Không một chữ ngọt nào (2)
Mợ cả và cả cũng giật thon thót, định lên tiếng khuyên can thì cả họ ngăn . Anh vợ bằng ánh mắt lạnh lùng: " là nể mặt các con nên mới nhẫn nhịn. Những năm , cha và đối xử với cô , trong lòng cô tự hiểu. Nếu cô đoạn tuyệt cuộc sống , thì hai mươi đồng đó, cô cũng chẳng cần mang về gì."
Vẻ mặt lúc nghiêm nghị, cứng rắn từng thấy, khiến chị dâu họ sợ hãi. Cô run rẩy đáp: "Em, em ."
Bên , dì ba và Đường cùng một đoạn đường, nhân tiện nhắc đến chuyện xảy .
"Mấy năm nay, cả và chị dâu ngày càng điều, càng ngày càng vô lễ. Nếu là dâu hiền dâu thảo thì gì, đằng hết đến khác bất kính với lớn, ngay cả đối xử với con cái cũng vô cùng bất công."
Dì ba nhắc đến chị dâu họ chỉ lắc đầu: "Mấy đứa con dâu khác chẳng đứa nào chịu đến chúc thọ cùng em, đều là sợ cái miệng của cô mà tránh hết."
Phạm Khắc Hiếu
"Chị sai." Dì tư gật đầu lia lịa: "Ngay cả cô út nhà em cũng khăng khăng chịu đến, những khác trong nhà cũng chẳng mấy vui vẻ gì, thật sự đáng giận hết sức."
"Đến con bé Văn Tuệ cũng ghét bỏ cô , luôn tìm cách mai mối cho con bé thoát khỏi nhà đó." Mẹ Đường thở dài.
" chuyện hôm nay to tát." Dì tư ngẫm nghĩ : "Nếu giải quyết cho triệt để, e rằng sẽ gây chuyện lớn."
" thấy khó khăn lắm." Cha Đường lắc đầu.
Đường Văn Tuệ đang chăm chú móc len bằng chiếc kim móc do hai cho cô. Chị dâu hai cũng cho một chiếc, nhưng chị thật sự khiếu, càng móc càng rối, cuối cùng đành bực bội đặt xuống.
Anh hai Đường dỗ dành chị dâu, thế nên chỉ Đường Văn Tuệ là kiên trì theo đuổi.
Thằng bé Nguyên Đản ôm chú thỏ nhỏ Nguyên Nguyên của , bỗng trở nên nổi tiếng khắp đội sản xuất. Thỉnh thoảng, lũ trẻ trong xóm kéo đến nhà chỉ để xem Nguyên Nguyên, thậm chí cả mấy cô bé lớn hơn cũng tò mò ghé qua.
Chương Thục Phân trai cử đến hỏi thăm về chiếc túi vải đặt. Đường Văn Tuệ đáp: "Tớ đang dồn hết tâm trí việc , nếu chờ thì tớ nhận nữa ." Dù cô cũng nhận thêm nhiều việc vặt như thế.
Chương Thục Phân hì hì gật đầu, nấn ná ở chơi nửa buổi chiều. Vừa sung sướng ôm chiếc chun buộc tóc xinh xắn mà Đường Văn Tuệ móc tặng, cô trở về thấy trai Chương Nam Tuyền chực cửa nhà, mặt mày cau . Anh chất vấn: "Trước khi em với thế nào? Bảo một lát là về? Lần ngót nghét cũng ba tiếng đồng hồ!" Cậu chờ đến mức ruột gan nóng như lửa đốt, còn tiện chạy đến nhà họ Đường để lôi về!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-162.html.]
Thật sự khiến phát điên!
Chương Thục Phân chột , trừ: "À thì, mấy hôm nay Văn Tuệ bận rộn lắm. Chuyện đặt chờ ? Nếu chờ thì sẽ nhận ."
"Chờ!" Chương Nam Tuyền dứt khoát đáp ngay lập tức.
Phản ứng quá đỗi kịch liệt khiến Chương Thục Phân, vốn tinh ý cho lắm, bỗng dưng sáng . Cô rón rén gần, hạ giọng hỏi: "Anh ơi, chẳng lẽ... lòng Văn Tuệ ?"
Chương Nam Tuyền hắng giọng một tiếng, giả vờ vu vơ đằng xa.
Không đợi kịp suy nghĩ xem nên trả lời thế nào, Chương Thục Phân trai bằng ánh mắt ghét bỏ: "Anh lớn hơn Văn Tuệ nhiều tuổi thế, tính tình chẳng lành gì, còn bắt nạt em với các em khác, xứng với ."
"Sao xứng chứ? Anh là ruột của em đó!" Chương Nam Tuyền em gái chọc tức mà phì : "Lại còn thường xuyên bắt nạt bọn em? Anh bắt nạt bọn em từ lúc nào !"
"Hồi bé đó!"
Chương Thục Phân giận tím mặt, bắt đầu đếm ngón tay kể tội trai từng bắt nạt hồi bé. Chương Nam Tuyền xong chỉ trợn trắng mắt. Cuối cùng, chỉ vò rối tóc cô em gái, mà còn tiện tay tháo luôn chiếc chun buộc tóc mới của cô, nhét tọt túi bỏ .
Đợi Chương Thục Phân kể lể trách móc xong, ngước mắt lên thì chẳng thấy bóng dáng Chương Nam Tuyền . Cô ôm đầu, thở phì phò định bước nhà, nhưng sờ lên đầu mới giật phát hiện thiếu mất cái dây chun buộc tóc mới. Cô hoảng hốt chạy khắp nơi tìm kiếm dọc theo con đường qua.
Chương Nam Tuyền nấp cách đó xa, cô em gái ngây ngô sắp lóc vì mất đồ mà thở dài thườn thượt. Con bé ngốc nghếch như thế , đừng mong nó giúp việc gì, chỉ cần nó mặt Văn Tuệ là phúc đức lắm !
Khi hai vợ chồng Đường Văn Sinh sắp về đến khu nhà ngang thì trời bỗng đổ mưa. May mắn chỉ là mưa bụi lất phất, vẫn còn chịu .
"Em ôm chặt nhé."
Phong Ánh Nguyệt vội vã theo. Đường Văn Sinh thấy liền tăng tốc độ đạp xe, chẳng mấy chốc tới nhà ngang.
Hôm nay chị dâu Triệu cũng mới về nhà đẻ dự tiệc xong. Chị về đến nhà lâu thì thấy hai vợ chồng trở . Chị dâu Triệu ngó ngoài mưa một lát : "Bọn chị may mắn hơn hai em một chút, về đến nhà ngang thì mới bắt đầu lất phất mưa bụi."