Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 186

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:10:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Tuyết Rơi (1)

 

“Mẹ, Thím Ba Đường, Thím Chương đến ạ." Chị dâu Hai Đường về nhà lấy quần áo ấm cho Nguyên Đản, sợ thằng bé lạnh, lúc ngoài liền trông thấy của Chương Nam Tuyền đang xách theo một giỏ măng mùa đông, ngoài cửa sân với cô.

 

Thím Ba Đường chút ngạc nhiên: “Sao bà đến đây?"

 

Trong lòng Mẹ Đường hiểu rõ, liền kéo Thím Ba Đường cùng ngoài.

 

Sau khi đơn giản qua chuyện của Đường Văn Tuệ và Chương Nam Tuyền với Thím Ba Đường, Thím Ba Đường đến mức khép miệng: "Cái thằng Nam Tuyền thì đúng là chê , tuy nó lớn hơn Văn Tuệ vài tuổi thật, nhưng dù chúng cũng nó lớn lên, phẩm chất đạo đức của nó thì nhà rõ hơn ai hết."

 

" chứ ! Bằng thì cái lão già nhà chị thể gật đầu chấp thuận ?"

 

Mẹ Chương cũng tình cờ bà mối đến nhà bên , bà lập tức nghĩ đến chuyện của Đường Văn Cường, thế là xách theo một giỏ măng mùa đông đến đây.

 

Vốn định đặt đồ xuống ngay, nhưng Thím Ba Đường níu kéo trong phòng.

 

"Sau chẳng một nhà , đây giúp đỡ một tay chứ."

 

Vừa những lời , lòng Mẹ Chương lập tức ấm áp. Bà vốn là lanh lẹ, liền xắn tay áo phụ giúp việc ngay.

 

Phong Ánh Nguyệt Đường Văn Sinh giới thiệu, mới đó là của Chương Nam Tuyền.

 

Mẹ Chương đang cạnh Đường Văn Tuệ giúp bếp, mặt Văn Tuệ đỏ bừng lên vì ngượng. Thấy , Đường Văn Sinh thở dài.

 

“Sao thế ?"

 

Hai đang bóc măng mùa đông, thấy đột nhiên thở dài, Phong Ánh Nguyệt hỏi.

 

“Anh thật sự ngờ Chương Nam Tuyền cái ý tứ đó với Văn Tuệ."

 

“Anh yên lòng ?”

 

“Về nhân phẩm thì cần bàn cãi, chỉ là cảm thấy…” Đường Văn Sinh nhíu mày, “ âm thầm ý định ngay mắt chúng , mà chúng chẳng hề .”

 

Phong Ánh Nguyệt bật , trêu chọc: “Vậy hỏi thử hai xem tính .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-186.html.]

 

Phạm Khắc Hiếu

Anh hai Đường thể nghĩ gì cơ chứ? Hồi đó, Chương Nam Tuyền mới ngỏ lời với , hai Đường giận tím mặt, bảo Chương Nam Tuyền lớn hơn Văn Tuệ mấy tuổi, dám ý với Văn Tuệ như thế.

 

Thế nhưng, Chương Nam Tuyền đáp rằng nhà cách xa, Văn Tuệ vẫn thể về nhà thăm nom thường xuyên. Điều khiến hai Đường thấy cũng thỏa, bởi cứ chạy chạy bên nhà Chương Nam Tuyền mãi, nên cảm thấy cách hai nhà cũng chẳng xa xôi gì.

 

Bởi , Đường Văn Sinh buồn hỏi hai Đường nữa. Anh : "Thôi bỏ , hỏi cũng chẳng tích sự gì. Dù thì một câu đúng, đều là cùng đội sản xuất cả, chuyện gì xảy cũng dễ bề hỏi han, thông báo."

 

Chị cả Đường thì gả xa, thường xuyên về nhà , nên trong lòng bố Đường lúc nào cũng nhớ thương chị nhất.

 

Hôm nay thời tiết khá , chút nắng ấm, thế nên cả nhà dọn dẹp và chuẩn ăn cơm ngay ngoài sân.

 

Hai chiếc bàn gỗ tròn lớn bày , lớn tuổi một bàn, lớp trẻ con và thanh niên một bàn, vặn đủ chỗ.

 

Nguyên Đản giữa Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Sinh. Nó bé, tay ngắn, ăn món gì liền mách với Đường Văn Sinh, liền dùng đũa gắp cho nó.

 

Xuân Phân đối diện, cô tò mò cách Đường Văn Sinh gắp thức ăn cho Nguyên Đản một cách tỉ mỉ. Chị dâu cô thấy liền khẽ : “Có nhà quý con cháu lắm, thích chăm bẵm như thế. Sau em con sẽ hiểu thôi.”

 

Mặt Xuân Phân đỏ bừng. Đường Văn Cường bên cạnh cũng xuống, nhanh chóng lấy một đôi đũa mới, gắp liên tục các món ngon cho cô.

 

“Thôi, thôi, đủ !” Bát cơm sắp đầy ắp gắp thêm nữa. Xuân Phân vội vàng ngăn .

 

“Em ăn nhiều .” Đường Văn Cường tủm tỉm.

 

Những gần đó đều hiểu Xuân Phân tính tình e lệ, nên trêu chọc thêm nữa, mà sang bảo cùng ăn cơm.

 

Ăn cơm xong, công việc bếp núc cần Xuân Phân phụ giúp, để cô và Đường Văn Cường tiếp tục ngoài dạo, thăm thú.

 

Mẹ Chương họ thích ăn quýt nhà , nên bà về . Chẳng bao lâu , Chương Nam Tuyền cõng đến đây một giỏ đầy quýt.

 

“Em nếm thử một quả ngọt , hái xong đấy.” Chương Nam Tuyền đưa trái quýt to nhất, mọng nước nhất trong tay cho Đường Văn Tuệ.

 

Phía sân nhà họ mười mấy cây quýt, ông nội trồng khi kết hôn, chỉ vì bà nội thích ăn quýt.

 

Nói cũng , trong đội sản xuất ít nhà trồng quýt, nhưng hiểu , nhà nào quýt ngon ngọt như nhà họ Chương.

 

Đường Văn Tuệ đỏ mặt nhận lấy, nhưng ăn ngay. Quả quýt lớn như , cô ăn cơm no , nuốt trôi nữa.

 

 

Loading...