Giấu bệnh sợ thầy 3
Sau khi ăn cơm xong, Phong Ánh Nguyệt phụ rửa chén, nhưng khi đang rửa Đường kêu : "Con và Văn Sinh tới nhà bác cả và chú ba chơi , đừng động mấy chuyện bếp núc nữa."
Đường Văn Tuệ cũng tủm tỉm đẩy cô : "Đi chị dâu ba, nếu Nguyên Đản thì dẫn nó theo nhé."
"Được."
Phong Ánh Nguyệt chị dâu hai Đường đang cúi đầu rửa chén gì, lúc mới bước ngoài.
Bảo trong lòng chị dâu hai Đường hề chút hờn giận nào là điều thể.
Không đến chuyện gì khác, chỉ riêng chuyện Đường Văn Sinh ly hôn khiến trong nhà ngoài chỉ trỏ đủ điều. Sau đó, ngoài Kiều Tư Vũ Đường Văn Sinh “ ”, càng chĩa mũi nhọn vợ chồng hai Đường, khiến họ chịu nhiều lời đồn ác ý.
Đã bảo , Đường Văn Sinh kết hôn lâu mà chẳng thấy tin vui gì, e là hai em họ đều mắc cùng một chứng bệnh khó . Điều khiến chị dâu hai Đường ấm ức nhiều , mỗi dịp lễ Tết về nhà đẻ các chị em dâu khác bóng gió chê.
Nay thì thôi , tái hôn, mà chồng cưng chiều Ánh Nguyệt hết mực. Cô gả nhà họ Đường chẳng khác nào một vị khách quý, chứ con dâu chịu khó chịu khổ!
Phạm Khắc Hiếu
"Con đừng hậm hực như nữa. Con bé gả nhà là thiệt thòi , hơn nữa, vợ chồng chúng nó cũng coi như ở riêng, một năm về thăm nhà mấy ."
Mẹ Đường kiếm cớ đuổi Đường Văn Tuệ , sang thủ thỉ với chị dâu hai đang rửa chén bên cạnh. Bà chồng vốn khó tính, chị dâu hai xong liền hiểu rõ tâm tình của bà, trong lòng cũng bớt ác cảm, bắt đầu thương cảm cho Phong Ánh Nguyệt hơn một chút.
Cô cau mày, nhỏ giọng đề nghị: "Hay là cứ lời bà tổ, bảo chú ba tìm vài thang t.h.u.ố.c dân gian cho Văn Sinh thử xem ?"
Mẹ Đường thở dài thườn thượt: "Nếu nó chịu uống thì cha con khổ tâm đến mức . Nó cứ khăng khăng cho rằng bản hề bệnh!"
Chị dâu hai Đường mím chặt môi. là mấy đàn ông ai cũng cứng đầu cứng cổ như .
"Nếu , con bảo thằng hai ( trai Văn Sinh) thử khuyên nhủ xem ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-19.html.]
Mẹ Đường ngẫm nghĩ, bà sợ nếu cứ tiếp diễn thế , Văn Sinh tan vỡ hôn nhân nữa.
"Vâng, con rửa bát xong sẽ với ngay."
Giờ đây, chị dâu hai Đường chẳng còn chút hậm hực nào, chỉ thấy Phong Ánh Nguyệt thật đáng thương. Cô từng đồn nhà họ Phong mê tiền như mạng, đẩy con gái gả đến đây để cái danh "góa phụ sống", thật là ác tâm quá đỗi!
Thế nên, khi vợ chồng Phong Ánh Nguyệt dẫn Nguyên Đản trở về, cô liền bắt gặp ánh mắt đầy vẻ thương cảm của chị dâu hai Đường. Ánh Nguyệt cảm thấy khó hiểu vô cùng.
Còn Đường Văn Sinh thì hai Đường kéo ngay sân, tủm tỉm chuyện riêng.
"Anh hai?"
Anh hai Đường nhớ lời dặn của và vợ, ho khan hai tiếng đề.
"Văn Sinh , em từ nhỏ thông minh, còn thì cứ thấy sách vở là đau cả đầu, bắt học khác gì tra tấn."
" em khác, em chỉ thích học mà còn thi đậu tận cấp ba đấy nhé! Nếu năm đó sức khỏe của , em cũng bỏ dở, chọn ở công nhân trong Nhà máy Giấy ." (Tất cả cũng chỉ để chăm sóc gia đình nhiều hơn một chút.)
Nghe luyên thuyên một hồi mà vẫn chẳng hiểu bày tỏ điều gì, Đường Văn Sinh đành cắt ngang: "Anh hai, chuyện gì thì cứ thẳng thắn ."
Hoàn nhận lạc đề quá xa, hai Đường gãi đầu bối rối: "Thì là... cái chuyện bệnh tật gì đó, thể cứ mặc kệ như ! Có bệnh thì chữa thôi! Chữa hết , tình cảm vợ chồng mới ..."
"Giấu bệnh sợ thầy." Đường Văn Sinh hộ ý trai, thở dài: "Thật sự cơ thể em vấn đề gì cả, cần khám bác sĩ ."
Anh hai Đường im lặng, chỉ dùng ánh mắt đầy ẩn ý, như thể : Anh hết , chú cứ thành thật chữa bệnh ! để Đường Văn Sinh.
Đường Văn Sinh há hốc mồm, cuối cùng chỉ hóa thành một tiếng thở dài bất lực: "Em hiểu . Mọi cứ yên tâm ."
Anh hai Đường thấy đạt mục đích thì hài lòng, tìm Đường và vợ để báo cáo "kết quả nhiệm vụ".