[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 53: Tôi Chỉ Xem Thôi
Cập nhật lúc: 2025-07-13 16:04:38
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dẫn theo cả đoàn xe đương nhiên thể nhanh nhẹn bằng việc hành động một , mãi đến năm giờ chiều, Hứa Trật mới khu cư dân cũ.
Do báo , Thẩm Cẩm Văn sớm chờ sẵn ở bên ngoài. Sau khi xuống xe, Hứa Trật đơn giản giới thiệu với Trọng Linh Phàm: “Cô là phụ trách thu tiền thuê. Sau hai phối hợp với , chỉ cần thấy lõi giao hàng tuần là .”
Còn , cô quản gì thêm.
Không Thẩm Cẩm Văn moi một chùm chìa khóa cực lớn, giờ đang dẫn Trọng Linh Phàm và những khác đến văn phòng khu phố thủ tục đăng ký.
Dù nhúng tay, Hứa Trật cũng biến thành kẻ “quăng gánh”. Cô theo tới cùng, cho đến khi gần bốn mươi sắp xếp xong xuôi thỏa. Lúc chỉ còn ba là cô, Trọng Linh Phàm và Thẩm Cẩm Văn, Hứa Trật mới chuẩn rời .
Trước khi , cô suy nghĩ một chút dặn dò:
“Chờ đám định thì bắt đầu chiêu mộ thêm . Không từ chối bất kỳ ai. nếu kẻ nào phá hoại trật tự ở khu cư dân, g.i.ế.c thẳng.”
“Bên ngoài gì mặc kệ, nhưng đây, ai phép phá vỡ quy tắc.”
Đám đều là cỏ non của cô, thiếu một gốc cũng .
“Về quy tắc trong cư dân thì hai bàn bạc, lập một bản nội quy trình cho xem.”
“Sau nếu đông, thể thiết lập thêm vài chức danh. Nói chung, Trọng Linh Phàm, cô cứ tự sắp xếp.”
Biết Thẩm Cẩm Văn thích quản lý, Hứa Trật cũng ép cô .
“Tất cả những chuyện cô xử lý thì cứ tự . Chuyện nào xử lý nổi thì đến tìm .”
Hứa Trật giao quyền khá rộng, bởi vì cô bản vốn chẳng thích quản mấy việc lặt vặt, chỉ cần mỗi tuần giao đủ lõi là đủ .
Còn câu “ từ chối bất kỳ ai”, nghĩa là nơi khác khu vườn của Trọng Linh Phàm — chỉ tuyển chọn “ngoan hiền”, dù là kẻ hung ác, chỉ cần đây điều và chịu khó sản xuất lõi cho cô thì đều giữ . Còn ngoài loạn thế nào thì liên quan gì đến Hứa Trật.
Trọng Linh Phàm hiểu rõ dụng ý của cô. Dù cách trái ngược với , nhưng Hứa Trật đủ mạnh để thiết lập luật lệ, cũng đủ khả năng xử lý bất kỳ ai dám phá luật. Như thế thì chẳng gì .
Hơn nữa, còn thể giúp nhiều sống sót hơn — điều trùng khớp với mục tiêu ban đầu của Trọng Linh Phàm.
Cứ như , Trọng Linh Phàm trở thành quản lý khu cư dân, Thẩm Cẩm Văn vẫn là nhân viên duy nhất của văn phòng khu phố, còn Hứa Trật thì tất cả, ai nên gọi cô là gì, đành mỗi gọi một kiểu, danh xưng thống nhất.
Xử lý xong việc, trời cũng gần chín giờ tối.
Hứa Trật nhận lấy tập tài liệu nghiên cứu do Trọng Linh Phàm đưa, lật vài trang, cô cái sâu hơn về những “siêu phàm giả cũ”.
Trong quá khứ, siêu phàm giả cũ thường đột nhiên phát hiện năng lực siêu phàm nào đó. Việc thức tỉnh của họ quy luật cụ thể, năng lực thì muôn hình vạn trạng, mạnh yếu bất nhất.
dù mạnh tới , họ cũng chỉ dừng ở mức sức mạnh từ lúc thức tỉnh.
Nói cách khác, sự mạnh yếu của siêu phàm giả cũ định đoạt ngay từ giây phút họ thức tỉnh.
Họ thể phát triển thêm, cũng chỉ sở hữu đúng một loại năng lực siêu phàm. Thậm chí, tới 99% chỉ đúng một năng lực.
Dù , thời chỉ cần như đủ khiến ngưỡng mộ — bởi đó là “siêu phàm giả”. so với những siêu phàm giả hiện tại thể liên tục tiến hóa thì vị trí của họ phần... lúng túng.
