Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 104
Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:07:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc trở về, cô vẫn nhờ chiếc xe bò của hai. Về đến khu nhà ngang, cô xuống xe, hai Triệu dặn dò: "Nếu việc gì cần phụ bếp, sẽ cho nhắn cho cháu một câu."
"Vâng ạ." Phong Ánh Nguyệt đáp lời, vẫy tay chào tạm biệt họ.
Chị dâu Triệu và mấy vẫn về. Phong Ánh Nguyệt cất tiền công , đun ít nước sôi để uống. Lúc Lý Mỹ Phương lên tìm cô, Ánh Nguyệt đang định phòng nghỉ trưa một lát.
" thấy trong lòng bồn chồn quá, cứ cảm thấy chút nào."
Lý Mỹ Phương quyết tâm thi tuyển sinh nâng cấp bậc, là vì chồng cô bảo cô cầu tiến, rằng nhà máy giấy đang cần và cô cơ hội tuyển dụng. Nhờ lời động viên đó mà cô mới hạ quyết tâm.
"Không , cô chuẩn ròng rã hai năm trời cơ mà."
Lý Mỹ Phương trời phú cho cái đầu thông minh lanh lợi như Phong Ánh Nguyệt. Cô còn nghiệp tiểu học, dành trọn hai năm để ôn thi, bảo lo lắng hồi hộp là điều khó.
Phạm Khắc Hiếu
"Đêm qua mơ thấy trượt thi." Lý Mỹ Phương chịu áp lực lớn: "Mẹ chồng vốn hài lòng việc đòi thi . Nếu lỡ trượt, bà sẽ còn đay nghiến, chê tới mức nào nữa."
Lý Mỹ Phương, cũng như chị dâu Triệu, cần Ánh Nguyệt đáp lời. Cô tự độc thoại để giải tỏa, tự thông suốt cuối cùng cũng thấy nhẹ lòng, hài lòng rời .
Phong Ánh Nguyệt buồn ngủ rũ mắt. Cô đóng cửa , về phòng riêng, xuống và .
Hôm nay Đường Văn Sinh tan ca sớm. Lúc về đến nhà, Phong Ánh Nguyệt vẫn còn say giấc, cửa phòng riêng chốt khóa bên trong.
Cũng may các nguyên liệu nấu ăn đặt sẵn chiếc giá ngoài hiên. Đường Văn Sinh chuẩn một bữa ăn đơn giản. Phong Ánh Nguyệt đang ngủ mơ màng, cảm nhận thấy bên ngoài tiếng động, cô vội vàng bật dậy mở cửa. Vừa mở , đập ngay mắt cô là Đường Văn Sinh.
"Sao hôm nay về sớm ?" Cô liếc trời, quả nhiên trông giống bốn giờ chiều.
"Chiều nay một buổi họp ngắn, coi như nghỉ thêm nửa ngày." Đường Văn Sinh treo chiếc cặp vải của lên móc.
Ánh Nguyệt ngượng: "Sao gọi cửa cho em ?"
"Anh em đang nghỉ trưa ở bên trong." Đường Văn Sinh cầm chiếc cốc nước tráng men lên nhấp một ngụm, Ánh Nguyệt mỉm : "Anh phiền em."
Phong Ánh Nguyệt trừng mắt, liếc nhẹ một cái, đó lưng lấy gói kẹo và bao t.h.u.ố.c lá sáng nay cô nhận , đặt mặt : "Sáng nay em phụ bếp, cho đấy. Đám cưới vui lắm, nhưng lúc cô dâu bước khỏi nhà, em vẫn còn ở trong bếp nên thấy ."
Đường Văn Sinh bóc một viên kẹo cưới ăn thử, đó lấy gói kẹo gạo mà mua sẵn : "Anh mua cái cho em."
Phong Ánh Nguyệt thích loại kẹo gạo , vì thế Đường Văn Sinh thường mua một ít về để cô ăn vặt.
"Thuốc lá thì em cứ để đấy, về quê đưa cho hai hút." Anh hai Đường thích thuốc, mà bố Đường cũng là nghiện t.h.u.ố.c lá nặng, loại t.h.u.ố.c lào mạnh đến nỗi trẻ thể chịu nổi.
"Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-104.html.]
