Người một nhà đoàn kết yêu thương 5
Đến bữa cơm chiều, Mẹ Đường mang chai rượu ngũ cốc còn sót từ đám cưới của Văn Sinh và Ánh Nguyệt. Trừ Nguyên Đản, mỗi đều nhấp một chút. Rượu ngũ cốc tuy nặng nhưng uống thấy gằn cổ. Ánh Nguyệt chỉ dám nhấp hai ngụm thấy nóng ran. Thấy mặt cô ửng đỏ, Văn Sinh lập tức giành lấy chén rượu mặt cô, dốc một cạn sạch.
Phong Ánh Nguyệt .
Văn Sinh đặt chén xuống: "Ăn nhiều thức ăn , uống nữa ."
"Dạ."
Cô ngoan ngoãn lời.
Thấy cô ngoan ngoãn như , lòng Văn Sinh chợt dấy lên cảm giác xao xuyến. Khi Ánh Nguyệt đặt tay gầm bàn, liền khẽ đưa tay nắm lấy, cô cũng rút về. Cô vẫn còn tỉnh táo, nhưng cơ thể tự chủ mà đáp ấm từ .
"Say đấy."
Chị dâu hai khẽ .
Đường Văn Tuệ ngạc nhiên khuôn mặt đỏ bừng của chị dâu ba, quả thật ngờ tửu lượng của cô kém đến . Cô mỉm trêu chọc Văn Sinh: "Anh Ba , lát nữa ăn cơm xong, đưa chị dâu Ba về phòng nghỉ ngơi , việc nhà cứ để chúng em lo."
"Ừm."
Ăn cơm xong, Đường Văn Sinh dẫn Phong Ánh Nguyệt rửa mặt về phòng nghỉ ngơi.
Mẹ Đường tủm tỉm hai vợ chồng bước phòng, tiện tay giữ Nguyên Đản đang định lon ton chạy theo: "Sao hôm nay con thấy dẫn Nguyên Nguyên ngoài chơi?"
"Để con dẫn chị Đình Đình gặp Nguyên Nguyên ạ," Nguyên Đản vội vàng đáp lời.
"Đẹp quá trời luôn," Đình Đình tỏ vẻ cực kỳ hâm mộ.
Nguyên Đản đan hai bàn tay nhỏ xíu : "Đây là bạn nhỏ cho em đó."
"Tối nay Đình Đình ngủ chung với em và Nguyên Nguyên nha."
"Dạ !"
Nửa đêm, Ánh Nguyệt mới tỉnh giấc. Cô thấy rã rời còn chút sức lực nào. Bàn tay to lớn của nhẹ nhàng gạt những sợi tóc bết mồ hôi trán cô.
Giọng Văn Sinh trầm ấm, khẽ khàng: "Uống chút nước nhé?"
"Uống ạ."
Ánh Nguyệt gật đầu.
Văn Sinh dậy, kéo chăn đắp kín cho cô, tránh để gió lạnh lùa . Căn phòng ngập tràn bầu khí ấm áp. Anh rót một bát nước ấm, xuống mép giường, đỡ Ánh Nguyệt tựa đút từng ngụm nước cho cô.
Xong xuôi, xuống giường, ôm cô lòng, bàn tay đặt lên vòng eo mảnh dẻ của cô mà nhẹ nhàng xoa nắn.
Phong Ánh Nguyệt n.g.ự.c , cả vẫn còn run rẩy.
[]
Đến khi cô bình tĩnh , Đường Văn Sinh mới : "Còn dám uống rượu nữa ?"
Ánh Nguyệt khẽ c.ắ.n vai : "Chuyện liên quan gì đến việc uống rượu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-183.html.]
So với khi... cũng chẳng khác là bao, chỉ là tối nay nhiệt tình và kéo dài hơn một chút thôi.
"Cũng đúng." Đường Văn Sinh càng lúc càng tươi, ôm chặt lấy cô: "Để xoa bóp cho em, em cứ ngủ ."
Không bao lâu , Phong Ánh Nguyệt liền chìm mộng .
Gió lạnh ở bên ngoài thổi dữ dội, Đường Văn Sinh thỉnh thoảng hôn lên trán đang trong n.g.ự.c một cái.
Anh nghĩ, đây chính là những tháng ngày hạnh phúc nhất của đời .
Sáng hôm , Vương Kiến Quốc và con gái Đình Đình đến ăn sáng nhanh chóng rời .
Anh cũng đạp xe tới.
"Nếu, nếu như em còn Nguyên Nguyên khác, em cho chị ?" Trước khi lên xe, Đình Đình kéo Nguyên Đản thì thầm.
"Không Nguyên Nguyên nào khác hết. Nguyên Nguyên là duy nhất, cũng giống như Nguyên Đản ," nhóc nghiêm túc đáp.
Phạm Khắc Hiếu
Đình Đình chút hụt hẫng, về phía chiếc xe đạp. Cha cô bé bế cô bé đặt lên yên : "Ôm cha cho chặt đấy nhé."
"Dạ."
Đình Đình theo.
"Vậy chúng cháu xin phép về . Thưa bố , bố nhớ giữ gìn sức khỏe nhé."
"Được , hai cha con đường cẩn thận, chạy chậm thôi."
Bố Đường và Mẹ Đường gật đầu liên tục, đợi Vương Kiến Quốc đẩy chiếc xe đạp khuất dạng mới sân.
Nguyên Đản lúc chạy tới mặt Ánh Nguyệt, kể lời Đình Đình : "Con cho chị Nguyên Nguyên . Nguyên Nguyên là bạn nhỏ của con, con sẽ mãi yêu thương và bảo vệ ."
"Không con. Lẽ nên cho Đình Đình một bạn nhỏ khác mới đúng. Con chị thích con vật gì ?"
"Thích chim ạ."
Nguyên Đản .
"Được ." Phong Ánh Nguyệt sờ đầu của nhóc: "Đừng tự trách , con đúng. Nguyên Nguyên là bạn của con mà."
Nguyên Đản buồn bã sà lòng cô: "Lúc chị Đình Đình , con cảm thấy như một đứa trẻ hư ."
"Đừng bậy!" Ánh Nguyệt còn kịp dỗ dành, nhóc Văn Sinh nhanh tay ôm .
Nguyên Đản bĩu môi, đôi mắt long lanh như .
Thấy cảnh , Anh hai Đường liền tới, dang hai tay : "Nguyên Đản đến nhà ông ba chơi ?"
Nguyên Đản lập tức đưa tay để hai Đường bế ngoài.
"Anh đấy." Phong Ánh Nguyệt vỗ nhẹ Đường Văn Sinh: "Bộ thấy con đang khó chịu ?"
Đường Văn Sinh thẳng thắn : "Anh chứ, nhưng đang tới an ủi nó ?"
Anh hai dẫn Nguyên Đản ngoài chơi bao lâu vội vã trở : "Văn Sinh! Văn Cường báo là gia đình bên cô gái sẽ tới đây hôm nay!"