Đến ngày ghi hình tại nhà,  như thường lệ dẫn Đậu Đậu  ban công chơi.
 
Nhân viên chương trình  rằng tập   tỷ lệ  xem khá cao, nên   họ sắp xếp một  dẫn chương trình khéo léo hơn để tăng khả năng thành công cho buổi hẹn hò.
 
Ngay giây đầu tiên  đàn ông bước , mắt  chồng  sáng rực.
 
Ông   ngũ quan cân đối, dáng  thẳng thớm, mặc áo polo màu xanh lam và quần dài trắng. Cổ áo  dựng lên, làn da trắng trẻo sạch sẽ, trông chẳng giống 60 tuổi mà giống như ngoài 40.
 
Ông  mỉm  bước ,   tỏa  khí chất ôn hòa, nhã nhặn nhưng đầy phong thái.
 
Sau màn chào hỏi đơn giản,  dẫn chương trình sắp xếp hai   xuống trò chuyện.
 
Ông lịch sự đưa tay, chờ  chồng   xuống   mới từ tốn  xuống, ung dung :
 
" là Trần Mục Chi, năm nay đúng 60 tuổi. Khi còn trẻ,  từng  một cuộc hôn nhân ngắn ngủi,  con cái, hiện tại sống một ."
 
"Về thu nhập,   một công ty ngoại thương, sở hữu ba căn nhà: một căn  đang ở, hai căn cho thuê. Tổng thu nhập hàng năm  300 vạn."
 
"Sức khỏe của  , chỉ  đau  dày nhưng  nghiêm trọng.  thích  sách, du lịch, nhảy múa, và  luôn ngưỡng mộ những   nhảy múa."
 
Ông  với giọng điềm tĩnh, thái độ chân thành và hào phóng.
 
Mẹ chồng  ngẩn   ông,  mặt dần hiện lên một chút ngượng ngùng, bà khẽ :
 
"Tình hình của —"
 
Bà chỉ   vài chữ  ngưng bặt, rõ ràng nhận  những điều  từng tự hào chẳng đáng kể gì  mặt ông.
 
Trần Mục Chi mỉm  và :
 
"   tình hình của bà Lý Ái Lan .  là  thẳng thắn,  gì  nấy."
 
"  bên ngoài    hiểu chuyện bà đòi sính lễ.   bất bình  cho bà. Xã hội bây giờ quá thực dụng và nông cạn, chỉ  định giá hôn nhân, thậm chí đánh đồng nó với tuổi tác và ngoại hình.   nghĩ rằng, nội tâm và quá khứ của một  mới là điều lay động trái tim nhất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/me-chong-tham-gia-chuong-trinh-hen-ho-yeu-cau-chi-lay-dai-gia/chuong-5.html.]
 
"Nếu tìm   đồng hành thực sự, 38 vạn là gì chứ, 50 vạn  cũng thấy là một sự xúc phạm."
 
Nghe giọng ông vang dội,  chồng  xúc động đến mức   run rẩy.
 
Đến cuối buổi , Trần Mục Chi bày tỏ mong  chân thành  tìm hiểu thêm về bà. Ông còn gửi tặng mỗi  dẫn chương trình và  phim một phong bì đỏ 2.000 tệ,  đó là tiền cảm ơn.
 
Người dẫn chương trình  hỏi:
 
"Xem  ông Trần  hài lòng với bà Lý?"
 
"Tất nhiên ."
 
Trần Mục Chi  xong, hiếm hoi  chút ngượng ngùng.
 
"  thú thật, thực   và bà Lý Ái Lan  thể gọi là  quen cũ."
 
Câu    dứt, tất cả   trong phòng đều tròn mắt  ông.
 
Ngay cả Đậu Đậu cũng bắt chước  tròn xoe mắt.
 
"Quen ?" Mẹ chồng  nheo mắt  ông: "Ông là—"
 
"À, bà  nhận   ."
 
Trần Mục Chi mỉm ,  mặt hiện lên vẻ hoài niệm.
 
"Khi  ngoài 20,   phụ bếp trong một đơn vị quân đội, còn bà là diễn viên múa của đoàn văn công. Khi đó, bà tập xong thường đến cửa sổ bếp của  lấy cơm.  thường đến hội trường xem bà múa. Dù  ở góc khuất, nhưng bà múa  , mạnh mẽ, đầy năng lượng, chẳng thua kém gì vai chính."
 
"Trước mặt bà,  tự ti vô cùng,  dám  chuyện. Sau  khi bà chuyển ngành, chính sức mạnh của bà  truyền cảm hứng cho  rời quân ngũ và dấn   thương trường."
 
"Giữa biển  mênh mông,  ngờ   thấy bà  truyền hình. Dù  khác   bà già , béo lên, nhưng trong lòng , bà vẫn là Lý Ái Lan tràn đầy sức mạnh !"