Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:09:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Chú Lý từ chức 4

 

“Không . Vốn dĩ là tới bốn cây, gặp trận hỏa hoạn nên chỉ còn sót một. Hiện tại nhà họ xây ở phía , còn vị trí của cây lựu thì hề đổi.”

 

Mẹ Đường lơ đãng nhắc chuyện cũ, đến chuyện nôn nghén nghiêm trọng của chị dâu họ, ăn cái gì nôn cái đó. Lúc trái lựu bà lập tức đưa sang đó nhưng chị cũng ăn .

 

“Nghiêm trọng như , đến bệnh viện xem thử ạ?”

 

“Có đến viện khám , bác sĩ cũng biện pháp nào, chỉ thể tạm thời ăn uống ít , chờ khi định sẽ ăn nhiều hơn. Biết là nhưng thấy nó gầy đến mức nào , bụng thì lớn mà mặt mũi cũng hóp hết .”

 

Nghe Đường những chuyện xảy gần đây, Phong Ánh Nguyệt chia trái lựu hai nửa, một nửa để cho Đường và cô ăn chung. Sau đó Nguyên Đản và A Tráng , Phong Ánh Nguyệt tách phần còn chừa cho bọn nhỏ ăn.

 

“Xuyên Tử ?”

 

“Chạy mất ạ.”

 

A Tráng .

 

Nguyên Đản còn đang ngậm đầy lựu, A Tráng thì gật đầu.

 

Tay của hai đứa nhỏ bẩn nên Phong Ánh Nguyệt và Đường đút cho hai đứa ăn.

 

Sau khi ăn xong thì để bọn nhỏ rửa tay rửa mặt.

Phạm Khắc Hiếu

 

Hôm nay Đường Văn Tuệ lên trấn họp chợ, còn ghé nhà bà ngoại bên để thăm nên tới giờ mới trở về. Vừa về tới sân nhà thì Nguyên Đản hớn hở về.

 

“Chị dâu ba về ?”

 

“Ừ.” Phong Ánh Nguyệt đáp lời, cô đang ở bếp cùng Đường chuẩn bữa cơm trưa.

 

Đường Văn Tuệ đặt cái sọt trong nhà chính, lau mồ hôi trán, rửa sạch tay chân mới bước nhà bếp: “Mợ cả ở nhà. Cậu giữ con ở ăn cơm, nhưng con thấy chị dâu họ vui vẻ gì mấy nên lập tức về đây.”

 

Nghe thì Đường lắc đầu: “Cô tính khí vốn là như . Thôi kệ, chúng về nhà ăn cũng chẳng , hơn nữa chị dâu con (Ánh Nguyệt) còn mang về bao nhiêu là đồ ăn ngon mà.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-143.html.]

Phong Ánh Nguyệt từng về chị dâu cả . Thật , chị , nhưng trong thời buổi , lương thực là thứ quý giá nhất.

 

Nếu gia đình nhiều lao động chính, những trẻ tuổi lớn như Đường Văn Tuệ thể kiếm nhiều công điểm, nhờ đó cuộc sống cũng đỡ chật vật hơn.

 

Ngược , nếu trong nhà ít lao động mà đông con nhỏ, thì việc xoay xở qua ngày quả thực vô cùng gian nan.

 

Mẹ Đường một trai và hai em gái. Song qua đời. Vợ chồng cả sinh ba đứa con, nhưng cô con gái nhỏ yểu mệnh, chỉ còn một cô con gái lớn lập gia đình.

 

Sau khi cô con gái lớn xuất giá, trong nhà chỉ còn vợ chồng cả, con trai cùng con dâu.

 

Chị dâu họ về dâu sinh đôi hai con trai, đúng là niềm vui lớn, giúp nhà họ thêm nhân khẩu. Hai năm thêm một cặp trai gái, năm nữa là một bé gái, và năm là một bé trai khác, vẫn còn ẵm ngửa, thể rời tay.

 

Tính , tổng cộng là sáu đứa nhỏ lít nhít.

 

Cả nhà tới mười bốn miệng ăn. Cậu mợ cả thì tuổi tác ngày càng cao, công điểm kiếm đương nhiên thể bằng thời còn trai tráng, thành , gia đình lúc nào cũng cuồng trong cảnh túng thiếu.

 

Nếu một cô gái trẻ khỏe như Phong Ánh Nguyệt ở ăn bữa cơm, ít nhất cũng hai chén đầy. Suất lương thực đó đủ cho hai đứa trẻ đang tuổi lớn ăn no, nên dĩ nhiên, chị dâu cả thể nào vui vẻ nổi.

 

Đường Văn Tuệ hừ khẽ một tiếng, giọng hậm hực: “Con cũng chẳng thiết tha gì bữa cơm đó. Con mang nhiều quà như mà vẫn mặt nặng mày nhẹ, con đó chịu đựng !”

 

Vừa , cô giúp rửa sạch mớ nguyên liệu rau dưa, xuống bên cạnh Phong Ánh Nguyệt, khoác tay cô mật: “Chị còn đòi mối cho em nữa chứ! Nếu nể mặt cả, em chẳng thèm nhịn chị .”

 

Vợ chồng cả đối xử với gia đình họ , ân tình họ vẫn luôn khắc ghi trong lòng.

 

“Làm mối ư? em mới mười lăm tuổi thôi mà.” Phong Ánh Nguyệt nhíu mày.

 

“Phải đó! Hơn nữa là em họ của chị . Chị dâu, chị , cái tên đó là một kẻ ăn chơi lêu lổng khét tiếng! Cứ ngày nào thấy mặt ở nhà thì y như rằng đang la cà ngoài đường.” Đường Văn Tuệ dứt lời thì Đường quát ngay.

 

“Mới xong mà quên ! Con cần quan tâm , từng tiếp xúc thì đừng lời đồn đãi hùa theo khác . Chúng chỉ cần ít qua .”

 

Phong Ánh Nguyệt và Đường Văn Tuệ , bật khúc khích.

 

“Vâng , tới lúc ăn Tết mà mợ nhắc chuyện , nhớ từ chối khéo giúp con nha! Con lấy chồng .”

 

“Lấy chồng? Ai lấy chồng?” Cha Đường ôm thằng bé Nguyên Đản , cất tiếng hỏi.

 

 

Loading...