

 

"Lần em cho tùy tiện như nữa ." Phong Ánh Nguyệt c.ắ.n miếng bánh bí đỏ nóng hổi cố nén giọng hờn dỗi.

 

"Ừm." Đường Văn Sinh đưa tay vuốt mái tóc dựng ngược lên của cô xuống: "Trưa nay ăn sườn heo xào măng nhé?"

 

"Vâng." Phong Ánh Nguyệt gật đầu. Để giúp tỉnh táo hơn, khi ăn xong bánh bí đỏ, cô tính mang mấy đôi giày len dành cho mùa đông giặt sạch, phơi nắng cất . tìm mãi chẳng thấy đôi nào.

 

"Anh giặt sạch ." Đường Văn Sinh tỏng cô đang tìm gì nên trả lời ngay.

 

Được , Phong Ánh Nguyệt tìm cái khác, kết quả quần áo bẩn và giày dép bẩn đều . Phong Ánh Nguyệt dứt khoát tìm Tống Chi chuyện.

 

Tống Chi vốn thích tụ tập, nhưng cô và Phong Ánh Nguyệt khá thiết. Thứ nhất là vì tuổi của hai xấp xỉ , thứ hai là họ nhiều chuyện để tâm sự.

 

"Trước em thím Điền khen chồng chị siêng năng, em còn nghĩ đàn ông siêng năng thì cũng chỉ đến thế. Hôm nay mới rõ, đích thị là cực kỳ siêng năng đấy!" Tống Chi tủm tỉm, giơ ngón cái lên thán phục.

 

"Anh đúng là chăm chỉ thật, thấy việc là , chịu bỏ qua việc gì." Phong Ánh Nguyệt chỉ , thản nhiên tiếp nhận lời khen cánh .

 

"Đợi Kiến Quân trở về, em với là học hỏi thêm ." Tống Chi .

 

 

Loading...