Phong Ánh Nguyệt cắt một miếng kẹo gạo , vì Đường Văn Sinh ăn nên cô cứ thế cắt từng miếng nhỏ nhâm nhi.
Cô ăn kẹo, kể về việc buổi sáng phân công công việc , cùng việc như thế nào. Đường Văn Sinh chăm chú lắng , thỉnh thoảng nhấp một ngụm nước ấm.
"Mọi chuyện cả là may . Anh hai nhà chị dâu Triệu. Khu nhà ngang thỉnh thoảng đám tiệc cũng mời họ, là đàng hoàng, hơn nữa còn sạch sẽ, gọn gàng."
" là , hề lợi dụng . Khi việc, yêu cầu chúng em bắt buộc cắt móng tay, rửa tay sạch sẽ, trách nhiệm với từng món ăn ." Phong Ánh Nguyệt gật đầu đồng tình.
Không lâu , hai vợ chồng Triệu Thiên trở về. Gương mặt chị dâu Triệu rạng rỡ niềm vui khôn tả, vội vã tìm để chia sẻ "chiến tích huy hoàng" của khi về quê.
Thì thím Điền và chị dâu Trương nhà, vì thế chị bèn kéo Phong Ánh Nguyệt để tâm sự.
"Lúc mới đầu họ cứ khăng khăng chịu, nhất định bắt vợ chồng chị đóng hai mươi đồng mỗi tháng, kèm theo mười cân phiếu lương thực và năm cân phiếu dầu ăn về nhà!"
"Chị đồng ý, thẳng thắn và rành mạch chuyện với họ! Hơn nữa, đội trưởng và các bậc trưởng bối đều khuyên can, đừng cho sự việc trở nên căng thẳng quá mức, là một nhà thì cần nghiêm khắc đến thế. Anh Thiên cũng trình bày rõ những đồng tiền, cân lương thực mà vợ chồng chị đóng góp cho gia đình bấy lâu nay, xem như đáp tình nghĩa năm xưa."
Chị dâu Triệu ngừng, đến nỗi Triệu Thiên bưng nước mát trong nhà cho chị uống vài ngụm để cổ họng bớt khô, đó bên cạnh chuyện với Đường Văn Sinh.
"Lúc chị mở miệng, cha chồng như thấy. Ngày nào chị cũng như , hơn nữa khi chị ở riêng thì họ luống cuống. Nếu chia , đến năm đồng mỗi tháng họ cũng lấy chứ đừng đến con hai mươi đồng."
Chị dâu Triệu hừ nhẹ một tiếng, nhướng mày với Phong Ánh Nguyệt: "Sau đó, mấy trai, chị dâu cũng bày đặt vẻ hòa giải, khuyên bọn chị đừng mất hòa khí, chuyện tiền nong từ từ bàn bạc."
"Cuối cùng thương lượng một tháng bao nhiêu?"
Phong Ánh Nguyệt hỏi.
Chị dâu Triệu đắc ý xòe bàn tay : "Mỗi tháng chu cấp cho cha chồng tổng cộng năm đồng, kèm theo mười cân lương thực. Đây là thành tích khi vợ chồng chị đến khàn cả giọng mới đạt đấy!"
"Có giấy tờ chứng ?"
Đường Văn Sinh hỏi.
"Có ký chứ, cả đội trưởng chứng kiến, còn dấu tay của các bậc tiền bối." Triệu Thiên trả lời: "Lần nếu đến đòi thêm tiền, chỉ cần mang cái giấy , bà sẽ còn chống chế nữa."
Anh sẵn lòng nuôi cha , nhưng thực sự gánh thêm phần nuôi cháu trai.
Chị dâu Triệu vỗ n.g.ự.c nhè nhẹ, vẻ mặt thoải mái: "Chuyện cuối cùng cũng giải quyết xong xuôi. , hôm nay em dâu thế nào? Có thích nghi với cuộc sống mới ?"
"Rất ." Phong Ánh Nguyệt gật đầu: "Tối nay chúng cứ dùng bữa chung ở đây, cùng chuyện trò vui vẻ."
"Vậy thì thành công ." Biết cô cảm ơn vì giới thiệu, chị dâu Triệu cũng từ chối. Ngày nào cũng cúi đầu ngẩng đầu thấy , cần giả tạo gì, thiết gần gũi hơn một chút là chuyện .