Vương Lạp Lạp dùng ánh mắt săm soi lạ chằm chằm Đông Đông, hề một lời nào để bênh vực thằng bé.
Cô đang chờ con trai bày tỏ thái độ.
Cũng tại thằng con ngốc thật, nó ý tứ sâu xa của Vương Lạp Lạp, chỉ lo lắng vì cô bênh vực : “Lạp Lạp, bọn họ đang sỉ nhục ! Em giúp một lời nào ?”
Vương Lạp Lạp hừ lạnh một tiếng, đầu bỏ khỏi nhà.
Mấy phụ nữ còn , như một đàn gà chọi vây lấy con trai .
Một thẳng tay ném tập tài liệu dự án nhà đất mặt con trai , chỉ thẳng mũi nó mà : “Đồ nghèo mạt, sớm thấy là một tên lừa đảo ! Lần mua xe cho Lạp Lạp mà chỉ chịu mua cái xe đạp, hổ hả?”
Một khác ‘khạc’ một tiếng: “ bảo , kiểu con trai tổng giám đốc mà còn thuê cho khác thì vấn đề! Hóa là đồ giả mạo, đến để lừa tiền lừa sắc!”
“Về mau bảo Lạp Lạp mang mấy cái túi kiểm tra , chín phần mười là hàng fake!”
Sắc mặt con trai cực kỳ khó coi, sự uất ức vì sỉ nhục, cũng nỗi đau khi phát hiện sự thật.
Lòng cũng chùng xuống, ngờ thằng con mà luôn bảo vệ kỹ lưỡng vì một phụ nữ mà công khai phỉ báng và c.h.ử.i rủa.
Có lẽ, những bài học còn thiếu trong đời thằng bé, cuối cùng cũng bù đắp bằng cách .
Đây là nỗi đau tất yếu trong quá trình trưởng thành của nó.
Quản lý bộ phận bán hàng sớm chịu nổi nữa, tuy dặn là đừng can thiệp, nhưng giờ đây cuối cùng cũng nhịn mà lên tiếng:
“Mấy cô , của Lưu Đông là cổ đông của tập đoàn sở hữu Thiên Dự Cư chúng . Bà chào hỏi giám đốc của chúng từ , bất kể Lưu Đông ưng căn nào, tất cả đều tính tài khoản của bà .”
Trong chốc lát, như thấy ma, trợn mắt há mồm.
Vương Lạp Lạp cũng từ bên ngoài bước , bắt đầu quát mắng mấy bạn , đó tới khoác tay Đông Đông.
Đông Đông gạt tay cô , cực kỳ đau lòng : “Vừa nãy em để mặc bọn họ mắng c.h.ử.i , bây giờ thật sự tiền mới vớt vát đúng ?”
Vương Lạp Lạp hoảng hốt giải thích: “Không , nãy em ngoài tìm nhà vệ sinh…”
“Đừng nữa! Bây giờ chỉ là một thằng công ăn lương, chỉ thể mua căn nhà 40 mét vuông ! Em chuyện đó xong thì trở mặt còn nhanh hơn lật sách! Anh thấy em yêu , mà là yêu tiền của !”
Đông Đông xong, lạnh lùng một tiếng: “Đáng tiếc là sớm em nhắm tiền của nhà , là ngốc tin lời !”
Nói xong, Đông Đông sải bước khỏi cửa.
Vương Lạp Lạp ngây , vội vàng đuổi theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-chong-tra-xanh/chuong-7.html.]
Cuộc gọi video ngắt. đặt điện thoại xuống, bình tĩnh một chút, ghế sofa phòng khách chờ con trai về nhà.
Hơn nửa tiếng , Đông Đông ủ rũ trở về.
Vừa thấy , thằng bé đỏ hoe mắt: “Mẹ…”
tới đón, dìu nó xuống sofa, hỏi trông con vẻ vui.
Nó im lặng, vùi mặt hai bàn tay.
ôm nó lòng an ủi một lát, nó lau nước mắt, thẳng : “Mẹ ơi, con thật sự nhầm Vương Lạp Lạp .”
“Có chuyện gì ?” hỏi.
Nó thở dài mấy mới : “Thật con , cho con mua xe cho em là cố ý. Nhiều lúc con cũng thấy em giả tạo, nhưng con nghĩ con gái thích sĩ diện là chuyện bình thường, nhưng con ngờ, em giả dối đến thế! Chỉ vì con mua biệt thự mà em để mặc lũ hám tiền mắng c.h.ử.i con như …”
ôn tồn : “Đông Đông , nhiều khi chúng cố tình bỏ qua nhiều điều, nhưng những điều đó thường ẩn chứa sự thật của cuộc sống.”
“Thế nhưng, con thực sự thích em , em thể đối xử với con như …” Con trai ôm mặt .
Nhìn thằng con đang đau khổ, thực nó vẫn rõ bản chất thật của Vương Lạp Lạp, càng nhận mối quan hệ vốn dĩ là một vở kịch lừa đảo.
Cho dù để nó đau đến tận xương tủy hơn một chút, cũng khiến nó tỉnh ngộ.
Ngã càng đau mới thể tránh ngã cùng một chỗ.
Những ngày tiếp theo, con trai luôn trong trạng thái chán nản, cũng ở nhà thuê bên nữa, cứ tan là về nhà nhốt trong phòng.
Lúc ăn cơm, điện thoại của thằng bé reo liên tục, ban đầu nó còn thèm , nhưng đó dần dần xem và trả lời.
Một ngày nọ, nó đột nhiên gọi điện cho , rằng tan về nhà ăn cơm.
, thằng ngốc tử chắc chắn Vương Lạp Lạp tẩy não, d.a.o động .
May mắn , cuộc điều tra của cuối cùng cũng kết quả, , giải quyết dứt điểm chuyện .
chủ động hỏi con trai xem còn liên lạc với Vương Lạp Lạp nữa .
Con trai ngại : “Mẹ ơi, chuyện hôm đó, Lạp Lạp nhận , em mấy bạn lôi kéo, nhất thời nghĩ thông suốt. Em , em vẫn yêu con con, dù mua nhà cũng sẽ kết hôn với con.”
Thôi con trai ngốc của ! Người mới là cổ đông của tập đoàn bất động sản, chỉ cần gả nhà thì thiếu gì nhà cửa? Còn bận tâm chuyện tạm thời ?
nhếch mép : “Cưới vợ là chuyện lớn của gia đình, hai đứa nhỏ tự quyết định ? Không chỉ nhà tân hôn, mà tiền sính lễ, tiệc cưới, tất cả đều chuyện đàng hoàng. Thôi , ngày mai con đưa cô về nhà, sẽ chuyện tử tế với cô .”