Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:09:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Gà hầm hạt dẻ 3

 

Sau khi dùng bữa sáng xong, Nguyên Đản cố ý mặc chiếc áo mới ngoài nhà ngang dạo một vòng, các bạn nhỏ khen ngợi tíu tít.

 

Thằng bé chắp tay lưng, vẻ mặt hãnh diện trở về nhà, theo còn là một đám trẻ con.

 

Lúc Phong Ánh Nguyệt đang dùng kim móc đan một con ngựa nhỏ. Đám trẻ con cứ thế vây quanh cô xem cả một buổi sáng, lớn gọi về cũng chịu .

 

Cuối cùng, một chị hàng xóm cầm củi khô tới dọa đánh, bọn nhóc mới miễn cưỡng chịu về.

 

“Lát nữa cháu đến!”

 

“Cháu cũng !”

 

Mấy đứa nhóc lưu luyến rời .

 

Nguyên Đản tủm tỉm vẫy tay với tụi nhóc.

 

Cháo khoai lang đỏ từ bữa sáng vẫn còn, Phong Ánh Nguyệt hâm , thêm một món xào rau củ, ăn một bữa thật đơn giản.

 

Rất nhanh, cô thành con ngựa nhỏ. Cô nhồi bông trong, mà dùng vải vụn. Mặc dù xúc cảm mềm như bông, nhưng trông nó đáng yêu. Trẻ con thì gì quan tâm bên trong là bông vải vụn.

 

Con ngựa rộng bằng bàn tay lớn, cao hai mươi xăngtimét.

 

Người lớn thể thoải mái cầm gọn, nhưng Nguyên Đản ôm lấy nó.

 

Nó còn thằng bé đặt tên là Nguyên Nguyên.

 

Nguyên Nguyên đám trẻ ở nhà ngang yêu thích, nhiều thím tới nhà Phong Ánh Nguyệt nhờ cô chỉ cho cách . món đồ chơi thủ công đòi hỏi kỹ năng khéo léo, nên đa những đều học .

 

“Lúc thì tưởng dễ, nhưng khi bắt tay thì chẳng .”

 

Thím Điền cho rằng món đồ khó , nhưng khi bắt tay thì : “Thím chỉ đan giày len đơn giản thôi.”

 

“Chị đau cả đầu. Yến Tử cứ đòi chiếc áo len hình chim nhỏ như của con trai Ánh Nguyệt, nhưng chị đan bằng. Chị bực ghê, còn con bé Yến Tử thét, nó bảo đó là chim nhỏ của Nguyên Đản.”

 

Chị dâu Trương cũng dở dở .

 

Hình con chim chiếc áo mà Phong Ánh Nguyệt đan là kiểu đan nổi, con chim nhỏ nhô lên, trông sinh động.

 

Chiếc áo len thứ hai Phong Ánh Nguyệt đan cho thì đơn giản nhưng thanh lịch hơn, n.g.ự.c một chùm nhỏ màu tím điểm nhấn, mắt.

 

Khi áo cho Đường Văn Sinh, cô dụng tâm hơn một chút. Áo trông đơn giản nhưng phom dáng cực kỳ . Hơn nữa, dáng chuẩn, khi mặc đến nhà máy, chẳng bao lâu tạo một “cơ hội ăn” cho Phong Ánh Nguyệt.

 

tặng cho một , ông lớn tuổi , mà dáng khá giống .” Người nhân viên tạp vụ theo Đường Văn Sinh về tận nhà ngang, còn mời ở ăn một bữa cơm tối, đó mới chính thức bàn về chuyện công việc.

 

“Nước da của ông ngăm đen ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-151.html.]

[]

 

“Khá giống .” Người nhân viên tạp vụ hiền hoà: “Ông là ông nội của , giống ông đến sáu phần. Tháng là ông cụ tròn bảy mươi tuổi . Vợ thì vụng về mấy việc . thấy chiếc áo len kỹ thuật viên Đường mặc quá nên đành mặt dày đến đây, xin hỏi đồng chí Phong thể đan cho một ông lão .”

 

“Có yêu cầu gì thêm ạ?”

 

“Không . Ông nội thích sự đơn giản, càng đơn giản càng .”

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu, chỉ cổ tay của Đường Văn Sinh: “Thế đan một chữ “Phúc” lên cổ tay áo ?”

 

“Được chứ, chứ!” Người nhân viên tạp vụ gật đầu liên tục.

 

Cứ như , Phong Ánh Nguyệt bắt đầu thực hiện đơn hàng kiếm tiền đầu tiên của . Đây là bí mật nhỏ của gia đình họ. Nguyên Đản cũng khôn ngoan, cho ngoài.

 

Thằng bé thông minh.

 

Một tuần , Đường Văn Sinh giao đồ cho nhân viên tạp vụ . Khi trở về, còn cầm theo một phong bì màu đỏ khá dày.

 

“Khá dày đấy, mở xem .”

 

Loại len nhất giá năm hào một cuộn. Chiếc áo len dùng hết bốn cuộn, tổng chi phí là hai đồng tiền.

 

Phạm Khắc Hiếu

Phần còn là tiền công. Phong Ánh Nguyệt mất năm ngày để xong, và nhân viên tạp vụ hào phóng trả cô tám đồng tám.

 

Trừ hai đồng chi phí, cô lời sáu đồng tám.

 

“Tính , mỗi ngày kiếm một đồng ba hào sáu xu đấy. Nếu đều đặn trong một tháng, đồng lương cũng gần đuổi kịp mức lương của .”

 

Phong Ánh Nguyệt cất tiền .

 

Biết cô thích tự kiếm tiền, Đường Văn Sinh chỉ cần cô vui vẻ, cảm thấy mệt mỏi là . Thấy cô hân hoan, cũng thấy vui lây: “Trùng hợp quá, chủ nhiệm Lý tặng một bộ đồ len cho đứa con của một bạn, sáu tháng tuổi, cao chừng , to chừng .”

 

Anh khoa tay múa chân một lúc để diễn tả.

 

“Nếu đan cả tất chân thì đan luôn, còn thì thôi cũng .”

 

Hai mắt Phong Ánh Nguyệt sáng lên, cô hỏi: “Là con trai con gái ?”

 

“Con trai.”

 

Đường Văn Sinh cẩn thận nhắc các đặc điểm mà chủ nhiệm Lý , còn lấy ví dụ: “Ông gặp đứa nhỏ nhà họ Hoàng ở lầu hai, là đứa nhỏ cũng lớn bằng đó.”

 

Phong Ánh Nguyệt lập tức tự tin ngay.

 

Vì là đồ cho trẻ con, cô chọn len và xử lý đầu sợi cẩn thận hơn nhiều.

 

thể ở nhà đan len mỗi ngày .

 

May mà đây là đơn hàng gấp.

 

 

Loading...