Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 49: Khoan Đã, Đừng Vội!

Cập nhật lúc: 2025-07-13 16:03:54
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Trật thật sự chẳng cảm nhận chút khí thế nào mà Trọng Linh Phàm cố tình bày . Mỗi khi nhập linh thể, cô luôn mang theo tâm lý “mày thì gì tao”, thế nên gần như chẳng chút kính sợ nào.

Sau khi dứt lời, Trọng Linh Phàm chằm chằm Hứa Trật, chờ cô phản ứng. chẳng ngờ rằng, câu đầu tiên từ cô gái trông mấy nổi bật khiến cô giật .

“Giáo sư Trọng, báo cáo nghiên cứu siêu phàm mới của cô xong ?”

Gì cơ?

Trọng Linh Phàm hiếm khi tỏ sững sờ như . Cô gái , chuyện đó?

Trước đây cô từng gặp Hứa Trật trong viện nghiên cứu, nếu của viện thì đáng lý nên đến báo cáo đó.

Một câu hỏi tưởng như vu vơ của Hứa Trật dễ dàng phá tan bầu khí mà Trọng Linh Phàm dựng lên, kéo hai về cùng một vị thế. Mà biểu cảm của Hứa Trật lúc vô cùng chân thành, chẳng khác gì đang hỏi thăm “cô ăn cơm .

Cảm giác thật kỳ lạ. Hứa Trật phát hiện thể từ những biểu cảm cực nhỏ mặt Trọng Linh Phàm mà đoán cảm xúc: cô đang bất ngờ.

Đây chính là năng lực Thấu Hiểu Lv3 ?

“Sao cô ? Ngồi xuống chuyện.” Trọng Linh Phàm hiệu mời.

Hứa Trật cũng chẳng khách sáo, liền xuống theo ý cô . Sau khi cô yên vị, con bạch ưng cũng khẽ chuyển động đậu xuống bên tay cô.

“Có với . thể xem bản báo cáo đó ? thể đem thứ khác trao đổi.”

Hứa Trật ngu. Dù nhiều kinh nghiệm giao tiếp thì cô cũng lúc thể hỏi thẳng “ xong ”, mà đưa lời đề nghị xem báo cáo siêu phàm thì hợp tình hợp lý hơn nhiều. Dù gì thế giới biến động đến mức , ai mà nhiều hơn một chút?

Trọng Linh Phàm nghi ngờ điều đó. Điều khiến cô băn khoăn là “ cho cô ” rốt cuộc là ai.

liếc nhanh Tiểu Chân một cái mới lên tiếng với Hứa Trật:

“Không cho cô xem, chỉ là siêu phàm giả hiện tại và siêu phàm giả đây sự khác biệt khá lớn, điểm vẫn đang nghiên cứu. Báo cáo vẫn thiện.”

thiện thì nó vẫn quý giá. Không cô định lấy gì trao đổi đây?”

Trọng Linh Phàm dù giữ thái độ cao hơn một chút, nhưng cũng thực sự khó Hứa Trật. Chẳng qua vì cô xuất hiện quá đột ngột, thần bí, khiến cô đề cao cảnh giác, cho nên mới oai một chút. Ai ngờ con nhỏ chẳng thèm nể mặt.

“Ừm…”

Nhất Tiếu Hồng Trần

Hứa Trật trầm ngâm giây lát, thẳng thừng kích hoạt Con Mắt Thấu Suốt ngay mặt Trọng Linh Phàm, chỉ quét một cái liền tắt, đó lộ vẻ kinh ngạc.

“Cô thấy gì?” Dù dùng năng lực siêu phàm ngay mặt, Trọng Linh Phàm vẫn bình tĩnh, hề tức giận.

Hứa Trật cũng giấu: “Thấy thuộc tính của cô , quý cô Đăng .”

Điều khiến cô kinh ngạc chính là điều đó — Trọng Linh Phàm là siêu phàm giả hệ Đăng đầu tiên mà cô từng thấy.

“Khả năng siêu phàm của cô chỉ là phân , cô hai năng lực ?”

Trọng Linh Phàm tuy bằng giọng bình thản, nhưng câu hỏi chứng minh cô thực sự kinh ngạc về Hứa Trật.

Hứa Trật chớp mắt một cái: “Có khi còn hơn thế nữa đấy?”

Không thể nào!

Điều đó trái với quy luật mà cô từng nghiên cứu .

Trọng Linh Phàm nhất thời nghẹn lời, cụp mắt suy nghĩ hồi lâu, đó mới từ tốn : “Vậy lấy mục đích thật sự khi cô tìm đến chúng để trao đổi, thế nào?”

“Hả, dễ thôi ?” Hứa Trật nhướng mày, tỏ vẻ bất ngờ.

Trong mắt Trọng Linh Phàm, Hứa Trật bí ẩn, mạnh mẽ. Nếu mục đích của cô rõ ràng, ngược sẽ khiến khác cảm thấy bất an.

