Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:08:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Phải gả 1

 

Khu nhà ngang cũng một chiếc cối đá, là do bác Ngô mang từ quê lên. Mọi dùng thì với bác một tiếng là .

 

Phong Ánh Nguyệt rửa sạch cối đá. Sau khi xay bột ngô xong, cô cẩn thận rửa sạch cối đá, lời cảm ơn bác Ngô, đó bưng chậu bột ngô nặng trịch trở lầu năm.

 

Chẳng cần cũng khó khăn.

 

"Ô, hôm nay hấp ngô để ăn ?"

 

Lúc ngang qua cửa nhà chị dâu Trương, chị dâu Trương ngó chậu bột sứ, xòa hỏi.

 

" , ngô non ở quê mới gửi tới đấy ạ."

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu.

 

Về đến nhà, cô thêm chút đường cát trong bột và dùng vỏ ngô sạch bọc thành từng cái bánh.

 

Để chóng chín, Phong Ánh Nguyệt bọc lớn, chỉ dài rộng bằng bàn tay. Vì nồi lớn, một chỉ thể hấp mười hai cái, bột cũng hấp hết trong một .

 

Phong Ánh Nguyệt chỉ thể chia hai . Hấp hai mươi phút thì gắp nồi bánh ngô đầu tiên đặt giá tre cho ráo nước, đó mới hấp nồi thứ hai.

 

Bánh ngô mới lò tỏa mùi thơm ngát. Phong Ánh Nguyệt rửa tay cầm một cái bóc , nóng hổi, chút bỏng tay. Lột hai ba cô mới tách lớp vỏ ngô hấp đến vàng , cẩn thận c.ắ.n một miếng.

 

Bánh vị thanh mát, mềm mại, ngọt dịu và thơm lừng mùi ngô mới.

 

ngon.

 

Cô gói sáu cái đưa sang nhà bên cạnh.

 

Chị dâu Triệu cô đang gì, sợ con bé Niếp Niếp háu ăn nhịn mà chạy sang xem trộm, cho nên giữ con bé ở trong phòng.

 

Không ngờ Phong Ánh Nguyệt bưng hẳn một bát sang. Sau khi chị dâu Triệu đưa bát cho cô, bảo Niếp Niếp đang giữ bánh ngô với Phong Ánh Nguyệt một tiếng cảm ơn.

 

Lúc Đường Văn Sinh về tới, Phong Ánh Nguyệt hấp xong xuôi tất cả bánh ngô và đặt chúng gọn gàng giá tre.

 

"Mau nếm thử , còn nóng hổi đó."

 

Phong Ánh Nguyệt hâm nóng nồi thịt kho tàu còn dư từ buổi trưa.

Phạm Khắc Hiếu

 

Đường Văn Sinh rửa tay sạch sẽ, giúp cô dọn dẹp xong xuôi mới cùng mâm cơm.

 

Phong Ánh Nguyệt kể hôm nay Đường Văn Tuệ và Nguyên Đản đến đưa ngô, chỉ tay ba món đồ chơi đất nặn nhỏ đặt chiếc giá gỗ.

 

Cô tiếp lời, rằng biếu chị dâu Triệu một bát ngô: "Cũng nên biếu bác Ngô chút nữa, em dùng cối đá của bác mà."

 

"Lát nữa xuống tắm rửa thì tiện đường mang sang luôn."

 

Đường Văn Sinh gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-117.html.]

 

"Anh ăn thêm chút nữa , trời nóng thế để qua đêm là thiu mất."

 

Phong Ánh Nguyệt thấy ăn xong, đưa cho một cái bánh ngô nữa.

 

Đường Văn Sinh gật đầu: "Rất ngon, cũng sẽ hấp cho em ăn.”

 

"Được ạ. Anh ăn thêm chút thịt kho tàu , món cũng thể để sang ngày mai . Trời càng ngày càng nóng, chúng nấu đến ăn đến đó, cố gắng ăn thức ăn thừa."

 

Ngay cả Đường Văn Sinh hiện tại, bữa trưa cũng dám mang theo cơm nhà, chính là sợ để từ sáng sớm đến trưa cơm thiu, ăn thì cho sức khỏe.

 

"Được."

 

Sau khi ăn cơm xong, Đường Văn Sinh bảo Phong Ánh Nguyệt cần động tay, để thu dọn, đó đun nước cho cô. Còn chính thì xách thùng gỗ, cầm theo bốn cái bánh ngô xuống lầu một.

 

Trời nóng, thích tắm rửa bằng nước lạnh.

 

Phong Ánh Nguyệt tắm rửa xong xuôi, thêm một đề thi. Vừa lúc lũ Quân Tử kéo đến, cô cũng thành xong bài của .

 

"Thím ơi, đề toán tụi cháu bàn bạc cả buổi chiều, vẫn tìm lối giải quyết."

 

Quân Tử chút ngượng ngùng chỉ đề bài cho Phong Ánh Nguyệt xem. Phong Ánh Nguyệt thấy mấy đôi mắt háo hức đều thì bảo bọn chúng sát , còn cô ở phía , tỉ mỉ phân tích đề bài một cùng bọn chúng.

 

"Đã hiểu ?"

 

“Hiểu ạ!”

 

Phong Ánh Nguyệt gật đầu: "Vậy về chỗ , tự một , thím sẽ lượt kiểm tra.”

 

Chờ chúng xong và cô kiểm tra đạt, Phong Ánh Nguyệt đề tương tự cho bọn chúng. Chờ chúng thông suốt, cô mới cho phép chúng về.

 

Lúc Quân Tử về đến nhà, đối mặt với cha bé, mới vắt óc suy nghĩ để giải quyết vấn đề mà Quân Tử nãy .

 

"Chỉ hiểu câu hỏi thôi thì đủ, đổi tư duy cách khác thì mới thể hiểu rõ . Lại đây, câu hỏi , cha nghĩ đó.”

 

Anh cả Vương đắc ý đặt tờ giấy mặt Quân Tử.

 

Quân Tử liếc cha , im lặng cầm bút chì giải đề. Anh cả Vương trân trân theo, thấy thằng bé trôi chảy, đáp án chính xác, khỏi kinh ngạc.

 

“Đồng chí Phong dạng tầm thường. Trong bụng cô chứa đầy chữ nghĩa đấy!"

 

Thấy bộ dạng kinh ngạc của , chị dâu Vương đắc ý .

 

"Thím sớm cho chúng con đề mới, hơn nữa còn khó hơn một chút so với của cha." Quân Tử cũng chút đắc ý, cả Vương sờ cằm, lẩm nhẩm suy tính gì đó.

 

"Đến giờ tắm rửa đấy." Chị dâu Vương thúc giục .

 

"À."

 

Anh cả Vương xách thùng về phía bên , kết quả gặp Đường Văn Sinh đang giặt quần áo trong bồn rửa nước công cộng.

 

 

Loading...