Trong tài liệu cũng ghi chép một quan sát của Trọng Linh Phàm về siêu phàm giả mới. Ví dụ, dường như tất cả siêu phàm giả mới đều sẽ dần dần tích lũy năng lượng siêu phàm trong cơ thể theo thời gian. Cô suy đoán rằng, năng lượng thể tự sinh — mà là mỗi đang vô thức hấp thu năng lượng từ môi trường xung quanh.
Đây thông tin duy nhất, nhưng là điều Hứa Trật quan tâm nhất.
“Có vẻ suy đoán của sai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-53-toi-chi-xem-thoi.html.]
Hứa Trật cất tài liệu, cầm máy chơi game, mở giao diện Linh Thể. Nhìn giờ, cô trực tiếp đầu tư hai tiếng đồng hồ bằng lõi.
Ba loại thuộc tính đưa là 【Đúc】, 【Khởi】 và 【Bướm Đêm】. Trạng thái hỗn loạn vẫn tiện dụng, ngoài cô còn trả thêm một khoản lõi nữa để lắp cho linh thể con mắt 【Con Mắt Thấu Suốt】.
Chuẩn đấy, Hứa Trật một nữa bước thế giới linh thể.
Vị trí vẫn là “chỗ cũ”. Cô đoán đây hẳn trở thành một dạng mặc định giữa cô và bên Đặc Điều Xử.
Chưa đầy ba phút khi mở mắt, mặc tây trang bước đến mặt chào hỏi cô.
“Các ngày nào cũng cử canh ở đây ?” Hứa Trật đối phương hỏi.
“ , để bỏ lỡ cơ hội giao dịch với cô.” Người cũng trả lời thẳng thắn, thái độ khác ít.
Xem họ xác nhận thêm điều gì, khiến cô xem trọng hơn.
“ dành riêng hai tiếng cho các , nhưng chỉ chấp nhận bốn loại lõi. Còn nữa, câu hỏi để , câu trả lời.”
“Chỗ giao dịch chuyển về trụ sở của Đặc Điều Xử , dạo một vòng, chứ?”
Hứa Trật mỉm hỏi. Đối phương do dự một chút, khi xin chỉ thị từ “cấp ”, liền gật đầu: “Được, cô Hứa. Xe sẽ đến đón cô trong vòng năm phút tới.”
Nói là trụ sở, nhưng chỉ là trụ sở tại thành phố thôi. Tổng bộ thật sự của Đặc Đều Xử vẫn ở thủ đô, cách nơi còn xa.
Khi xe đến, đón là phụ nữ vẻ mặt “dữ dằn” quen thuộc , mà là một đàn ông mặc đồng phục xa lạ. Hứa Trật nhướn mày, lập tức hỏi:
“Chị gái đàm phán với ?”
Nhất Tiếu Hồng Trần
“Cô đang nhiệm vụ.” Người đàn ông giải thích. Có lẽ sợ Hứa Trật hiểu, thêm: “Cô thuộc bộ phận hành động. Gần đây bên ngoài xảy nhiều chuyện, bộ phận đó đang thiếu .”
Nói xong, đàn ông cũng giới thiệu bản : Anh tên là Lâm Tử Trân, là Cục trưởng Cục Giám sát của Bộ Xử Lý Sự Kiện Đặc Biệt thành phố Cẩm Thành.
Lời ... hợp lý, và thể là thật. Hứa Trật cảm thấy tên đang lừa .
Tên là cáo già, biểu cảm khi chuyện để lộ bất cứ sơ hở nào. Không giống cô gái — để lộ cảm xúc quá rõ, đến mức chỉ là thể đoán vài phần thông tin.
Có lẽ cũng vì lý do đó mà bên Đặc Điều Xử mới đổi .
cũng chẳng , ai đến giao dịch với cô cũng chẳng quan trọng.
“Dẫn dạo một vòng ? Lần đến vội quá, dịp ngó gì cả.”
Xe dừng tòa nhà Đặc Điều Xử. Hứa Trật cũng vội giao dịch ngay.
“Được thôi.” Lâm Tử Trân cũng tỏ vẻ khó chịu, thậm chí còn bắt đầu giới thiệu tường tận về các bộ phận của Đặc Điều Xử.
“Chúng chia năm phòng ban: Thông Tin, Hành Động, Hậu Cần, Giám Sát và Quản Chế.”
“Phòng Hành Động thì đa phần đều là siêu phàm giả, bên trong chia nhỏ thành nhiều đội. Cô gái mà cô gặp chính là đội trưởng Đội 3.”
“Có thể cho xem thử siêu phàm giả của các ?” Hứa Trật nêu yêu cầu.
Lâm Tử Trân thoáng ngập ngừng một giây, mới trả lời: “Được.”
“ dạo bận lắm, còn ở trụ sở hoặc là về nộp nhiệm vụ, hoặc là thương điều trị.”
Hứa Trật gật đầu tỏ ý hiểu: “Không , chỉ xem thôi.”