, đơn giản thế thôi.” Trọng Linh Phàm gật đầu, ánh mắt thẳng Hứa Trật. Năng lực siêu phàm của cô cho phép cảm nhận đại khái xu hướng thiện – ác trong nội tâm của một .

Dựa theo hệ thống "trật tự" mà cô lĩnh ngộ từ năng lực siêu phàm, thể chia thành các “phe” như “tà ác”, “lương thiện” hoặc “trung lập”. Tuy cực kỳ mơ hồ, nhưng cũng đủ để lọc một đối tượng nguy hiểm.

Hiện tại, cảm giác mà Hứa Trật mang cho cô chính là “trung lập”.

Nếu cấp bậc siêu phàm của cô thể nâng lên một chút nữa, lẽ cô sẽ phân tích chi tiết hơn, thậm chí hiểu rõ hơn về tính cách thật sự của Hứa Trật.

Hiện giờ, cô dựa năng lực siêu phàm cùng thủ đoạn của bản để dựng nên nơi trú ẩn – một khu vườn an trong lòng thành phố, nhằm che chở cho một nhóm thể sống sót. Và để duy trì điều đó, cô cần loại bỏ những yếu tố bất .

“Mục đích của đơn giản.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-49-khoan-da-dung-voi.html.]

Cô gái trẻ ghế nhẹ nhàng vuốt lưng Hải Đông Thanh, thản nhiên :

“Thứ nhất là vì tò mò về cô, rõ tài liệu . Giờ thì tò mò giải đáp.”

— Câu chắc cũng tính là dối, nhỉ?

“Thứ hai…”

Cô mỉm :

các bạn chuyển đến một nơi an hơn để sinh sống.”

Nói trắng lùa cả đám về khu dân cư cũ để “vựa rau” cho cô.

Tất nhiên, lời thì thể kiểu đó .

“Nơi an hơn?” Trọng Linh Phàm đầu trong cuộc đối thoại để lộ vẻ nghi hoặc.

.” Hứa Trật gật đầu nghiêm túc: “Chỗ đang ở hiện vài , đang đau đầu vì lượng còn ít.”

— Nói thật… giống kiểu toan tính.

Trọng Linh Phàm thoáng nghĩ, Hứa Trật đang linh tinh ?

Hay là… cô bé thật sự ý thức đang gì?

khẽ bất đắc dĩ, hỏi:

“Làm chỗ cô thực sự an ?”

“Chỗ gần bốn mươi , nếu chuyển , đảm bảo an đường?”

“Nếu chỗ cô , thì chắc chắn đôi bên mâu thuẫn, thể sống hòa thuận?”

Nói đến đây, cô khẽ thở dài.

thể chỉ vì một câu của cô mà đưa quyết định vô trách nhiệm như .”

“Cái .” Hứa Trật bỗng nghiêm túc trở .

“Ý là, hợp tác với cô. thể xung quanh an cô đảm bảo nổi lòng sẽ đổi ?”

“Nhìn cô thì vẻ chẳng bao nhiêu sức chiến đấu. Nếu lòng đổi, đến lúc đó cô sẽ gì? Dù thì, bây giờ là thời đại của kẻ mạnh .”

Những lời đánh trúng điểm yếu trong lòng Trọng Linh Phàm. Hiện giờ cô thể vững trong vai trò quản lý là vì những siêu phàm giả trong khu vườn vẫn đủ mạnh, hơn nữa cô còn vài tín. ai , một khi bọn họ mạnh lên, liệu còn ngoan ngoãn phục tùng?

“Còn ,” Hứa Trật mỉm , đưa tay chỉ chính .

đủ mạnh, nhưng hứng thú với chuyện quản lý. chỉ cần một năng lực thật sự để điều đó. Cô khả năng quản lý, năng lực thấu lòng , còn sức mạnh tuyệt đối. Chúng hợp tác thì gì hợp hơn.”

“Ngày mai, bản thể của sẽ đến tận nơi. Cô thể bảo quyền sức ngăn cản — nhưng đảm bảo, ai cản .”

“Vẫn là căn phòng . Nếu bình yên bước đây một nữa, cô đồng ý với đề nghị của , đưa đến nơi đang ở. Thế nào?”

đảm bảo hành trình di chuyển sẽ an .”

Nói xong, Trọng Linh Phàm trầm mặc một lúc hỏi:

quyền từ chối ?”

“Có chứ.” Hứa Trật gật đầu đầy vẻ thành thật:

“Chỉ là kể cả cô từ chối, ngày mai vẫn sẽ đến.”

“Nếu , thì lúc đó g.i.ế.c hết đám chịu là xong.”

Câu dứt, cô nở nụ :

“Nghe vẻ đáng sợ ha, đùa thôi, g.i.ế.c vô cớ.”

“Tóm , cô thể từ chối . Thỏa thuận , chứ?”

Trọng Linh Phàm bất đắc dĩ đưa tay ôm trán:

“Khoan ! Ai cho là thỏa thuận chứ?!”

Loading...