Sẽ sửa đổi 2
Những đều sửng sốt, tiếng bàn tán xì xào cũng dần lớn hơn. Chị dâu họ thấy rơi thế bất lợi, lập tức giả bộ bất tỉnh nhân sự. Mẹ Đường đành bảo Đường Văn Tuệ và Phong Ánh Nguyệt kéo cô trong phòng.
“Mẹ ơi, cha ở đó , đừng bận lòng nữa.” Biết Mẹ Đường dễ mềm lòng, Đường Văn Tuệ vội chặn lời.
“ đấy , cô cố ý để ép chúng tha thứ thôi.” Phong Ánh Nguyệt rót cho Đường một cốc nước ấm bằng chiếc cốc tráng men: “Nếu chúng thật sự đồng ý, thì xử lý chuyện nhà cả thế nào đây?”
“ nhỡ nhà họ kế hoạch khác, chẳng may chúng rối tung lên thì ?” Đường Văn Tuệ liên tục gật gù đồng tình.
Vừa thấy bên ngoài ngất xỉu, Đường vội rướn cổ , kết quả chỉ thấy hai Đường về.
Những đến hóng chuyện cũng tản hết. “Người ?” Mẹ Đường thắc mắc.
Anh hai Đường nhạt: “Đội trưởng đến , ông đưa cô sang nhà đội trưởng luôn .”
“Không ngất xỉu ?”
“Giả vờ thôi ạ, con thấy mí mắt cô còn nháy nháy. Nếu ngất thật thì ngay trong nhà , hóa chỉ là diễn kịch, con cũng chẳng nể mặt cô gì.”
Cha Đường cũng nghi ngờ như thế, cho nên khi đội trưởng đề nghị đưa cô về nhà , ông gật đầu đồng ý ngay.
Anh cả họ cũng ngờ cô bày cái trò . Lúc cùng Đường Văn Sinh về, vẫn còn vô cùng tức tối.
“Sao cô cố chấp đến mức !”
Biết đang ở nhà đội trưởng, Đường Văn Sinh liền đ.á.n.h chiếc xe bò đến đó. Anh cả họ kéo cô dậy, thẳng: “Cô nhận là thế ? thấy chẳng thể nào sống tiếp như nữa. Đi! Chúng đến công xã đơn xin ly hôn!”
Chị dâu họ vẫn còn cố chấp giả vờ ngất, thấy thế thì chịu theo. Cô ôm chặt lấy cánh cửa nhà đội trưởng, kêu trời đất. Ngay cả Cha Đường và hai Đường đến xem cũng nhíu mày, cả nhà đội trưởng cũng khuyên can cả họ.
Khi Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Tuệ đến nơi, cả họ . Chị dâu họ liệt nền đất, đôi mắt thẫn thờ. Đường Văn Sinh thấy hai cô, bèn bước đến gần.
“Rốt cuộc là đây?” Phong Ánh Nguyệt khẽ giọng hỏi.
“Họ cãi một trận. Anh cả ly hôn, chị dâu thì chịu. Anh bảo sẽ mời của công xã xuống giải quyết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-205.html.]
“Thật ?” Đường Văn Tuệ kinh ngạc thốt lên.
“Thôi chúng mượn xe bò về . Chốc nữa bên chắc chắn sẽ yên tĩnh nổi .” Đường Văn Sinh nắm lấy tay Phong Ánh Nguyệt, thấy lạnh: “Sao em đeo găng tay ?”
“Em lạnh.” Phong Ánh Nguyệt lắc đầu, thấy hai Đường và Cha Đường đang chuyện với đội trưởng: “Thật sự mời của công xã đến ? Vậy là họ ly hôn thật ?”
“Không hẳn . Họ sẽ đến để hòa giải . Tùy thuộc việc hai bên nghĩ thế nào. Phải thật sự khuyên giải nổi thì họ mới chịu đóng dấu chứng nhận ly hôn.” Đường Văn Sinh lắc đầu giải thích.
Phạm Khắc Hiếu
Quả nhiên đúng như lời , cả họ đưa cán bộ công xã xuống. Chị dâu họ hoảng hốt, cô thật sự, níu kéo cả họ buông tay, nhất quyết chịu ấn dấu vân tay ly hôn.
Cán bộ công xã đỡ cô dậy, bảo cả họ theo họ nhà. Hai cùng xuống thủ thỉ chuyện.
Anh cả họ kể một lượt tình hình trong nhà suốt mấy năm qua. Sau khi tự phê bình bản , bắt đầu phê bình riêng cá nhân chị dâu họ.
Sau khi cán bộ công xã xong thì nhếch môi, về phía chị dâu họ còn đang rấm rức. Trông cô thế nào cũng giống tính tình như những gì cả họ kể.
Quả thật, chị dâu họ cũng tỏ vẻ thành khẩn, hề phản bác lời nào. Cô chỉ liên tục cam đoan rằng sẽ sửa đổi, sẽ hiếu thảo với cha chồng, và tuyệt đối sẽ còn tự ý vay mượn tiền bạc lung tung nữa.
Đường Văn Sinh trong căn phòng của con trai đồng chí đội trưởng, lắng rõ mồn một lời vọng sang từ vách nhà bên cạnh.
Nghe chị dâu họ lặp lặp lời cam kết sẽ tái phạm, Văn Sinh vẫn im lặng đáp. Đường Văn Tuệ mím môi, sang Phong Ánh Nguyệt. Ánh Nguyệt thuận tay vuốt nhẹ mái tóc b.í.m đen nhánh của cô em: “Cứ thêm một lát nữa .”
Phải đến khi cả họ nhờ của công xã thảo vài điều gọi là “gia quy”, và ép chị dâu họ điểm chỉ bằng dấu tay để bằng chứng, thì cả họ mới tỏ ý tạm thời gác việc ly hôn.
Trong bản gia quy điều khoản ghi rõ cô quyền quản lý tiền bạc. Đây chính là điểm yếu chí mạng của chị dâu họ. Không còn “quyền quản lý tài chính”, tiếng của cô trong nhà sẽ giảm đáng kể. Cũng giống như cả nhà họ Đường , một khi tiền bạc còn trong tay, gia đình sẽ còn chịu đựng sự hành hạ của con dâu nữa.
Sau đó, cả họ dẫn chị dâu họ đến mặt cha Đường tạ một nữa.
Xong xuôi, mới đưa cô trở về nhà.
“Cô thật sự sẽ đổi ?”
Đường Văn Tuệ về đến nhà vẫn còn thấy lòng yên, băn khoăn hỏi.
“Không còn giữ tiền bạc nữa, lẽ cô sẽ đổi thôi, bằng thì cái nhà e là tan nát thật.” Chị dâu hai Đường đáp.