Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:09:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Không một chữ ngọt nào 4

 

Phong Ánh Nguyệt bước nhanh về phía . Trịnh Văn Văn nhanh chóng kéo tay cô , nũng nịu kể về lý do hai chị theo . Phong Ánh Nguyệt vui vẻ gật đầu: "Được thôi, thím vẫn còn đang đan dở một chiếc áo và một chiếc mũ. Các cháu xem thử xem thích kiểu nào ."

 

Cô mở cửa, mời ba xuống, thì trong phòng lấy đồ.

 

Hai cô chị tò mò đ.á.n.h giá căn phòng. Mặc dù là căn hộ tập thể nhỏ bé, nhưng đồ đạc sắp xếp gọn gàng, sàn nhà sạch bóng, tạo cảm giác dễ chịu.

Phạm Khắc Hiếu

 

Người như việc hẳn là cẩn thận và thích sạch sẽ.

 

Sau khi đồ vật Phong Ánh Nguyệt lấy , hai cũng đặt một chiếc áo len, còn một chiếc mũ len.

 

Phong Ánh Nguyệt đo xong kích thước cho họ, bọn họ liền dẫn Trịnh Văn Văn rời .

 

"Đi đường cẩn thận."

 

Phong Ánh Nguyệt đưa họ ngoài.

 

"Biết ạ, thím mau về , bên ngoài lạnh." Trịnh Văn Văn đầu vẫy tay với cô.

 

Chị dâu Triệu từ trong nhà , thấy một màn , xúc động : "Nhìn xem, hổ là con nhà cán bộ, dạy con thật ."

 

"Niếp Niếp cũng ngoan mà." Phong Ánh Nguyệt thấy Niếp Niếp trốn trong phòng , kinh ngạc : "Sao hôm nay tìm bọn Yến Tử chơi?"

 

"Đừng nữa." Chị dâu Triệu nhắc đến chuyện thì sôi máu, gọi Niếp Niếp , nhẹ nhàng bảo con bé hé miệng cho Phong Ánh Nguyệt xem: "Em xem bố nó cái trò gì đây!"

 

Phong Ánh Nguyệt xổm xuống kỹ. Thấy đầu lưỡi Niếp Niếp sưng đỏ, cô kinh ngạc hỏi: "Đây là c.ắ.n ?"

 

" c.ắ.n đấy chứ còn gì nữa! Sáng nay con bé đang ăn cơm vui vẻ, bố nó rửa mặt xong trở về, lưng trò dọa con bé. Kết quả, con bé giật c.ắ.n thẳng lưỡi. Đến tận trưa nay, cứ chuyện là đầu lưỡi sẽ đau, càng đừng đến ngoài chơi."

 

Chị dâu Triệu càng càng tức: " trực tiếp đá cho hai cái! Có cha nào như thế cơ chứ!"

 

"Sao thể như chứ?"

 

Thím Hai Ngô cũng đến cửa, câu chuyện thì nhíu mày tỏ vẻ bất bình.

 

Cũng bận rộn gì, Phong Ánh Nguyệt liền cùng Thím Hai Ngô nhà chị dâu Triệu xuống chuyện. Nghe bọn họ than vãn về khuyết điểm của chồng , đó cô ôm Niếp Niếp đùa trong chốc lát, mới trở về nhà.

 

Rửa tay đóng cửa lớn , cô bên trong phòng bắt đầu đan áo len.

 

Cửa sổ buồng trong sáng sủa. Phong Ánh Nguyệt để đồng hồ đeo tay sang một bên, đan một lúc thời gian. Khoảng mười hai giờ trưa, cô dậy nấu một tô mì, ăn xong mì cũng lập tức đan áo len tiếp mà dạo trong khu tập thể, gặp thím nào hoặc chị dâu nào thì trò chuyện.

 

Đừng tưởng là chỉ hoạt động một lát về nhà. Tán gẫu ba năm là hết luôn một buổi chiều.

 

[]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-164.html.]

 

Cũng chớ xem thường năng lực buôn dưa lê của các bà, các chị.

 

Phong Ánh Nguyệt chỉ xuống lầu hoạt động một chút, cho nên hạn chế mà chuyện một lát, đó lên lầu tiếp tục đan áo len.

 

Thấm thoắt qua nửa tháng. Sau khi đan xong hết đồ cho Trịnh Văn Văn và hai cô chị gái, Phong Ánh Nguyệt cẩn thận giao chúng cho Đường Văn Sinh, dặn khi đến Nhà máy Giấy thì đưa cho Chủ nhiệm Lý là .

 

Đây là ba cô bé dặn dò đó.

 

"Hôm nay em về nhà một chuyến xem thế nào, nửa tháng nay em về ." Phong Ánh Nguyệt cùng Đường Văn Sinh bước khỏi cổng.

 

"Đi đường cẩn thận nhé." Đường Văn Sinh nắm lấy tay cô: "Chẳng nhất thiết về hôm nay. Em nên tranh thủ nghỉ ngơi thêm một buổi ."

 

"Vậy em cứ ở nhà vài hôm nhé?"

 

"Được chứ." Đường Văn Sinh gật đầu: "Hai hôm nữa nghỉ phép, sẽ đến đón em luôn."

 

"Vậy em sẽ đạp xe về nữa." Phong Ánh Nguyệt tít mắt: "Em sẽ nhờ xe bò về đội sản xuất."

 

"Cũng , đỡ đạp xe."

 

Đường Văn Sinh cũng bật theo cô.

 

Đến cổng lớn khu nhà ngang, hai mới chia tay .

 

"Nhớ giữ gìn sức khỏe."

 

"Em ạ."

 

Phong Ánh Nguyệt mua chút thịt lợn , thấy bán cá chép, giá cả cũng quá chênh lệch nên cô quyết định mua thêm hai con cá tươi lớn.

 

Chị dâu Hồng đợi ở huyện thành từ sáng tinh mơ, chờ khách xe bò. Phong Ánh Nguyệt mang đồ vật ngoài, lúc gặp chị .

 

lên xe bò lâu, chị dâu Hồng sức hô hào: "Có ai về công xã Đại Dương ? Tiện đường thì cùng luôn!"

 

Phong Ánh Nguyệt cất đồ đạc kỹ lưỡng. Chờ một lát cùng chị dâu Hồng, quả nhiên hai con cùng đường với cô.

 

Hôm nay trời rét đậm, hai con mặc đủ ấm, trông tinh thần cũng chẳng vui vẻ. Người chừng hơn năm mươi tuổi, cô con gái thì mười mấy.

 

"Mẹ xem, tại trở thành như thế cơ chứ?"

 

Lên xe bao lâu, cô gái bắt đầu sụt sịt .

 

"Mẹ dạy dỗ , trách dạy dỗ ! Con xem, nó tìm phụ nữ khác. Mẹ về nhà ăn với con dâu đây!"

 

Người thím cũng vô cùng bứt rứt, khó chịu.

 

 

Loading...