Phương Vũ Hân quýnh lên, tăng tốc bước đến bên cạnh Phương Cẩm Đường, gần như đến cùng lúc với Phương Mộng Dao. Lúc , Phương Mộng Dao định giật lấy chiếc hộp trong tay Phương Cẩm Đường. Phương Vũ Hân nhanh tay hơn, đặt tay lên hộp , cảnh cáo Phương Mộng Dao: “Tiểu Dao, đây là ba mua cho chị.”
Phương Mộng Dao cam chịu yếu thế: “Vậy ? em thích. Ba, ba tặng cho em ? Từ nhỏ đến lớn, ba tặng nhiều phỉ thúy cho chị Hân như , em còn cái nào, ba thể thiên vị như thế!”
Phương Vũ Hân liền phá lên, lúc hộp còn mở, Phương Mộng Dao thích cái gì? Quả nhiên nó trong hộp là gì ? Cô động thanh sắc lấy chiếc hộp từ tay Phương Cẩm Đường, cũng mở , chỉ ôm lòng như Phương Mộng Dao: “Em thích? Em còn bên trong là thứ gì mà thích ? Nếu em thật sự thích phỉ thúy, để ba tìm cho em một bộ khác, cần tranh đồ của chị.”
Những lời một nữa kích thích mạnh mẽ Phương Mộng Dao, ánh mắt nó hung hăng trừng mắt Phương Vũ Hân, hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t cô. Kiếp chính là vì tỏ tình thất bại với vị hôn phu của Phương Vũ Hân, Khâu Dịch Minh, nên mới chọn tự sát. Sau khi ký ức của kiếp , nó thích Khâu Dịch Minh cao to trai, lời của Phương Vũ Hân quả thực như tát mặt nó!
Huống chi, hệ thống game nhắc nhở nó, trong hộp gỗ đỏ một món đồ , tuy nó rõ là gì, nhưng nó nhất định ! Vì thế, nó ôm lấy cánh tay Phương Cẩm Đường : “Ba! Ba cho con ? Con thật sự thích!” Nói đến đây nó sang Phương Vũ Hân, “Chị Hân, chị nhiều phỉ thúy như , nhường bộ cho em ? Tại chị tranh với em?”
Cô tranh với Phương Mộng Dao? Rốt cuộc là ai đang tranh với ai? Phương Vũ Hân dùng ánh mắt ‘cô đúng là thể lý’ Phương Mộng Dao, giờ phút cô hiểu , tại Phương Mộng Dao những lời như , đầu óc của nó căn bản là của bình thường!
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Phương Vũ Hân ném một câu “Tùy em” xoay chuẩn về phòng. Phương Mộng Dao thấy cô ôm hộp gỗ đỏ rời , giống như thấy bảo vật đang rời xa , mắt nó đỏ lên, dứt khoát đẩy Phương Cẩm Đường lao về phía Phương Vũ Hân: “Phương Vũ Hân, đưa đây cho !”
Phương Mộng Dao đôi giày cao gót mười phân, gót nhọn hoắt, Phương Vũ Hân dễ dàng né , nhanh ch.óng chạy lưng Phương Cẩm Đường. Phương Mộng Dao hung hăng trừng mắt cô, còn đuổi theo, Phương Cẩm Đường đột nhiên : “Dao Dao, đây là ba mua cho chị Hân của con, sinh nhật con bé sắp đến . Nếu con phỉ thúy, ba sẽ mua cho con bộ khác, đừng quấy nữa, thể thống gì?”
Phương Mộng Dao cam tâm, đôi mắt gắt gao trừng chiếc hộp gỗ đỏ trong lòng Phương Vũ Hân, c.ắ.n môi : “ con chỉ thích bộ thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-trong-sinh-nu-phu-xoay-nguoi-uyeq/chuong-7.html.]
