Mẹ Kế Ác Độc: Nghịch Tập Trả Thù Nam Chính - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-10-14 04:05:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Được Hay Không Được

 

Khu sân nhà ngang rộng rãi, còn dựng mấy trụ bóng rổ bằng gỗ. Mười mấy đứa trẻ đang nô đùa rộn rã trong sân, vài đứa bé còn đang chập chững thì nắm c.h.ặ.t t.a.y , ngừng chạy theo các chị lớn.

 

Khi bế lên, miệng chúng oa oa thật lớn.

 

Phong Ánh Nguyệt nghiêng đầu vài , Đường Văn Sinh dừng bước đợi cô.

 

Ra khỏi nhà ngang chính là hai con đường lớn, Đường Văn Sinh chỉ con đường bên tay : “Đây là đường đến nhà máy sản xuất giấy.”

 

Còn con đường bên trái là đường thành phố.

 

Vị trí của nhà ngang chắn ngay nhà máy sản xuất giấy, đương nhiên cũng bên cạnh thành phố, từ đây đến thị trấn bộ chừng hai mươi phút.

 

Trên đường còn thể ngắm những căn nhà gạch, nhà tranh hoặc nhà bằng gỗ, vân vân, khu thị trấn phía trông mộc mạc, đối lập với những tòa nhà tập thể cao tầng ở phía .

 

Đi hết một vòng mua sắm, cuối cùng họ dừng chân tại Cung tiêu xã, mua năm cân bột ngô. Đường Văn Sinh bảo cô cứ tự quyết định mua những thứ khác. Phong Ánh Nguyệt ngắm nghía một lát hỏi: “Trong nhà còn kim chỉ ?”

 

“Còn.” Đường Văn Sinh gật đầu.

 

“Vậy cái đê cũng còn chứ?”

 

() Đê: cái đê (dùng để khâu tay)

 

Đường Văn Sinh ngẫm nghĩ một lúc lắc đầu: “Không .”

 

Anh may vá quần áo, nhưng từng qua những việc như khâu giày, nên trong nhà cái đê.

 

Thế là Phong Ánh Nguyệt mua một cái đê và một dụng cụ cần thiết để khâu đế giày. Tổng cộng tiêu hết một hào.

 

Mang theo năm hào chợ, giờ họ còn dư bốn hào.

 

Sau đó, họ đến khu chợ nông sản.

 

Ở đây Cung tiêu xã, xưởng chế biến thịt và khu chợ vải, rau củ quả ở đây cũng là hàng tư nhân bán tràn lan, tất cả đều do nhà nước thu mua mang đến thành phố để phân phối.

 

Lúc , thịt lợn còn bao nhiêu. Thời buổi , chuộng ăn thịt mỡ hơn thịt nạc, thành thử thịt còn đa phần đều chỉ còn là thịt nạc. Cung tiêu xã mà Đường Văn Sinh ghé qua từ sáng cạnh nhà máy sản xuất giấy chứ ở phía chợ .

 

Hơn nữa, họ cũng phiếu thịt, mà dùng tiền mặt mua thì trả cái giá đắt đỏ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-10.html.]

Thêm đó, ở nhà còn một miếng thịt bò hun khói do Đường mang đến, nên họ cũng cần mua thịt.

 

Phong Ánh Nguyệt chỉ là tò mò qua hàng thịt, đó lúc phát hiện Đường Văn Sinh chuẩn , cô kéo tay : “Ở nhà còn thịt bò hun khói ? Ăn hết hẵng tính tiếp.”

 

Mấy ngày nay trời càng lúc càng nóng, ăn nhanh là thịt sẽ thiu mất.

 

Đường Văn Sinh xuống cánh tay đang nắm chặt lấy của cô gái, tiện thể lên rau củ cô mua.

 

Cũng gì nhiều. Rau củ thời cũng chỉ vài loại cơ bản, thời đại nhà kính trồng rau quả trái mùa, đương nhiên chỉ thể ăn rau quả theo mùa thôi.

Phạm Khắc Hiếu

 

Đường Văn Sinh chọn một bó hương thung, Phong Ánh Nguyệt chọn một bó rau cần, còn thêm một bó rau diếp.

 

Tổng cộng tiêu hết năm xu.

 

Hương thung giá một xu một bó, Đường Văn Sinh vặn cầm một bó trong tay. Rau cần một bó hai cân giá hai xu. Rau diếp cũng hơn hai cân một bó, cũng hai xu.

 

Phần lá non phía của rau diếp thể dùng để xào, nấu canh, bên non hơn thì dùng để trộn gỏi, hoặc xào lên cũng ngon.

 

Nói chung là đều là món ăn quý báu.

 

Đường Văn Sinh cầm những thứ nặng hơn, còn những thứ nhẹ thì đưa Phong Ánh Nguyệt cầm. Lúc họ khỏi cửa mang theo hai chiếc túi bằng vải, và lúc chúng đựng đầy ắp.

 

Sau khi về đến căn nhà ngang, Đường Văn Sinh mở chiếc tủ dài , đổ bột ngô đó: “Lương thực đều đặt ở đây cả. Thùng gỗ thì chứa nhiều hơn.”

 

Phong Ánh Nguyệt sang, bên trong tủ một tấm ngăn bằng gỗ, ngăn bên trái để lương thực dự trữ, ngăn bên thì để thức ăn khác đưa tặng.

 

Miếng thịt bò hun khói treo chiếc đinh đóng bên tủ.

 

lúc đang ngắm nghía thì Triệu Thiên ngoài cửa thò đầu thăm dò. Thấy họ đều ở bên ngoài, thấp giọng gọi Đường Văn Sinh: “Văn Sinh, chút chuyện cần tìm .”

 

Phong Ánh Nguyệt thấy dáng vẻ cẩn thận từng chút một của Đường Văn Sinh thì nhịn cong môi lên , với : “Anh , em sắp xếp đồ đạc một chút.”

 

“Được.” Đường Văn Sinh gật đầu, lập tức ngoài với Triệu Thiên.

 

Phong Ánh Nguyệt dùng chiếc gáo nhỏ múc một ít bột ngô . Trong nhà nước sạch, là do Đường Văn Sinh gánh về từ sớm. Cô nhào nặn bột ngô , đó sắp xếp đựng hương thung và lá rau diếp trong cái rổ.

 

Trong chiếc tủ dài một túi trứng gà, cô lấy hai quả để chuẩn sẵn cho bữa cơm chiều. Bây giờ vẫn còn sớm nên cô cứ chuẩn đồ ăn các thứ .

 

Thật sự căn nhà sạch sẽ, bận bịu cả, vì thế Phong Ánh Nguyệt lấy kim chỉ và dụng cụ khâu đế giày , cửa nhà vùi đầu .

 

 

Loading...