Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:08:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Nguyên Đản giỏi quá!"

 

Sau khi Trịnh Văn Văn thấy Phong Ánh Nguyệt bộ quần áo màu xanh nhạt, cô bé liền đó là đồ của Ánh Nguyệt. Cô bé từng thấy bộ đồ tương tự của Đường Văn Sinh, cảm thấy nó và mát mẻ, thấy Phong Ánh Nguyệt cũng may cho một bộ, thế là về nhà năn nỉ Chủ nhiệm Lý cũng cho cô bé.

 

Chủ nhiệm Lý liền ghé sang chào hỏi. Phong Ánh Nguyệt hào phóng đưa bộ "đồ ngủ" cho bà xem. Cô giải thích: "Thật phần là áo ngắn tay, lúc ngoài vẫn thể mặc , chỉ cần phối với váy dài hoặc quần dài ở nửa ." Quần đùi thì cô vẫn dám mặc đường. Chủ nhiệm Lý thấy nên đặt may cho Trịnh Văn Văn và cả trai cô bé mỗi một bộ.

 

Vài ngày , Đường Văn Tuệ mang đồ đến nhà ngang giao cho chị dâu Triệu. Sau khi xem xong, chị dâu Triệu tán thưởng ngớt: "Tay nghề thật đó!" Chị trực tiếp trả tiền công sáu đồng tám hào cho Văn Tuệ cho em trai , khi ăn cơm trưa xong thì mang chiếc khăn trùm đầu thêu xong trở về nhà đẻ.

 

Đường Văn Tuệ cầm lấy tiền, trong lòng thấy ấm áp: "Đây là đầu tiên em kiếm tiền."

 

"Em khéo tay thêu thùa như , ai tìm em đặt hàng ?" Phong Ánh Nguyệt hỏi.

 

"Không ạ." Đường Văn Tuệ lắc đầu: "Em học cái từ bà ngoại, nhiều . Hơn nữa, những việc thêu khăn trùm đầu thế ít khi ."

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu: "Cũng ."

 

Hơn nữa, nghề cũng thể tuyên truyền rùm beng. Phải rằng, thời của bà ngoại Đường Văn Tuệ, chỉ những nhà gia cảnh khá giả mới cho con gái học thêu thùa, may vá tỉ mỉ thế . Mà những gia cảnh ngày , đa phần đều quy là gia đình địa chủ...

 

Phong Ánh Nguyệt nghĩ tiếp nữa, cô đưa cho Đường Văn Tuệ chiếc áo ngắn tay do may, cùng với bộ áo ngắn tay và quần đùi nhỏ của Nguyên Đản để cô mang về.

 

"Tiền vải là ba đồng, em đưa cho , sẽ cách chia thôi."

 

"Dạ."

 

Đường Văn Tuệ cẩn thận cầm lấy. Cô chợt nhớ đến chuyện xảy ở nhà cũ, lúc cô ngoài dặn thể giấu giếm chuyện với chị ba, mà kể . Thế là cô kể chuyện Kiều Tư Vũ tìm đến nhà cũ rời cho Phong Ánh Nguyệt .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-127.html.]

Sau khi xong, sắc mặt Phong Ánh Nguyệt hề đổi. Cô sớm cảm thấy Kiều Tư Vũ là chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương. Bây giờ cô đào hôn bỏ trốn, chẳng cần nghĩ cũng tìm cha ruột của Nguyên Đản. Cô chỉ rốt cuộc đối tượng là hạng thế nào, nhưng tóm , đó chắc chắn là một gã đàn ông cặn bã sai.

 

"Chị , đợi ba em về chị sẽ kể cho ."

 

"Mẹ Kiều Tư Vũ dám đến tìm thẳng ba, chỉ sợ cô sẽ đột nhiên bắt Nguyên Đản . mà cha đưa , bởi vì Nguyên Đản sẽ theo cô ."

 

Sau khi tiễn Đường Văn Tuệ, lúc Phong Ánh Nguyệt về nhà ngang thì gặp ông Trịnh và Trịnh Văn Văn. Ba cùng lên lầu.

 

Chiều tối, Đường Văn Sinh về. Phong Ánh Nguyệt kể chuyện cho . Đường Văn Sinh lạnh nhạt : "Người đó tên là Cung Nguyên. Anh là trẻ mồ côi, lớn lên nhờ sự giúp đỡ của hàng xóm láng giềng khắp nơi. Giờ đây tứ xứ ăn, nếu tìm thì dễ ."

 

Khóe miệng Phong Ánh Nguyệt khẽ giật giật. Cô nghĩ mãi mà thể hiểu nổi vì Kiều Tư Vũ lòng một đàn ông như .

 

Kẻ khiến cô mang nặng đẻ đau, kết hôn mà con, chịu trách nhiệm, tại vẫn cứ nhớ mãi quên đến như thế?

 

Hai nhắc thêm về chuyện nữa. Ăn cơm tối xong, họ vẫn ngoài tản bộ như thường lệ. Đường Văn Sinh đặc biệt trân trọng bộ quần áo Phong Ánh Nguyệt may cho. Mỗi sáng sớm, đều tự tay giặt sạch, phơi mái hiên. Tối về, khi tắm qua loa, bộ đồ khô ráo, mặc nó ngủ.

 

Phong Ánh Nguyệt cũng tương tự.

 

Phạm Khắc Hiếu

“Cuối tháng là sinh nhật bảy mươi bảy tuổi của Bà Tổ. Chúng về quê chúc thọ. Vì gần đây em việc gấp, chờ đến cuối tháng thì sẽ nghỉ ngơi thêm hai ngày.”

 

Đường Văn Sinh .

 

“Phải , cũng tròn ba mươi mốt ngày Văn Văn nghỉ học.”

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu.

 

Vừa tản bộ xong, họ trở về căn nhà ngang thì thấy đang ăn bánh gạo nổ vàng ươm.

 

 

Loading...