Phương Cẩm Đường tức khắc cảm thấy Phương Mộng Dao thật thể lý, đúng như Phương Vũ Hân , nó còn thấy đồ bên trong, thích cái gì? Rõ ràng là cố ý gây sự. Ông đối với đứa con gái Phương Mộng Dao tâm trạng phức tạp. Ông và của Phương Mộng Dao, Chu Uyển Hà, căn bản từng xảy quan hệ, ông cũng bao giờ thích Chu Uyển Hà, bà bỏ t.h.u.ố.c đ.á.n.h cắp tinh trùng, còn tạo một đứa con, thậm chí hổ chạy đến mặt Khúc Thiên Hà ép bà thoái vị nhường ngôi!
Mỗi khi nhớ chuyện , ông cảm thấy còn ghê tởm hơn cả ăn ruồi! Cho nên dù Phương Mộng Dao vô tội, ông cũng thể xem nó như con , dành cho nó sự tôn trọng và yêu thương như đối với Phương Vũ Hân và Phương Vũ Dương.
dù , khi Chu Uyển Hà qua đời, ông cũng tiếp nhận Phương Mộng Dao, đón nó về nhà. Sau Phương Mộng Dao đề nghị dọn ngoài ở, ông cũng theo ý nó mua cho nó một căn hộ cao cấp tên nó. Những yêu cầu khác của Phương Mộng Dao, chỉ cần quá đáng, ông đều sẽ cố gắng đáp ứng.
, Phương Mộng Dao thật sự loạn quá mức! Nếu nó thật sự phỉ thúy, ông mua cho nó là , tại cứ nhất quyết tranh giành với Phương Vũ Hân? Phương Cẩm Đường yêu sâu sắc Khúc Thiên Hà, đối với hai đứa con Phương Vũ Dương và Phương Vũ Hân vô cùng coi trọng, chúng cũng đều đủ ưu tú, khiến ông vui mừng, đồng thời cảm kích Khúc Thiên Hà dạy dỗ hai đứa con .
Phương Mộng Dao… Nó từ nhỏ theo Chu Uyển Hà, khi nhà họ Phương mười lăm tuổi, tính cách định hình. Đôi khi dù Phương Cẩm Đường dạy dỗ nó, vẻ mặt như chịu hết oan ức của nó, ông lời nào. Sau Phương Mộng Dao đề nghị dọn ngoài, họ gặp càng ít, Phương Cẩm Đường càng cơ hội khuyên bảo nó điều gì.
Giờ phút ông hối hận thôi, nếu sớm Phương Mộng Dao sẽ như , ông bao giờ lấy đồ mặt nó. Thấy Phương Mộng Dao vẫn chịu từ bỏ, ông đành lạnh giọng quát: “Dao Dao! Lại đây xuống!” Ánh mắt sắc bén của ông Phương Mộng Dao, phảng phất thể thấu bí mật trong lòng nó. Phương Mộng Dao tuy cam lòng, nhưng nghĩ đến mục đích của , đành ngoan ngoãn qua xuống.
Thôi cũng , lấy , cùng lắm nghĩ cách khác! Trước tiên lấy tiền mới là quan trọng! Có lẽ, nó còn thể lợi dụng chuyện , để Phương Cẩm Đường chi thêm tiền!
Nghĩ như , trong lòng Phương Mộng Dao mới dễ chịu hơn một chút. Phương Vũ Hân thì ôm hộp gỗ đỏ lên lầu về phòng. Nếu là , cô mở xem ngay lầu, nhưng bây giờ cô đề phòng Phương Mộng Dao, nên kìm nén sự phấn khích, về phòng khóa cửa , mới cẩn thận mở hộp .
Trong hộp là một bộ trang sức phỉ thúy, gồm vòng cổ, hoa tai, vòng tay, trâm cài áo. Chất phỉ thúy cực , nước ngọc đủ, màu xanh lục tràn đầy sức sống, cảm giác tươi mới, giống như những viên đá lạnh lẽo, mà như sinh mệnh. kỹ hơn, Phương Vũ Hân cũng điều gì đặc biệt.