Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:09:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Khéo tay 7

 

Phong Ánh Nguyệt là Đường Văn Sinh mua về hôm qua, nghĩ hai ngày nay cô sẽ tới nên chuẩn sẵn.

 

Mùa đông cũng sẽ sợ đổi hương vị, để trong ba bốn ngày cũng thành vấn đề.

 

Chương Nam Tuyền tự nhiên vươn tay, đặt hai cái túi vải trong giỏ xe bò. Giống như thức ăn lúc tới, chúng cũng đặt ở sọt lưng , bởi vì túi vải đựng len trong sọt của Đường Văn Tuệ sợ bẩn và ướt.

 

"Không lâu. Công việc của em xong ?"

 

"Ừm." Đường Văn Tuệ gật đầu, mặt mày cong cong đầy vui vẻ: "Vậy chúng về thôi.”

 

Chương Nam Tuyền câu cuối cùng, cũng theo: "Lên xe.”

 

cũng vội, cho nên Chương Nam Tuyền đ.á.n.h xe cũng chậm rãi, gió nhỏ một chút cũng lạnh buốt quá.

 

Tay Đường Văn Tuệ vẫn đặt ở nơi giấu cái túi, sợ tiền bên trong rơi mất, mừng rỡ quá nên cô cứ mãi thôi.

 

"Chị dâu ba em đối với em như ?"

 

Chương Nam Tuyền hỏi.

 

"Sao ?"

 

Đường Văn Tuệ ngạc nhiên hỏi.

 

Chương Nam Tuyền khẽ : "Em ngốc , nụ mặt em là ."

 

"Anh mới là ngốc chứ. Thục Phân nhờ mang đồ giúp cô ?"

 

"Mang , ở trong cái sọt lưng đấy. Em xem kỹ xem mua nhầm ."

 

Đường Văn Tuệ kéo sọt lưng đến mặt , tìm thấy món đồ ở phía , cẩn thận một chút: " là nó ."

 

"Anh việc mà em còn yên tâm ?"

 

Đường Văn Tuệ nhớ cảnh tượng đột ngột thổ lộ của nào đó hôm nọ, mặt đỏ bừng : "Hôm đó hù dọa em thì em yên tâm ."

 

Phạm Khắc Hiếu

"Vô tâm quá . Nếu , em thật sự định coi như trai cả đời ? Anh thể vội vã ?" Chương Nam Tuyền giả vờ bất mãn .

 

"Em còn nhỏ mà, đừng chuyện nữa." Đường Văn Tuệ đỏ mặt phản bác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-174.html.]

"Anh gì. Chỉ là rõ ràng để em , sẽ chờ em trưởng thành thôi. Anh vẫn sửa sang căn nhà, tích góp thêm chút tài sản. Sau em gả tới, cuộc sống sẽ đỡ vất vả hơn nhiều."

 

Chương Nam Tuyền tính toán tỉ mỉ mặt Đường Văn Tuệ. Cô mà mặt nóng bừng, chịu đựng nổi: "Em mấy chuyện !"

 

Anh cứ thích trêu chọc cô mãi.

 

Về đến nhà, Đường vội kéo Đường Văn Tuệ , hỏi han xem cô đúng theo lời dặn dò . Đường Văn Tuệ lấy tiền công , tường thuật từng lời Phong Ánh Nguyệt cho bố .

 

Cha Đường đều vui vẻ.

 

"Con gái , về nhớ kỹ công ơn chị dâu ba con đối với con nhé."

 

"Con nhớ mà." Đường Văn Tuệ gật đầu lia lịa, đưa tiền cho Đường, nhưng Đường kiên quyết nhận lấy một đồng xu nào.

 

"Đây là tiền công con tự tay kiếm , con tự giữ lấy mà cất , nhưng tuyệt đối tiêu xài lung tung."

 

Đường Văn Tuệ mừng rỡ mặt: "Vậy nếu con mua thịt về cho cả nhà ăn thì tính là tiêu xài lung tung, ạ?"

 

Anh hai Đường bên cạnh hì hì: "Không tính, tính! Anh ăn miếng thịt ba chỉ thật nhiều mỡ!"

 

"Chị ăn cá chép thật to cơ!" Chị dâu hai Đường cũng tít mắt.

 

"Trước hết cứ ăn hết chỗ thịt chị dâu ba biếu , hãy tính mua thêm ." Đường Văn Tuệ đưa gói thịt : "Để chợ, em sẽ mua cá về cho chị hai."

 

Việc Phong Ánh Nguyệt dẫn Đường Văn Tuệ kiếm tiền, dù khiến chị dâu hai chút chạnh lòng, nhưng cô cũng hiểu rõ thể công việc đó. Hơn nữa, Đường an ủi cô , nên giờ cô chỉ còn mong đợi em chồng mua cá chép về nấu thôi. Anh hai Đường thì vốn tính chất phác, đầu óc nghĩ nhiều như , chỉ cần trong nhà thu nhập là vui vẻ lắm .

 

Cũng vì việc cháu gái của dì Vương Phong Ánh Nguyệt trang điểm quá , mấy ngày đó, cô mời đến trang điểm cho con gái của một thím ở lầu bốn chuẩn xuất giá.

 

Sáng sớm, Phong Ánh Nguyệt thức dậy sớm và xuống lầu bốn. Tối hôm qua, thím cố ý mời cô đến nhà ăn sáng sớm, cần nấu nướng ở nhà. Vì , Phong Ánh Nguyệt cũng khách sáo.

 

Vấn đề mặt cô gái quá nghiêm trọng, chỉ là nhiều nốt ruồi nhỏ. Sau khi đ.á.n.h một lớp kem nền, phủ thêm một chút phấn, Phong Ánh Nguyệt tết cho cô dâu hai b.í.m tóc dài, cài thêm chiếc băng đô đỏ cô tự tay đan móc. Cả cô dâu trông thật rạng rỡ, vui tươi và xinh .

 

"Đẹp quá con ơi!" Thím lau nước mắt kéo tay con gái dặn dò: "Bước chân khỏi cánh cửa , con chính là dâu con nhà . Nhớ kỹ những lời dặn tối qua, nhất định sống thật , đừng để cha lo lắng, con nhớ ?"

 

Đôi mắt cô gái cũng đỏ hoe theo, nghẹn ngào gật đầu.

 

Phong Ánh Nguyệt nhẹ nhàng lau khóe mắt cho cô: "Đừng . Hôm nay là ngày vui của cô, thật xinh rạng rỡ mới ."

 

"Phải, , ." Thím liên tục gật đầu, tự cũng vội vàng lau nước mắt. Bởi vì cô dâu gả xa nên chẳng bao lâu , bên nhà chú rể cử đến đón.

 

Phong Ánh Nguyệt cùng Đường Văn Sinh đưa cô dâu đến cửa khu nhà ngang, chiếc xe bò chở dần dần khuất xa.

 

Giữa đám đông, Đường Văn Sinh nắm chặt lấy bàn tay Phong Ánh Nguyệt, mười ngón tay đan xen , ấm lan tỏa sâu sắc.

 

 

Loading...