Không một chữ ngọt nào 5
Lượng tin tức thật sự nhỏ, chị dâu Hồng đằng đ.á.n.h xe cứ vểnh tai lên ngóng.
Phong Ánh Nguyệt thừ một bên, cũng chẳng tiện chen câu chuyện.
"May mắn là mới chỉ đính hôn thôi, chị dâu vẫn kịp về dâu, thế mới là cái may! chị yêu thương đến thế, e rằng sẽ thể chịu đựng nổi cú sốc ."
Phong Ánh Nguyệt lắng tai mãi, cuối cùng cũng chút ít về phận của “con trai” và “ trai” trong câu chuyện của họ.
Hóa là một cán bộ chính thức ở Nhà máy Sản xuất Giấy!
Phong Ánh Nguyệt càng lúc càng tò mò, cô nghiêng đầu giả vờ cảnh vật lướt qua ven đường, nhưng thực chất cũng như chị dâu Hồng, vẫn luôn chú tâm ngóng.
"Chuyện thì chúng với con bé thật, nhưng thể vì thế mà thằng con mất 'bát cơm sắt' ở nhà máy ." Cuối cùng, rưng rưng nước mắt .
Mặc dù cô gái thấy việc đúng, nhưng cả nhà đều trông đồng lương của mà sống, lúc đành chấp nhận để cô dâu chịu thiệt thòi, lẩm bẩm xin cô gái .
Khi gần đến địa phận công xã, hai con xuống xe bò. Bọn họ khuất, chị dâu Hồng nhịn nữa: "Em gái , em xem bọn họ kể lể nãy giờ, rốt cuộc là đang về ai ?"
"Là con trai của thím , trai của cô gái nhỏ. Chỉ đó ở Nhà máy Sản xuất Giấy thôi, chứ tên tuổi cụ thể thì em chịu."
Phong Ánh Nguyệt đáp lớn tiếng.
Vì xe bớt hai , con trâu cũng kéo nhanh hơn, gió thổi hun hút, nếu lớn thì sẽ rõ .
Phạm Khắc Hiếu
"Cái thì chị cũng thấy ." Chị dâu Hồng khiến Phong Ánh Nguyệt phì , đúng là thừa. "Em thấy đàn ông đó thật là tệ bạc nhỉ? Đã đính hôn mà còn tìm phụ nữ khác, đây chẳng là bội tình bạc nghĩa ?"
" là như thế." Phong Ánh Nguyệt gật đầu: " cô gái kịp gả , cũng coi như là tránh một kiếp nạn. Sau chắc chắn cô sẽ gặp hơn."
"E là khó lắm. Vô duyên vô cớ mà hủy hôn, nhà gái cũng dễ tìm đối tượng khác ." Chị dâu Hồng nhắc nhở khiến Phong Ánh Nguyệt ý thức đây thời đại tân tiến . Nếu nhà trai tung tin đồn bôi nhọ nhà gái, thì cô gái tội nghiệp sẽ gặp nhiều trắc trở trong việc hôn nhân đại sự.
"Em hy vọng nhà trai sẽ chuyện thất đức như ."
"Cầu mong là thế."
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-165.html.]
Chị dâu Hồng lắc đầu. Chị luôn cảm thấy cái kẻ dám tìm khác , chắc chắn chẳng là loại tử tế gì.
Chị dâu Hồng đưa Phong Ánh Nguyệt đến cổng ngoài của đội sản xuất thì sâu trong nữa. Phong Ánh Nguyệt đưa tiền xe, xuống xe tạm biệt chị dâu Hồng, xách đồ vật bên trong đội sản xuất.
Hôm nay trời rét, đồng áng việc gì , nên hoặc là trong sân nhà buôn chuyện phiếm, hoặc là lên núi đốn củi. Trên đường cô chỉ gặp mấy đứa nhỏ, còn lớn thì thưa thớt hơn nhiều.
Bởi vì hôm nay khá lạnh nên Nguyên Đản ngoài chạy nhảy, thằng bé ngoan ngoãn ở nhà cùng ông bà nội.
Phong Ánh Nguyệt đẩy cổng , thấy cửa nhà chính đang mở rộng. Anh Hai Đường đang đối diện cổng, lúc đối phương kể về những gì xảy ở phiên chợ.
"Đâm trúng mà còn tính bỏ chạy hả? Hão huyền! Mọi hô lên một tiếng là giữ chặt ! Sau đó đoán xem chuyện gì xảy ? Kẻ sợ tái mét mặt, những đưa cụ già đến trạm xá kiểm tra, mà còn cúi đầu xin mặt tất cả !"
Phong Ánh Nguyệt tươi nhà chính: "Anh Hai đang kể chuyện ở chợ phiên hôm nào thế ạ?"
"Ôi trời! Ánh Nguyệt về đấy !"
Mẹ Đường đang bóc hạt dẻ luộc, thấy tiếng cô, lập tức dậy .
Chị Dâu Hai Đường cũng tủm tỉm đỡ đồ: "Ôi chao, còn mua hai con cá tươi lớn thế cơ ! Lại còn cá sống nữa chứ!"
Dây cỏ xanh luồn qua mang cá, lúc vẫn còn đang quẫy đạp.
"Phải để về nhà mới thịt thì cá mới tươi ngon." Phong Ánh Nguyệt , sờ đầu Nguyên Đản đang chạy tới cọ cô. Thấy thằng bé đang ôm búp bê Nguyên Nguyên, cô nhịn sờ luôn đầu búp bê: "Xem con chăm sóc cho Nguyên Nguyên , vẫn bẩn."
"Nó quý lắm đấy." Cha Đường híp mí : "Mới mang ngoài cổng chơi một , còn cho phép đứa nào khác sờ . Sau đó sợ lấm bẩn nên nó cũng mang ngoài nào nữa."
"Chị dâu Ba xem, em móc con ngựa nhỏ xí thế cơ chứ?" Đường Văn Tuệ lập tức mang thành phẩm đan móc của khoe, trông cô nàng vẻ cực kỳ chán nản.
"Đưa chị xem nào." Phong Ánh Nguyệt cầm lấy, xuống bên cạnh cô em. Nguyên Đản cũng tự động sát rạt bên cô, Phong Ánh Nguyệt ôm nó lòng, chuyên tâm chỉ cho Đường Văn Tuệ sai.
Anh Hai Đường bắt đầu kể lể về chuyện xô xát ngày đó. Cuối cùng, Phong Ánh Nguyệt cũng rõ đầu đuôi, còn Đường Văn Tuệ cũng xác định sai ở chỗ nào, liền bắt tay sửa ngay.
"Nào, uống nước ."
Chị Dâu Hai Đường bưng ấm nóng tới: "Chị cũng học theo mấy ngày, thấy khá lắm. Chứ tay chân với đầu óc chị vốn dĩ vụng về chẳng tích sự gì, càng càng thấy tức, cái gì cũng bực , thế là dứt khoát bỏ nữa."
Nói , chị dâu hai vui vẻ kéo b.í.m tóc lưng cho Phong Ánh Nguyệt xem: " nhờ phúc của em út, chị cũng học nghề kiếm cơm đấy nhé."
"Mẹ cũng ." Mẹ Đường híp mắt, cũng khoe mái tóc của : "Văn Tuệ cũng tết cho mấy kiểu, dù khéo léo bằng tay con."