[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 391: Sự tưởng tượng
Cập nhật lúc: 2025-12-15 14:14:40
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việc khiến Hứa Trật vô cùng bất ngờ.
Theo lý mà , phạm vi lĩnh vực xác thực sẽ mở rộng theo cấp bậc của sở hữu, nhưng… phạm vi lĩnh vực của cô mở rộng quá mức khoa trương .
Mới tăng một chút cấp bậc, mà phạm vi lĩnh vực trực tiếp tăng gấp ba!
Hứa Trật từng tìm hiểu về kỹ năng loại lĩnh vực. Bình thường, việc tăng cấp chỉ giúp lĩnh vực mở rộng thêm một chút thôi, mở rộng một nửa là cực kỳ hiếm — còn tăng gấp ba như cô thì từng thấy.
Hứa Trật nghĩ , cô từng xảy những chuyện khoa trương hơn thế.
“Biết Huy Quang thật sự đang ưu ái thì ?” Cô lạc quan nghĩ.
Khi bộ năng lượng hấp thu xong, mắt Hứa Trật bỗng mơ hồ. Sức hút đến từ Vùng Đất Lạc trong khoảnh khắc trở nên mạnh đến mức thể chống đỡ, cô thậm chí còn kịp phản ứng thì cảm thấy trời đất đảo lộn. Khi tầm rõ ràng trở — cô còn ở Vùng Đất Lạc nữa, mà Đại Mộng Cảnh từng tới đây.
Hứa Trật cạn lời. Không hiểu cô cảm thấy “cướp” .
Ngay lúc sức hút của Vùng Đất Lạc mạnh nhất, Mạn Túc trực tiếp kéo cô đây.
“Thôi kệ.”
Đến thì ở luôn. Đã tới nơi thì cứ tiếp thôi.
Dựa tính toán về tiến độ tăng trưởng của bản , cô ước đoán sẽ tới một trăm bước là sẽ gặp cản trở.
Phong cảnh trong Đại Mộng Cảnh vẫn như cũ. Mặt đất bùn chân quen thuộc đến mức khiến liên tưởng đến khu vực sâu trong Vùng Đất Lạc.
Cây cối xung quanh cũng y hệt — giống như cùng một loài cây chỉ khác đôi chút vì khí hậu và thời tiết, lướt qua thì ngay cùng chủng loại.
Quá giống.
Giống đến mức khiến Hứa Trật hoảng hốt.
Khi cô bước lên con đường phía , Hứa Trật nhận mỗi bước đều khiến năng lượng siêu phàm trong cơ thể vận chuyển nhanh đến mức kinh . Kiến thức và hiểu về siêu phàm trong đầu cô ngừng tăng lên, thể lẫn tinh thần lực đều trở nên ngưng thực hơn.
Đây là một sự thăng cấp khác — rõ ràng, mạnh mẽ, và cô cảm nhận đang mạnh lên từng bước.
Cảm giác gây nghiện hơn bất cứ thứ gì.
Không ai thể kháng cự việc chỉ cần bước là thể mạnh hơn.
Cứ như chỉ cần tiếp tục, chuyện phi thăng cũng chỉ còn cách vài bước!
Không siêu phàm giả nào trải nghiệm điều mà vẫn thể giữ bình tĩnh, ngay cả Hứa Trật cũng .
Trong mắt cô xuất hiện sự tham lam rõ rệt, bước chân vốn ung dung trở nên gấp gáp. Cô bắt đầu hiểu vì những Định Danh giả gần như cứ sống c.h.ế.t ở Vùng Đất Lạc, dù đ.á.n.h đổi bằng mạng sống.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Ai chịu nổi chứ?
Chỉ tiếc, theo dự đoán, cô chỉ đến trăm bước.
…
Khi bước đến bước thứ 101, cô hề chặn .
Khuôn mặt Hứa Trật đầy ngạc nhiên.
“Không đúng.”
“Chẳng lẽ cách tính bước cũng đổi ?”
Cô vì ham sức mạnh mà mất lý trí. Nơi cũng cám dỗ đến mức lẫn lộn như trong Vùng Đất Lạc. Ở đây chỉ sự hưng phấn vì lực lượng tăng mạnh mẽ mà thôi.
Hứa Trật tạm gác nghi ngờ, tiếp tục . Cho đến khi gần bước mốc trăm bước tiếp theo, cô dừng .
Bởi vì phía xuất hiện bức tường vô hình — hành trình Mạn Túc kết thúc tại đây.
“Vừa đúng gấp đôi dự đoán của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-391-su-tuong-tuong.html.]
“Khoan .”
Hứa Trật chợt nhận một vấn đề.
Trong cơ thể cô hai thuộc tính: Bướm Đêm và Đăng — nhưng cô chỉ theo một con đường.
Hôm nay, cô nhận hai loại năng lượng: Bướm Đêm và Lưỡi Dao, và kết quả là cô gấp đôi so với bình thường.
Do trùng hợp ?
Cô cho là .
Trong mắt cô hiện lên sự phấn khích hiếm thấy, nhưng cô cố kiềm chế.
Nếu đúng như cô nghĩ — kể cả năng lượng chia sẻ với gia thần cũng thể giúp cô xa hơn trong Mạn Túc — thì…
chỉ tính riêng quãng đường cô thể ở Mạn Túc nhiều hơn khác ít nhất bảy !
Định Danh giả khi Mạn Túc chỉ một cách tìm “chìa khóa”: Đi theo con đường chân.
Khi cô xa hơn khác, cơ hội tìm thấy “chìa khóa” và “cánh cửa” sẽ nhiều hơn họ nhiều.
“ là…”
Thật đáng mừng.
Khi cô hết đoạn đường, Mạn Túc lập tức đẩy cô . Nó để Hứa Trật ở một lúc để sắp xếp suy nghĩ, mới dần dần mờ .
Quá trình giống như sương mù dày đặc xuất hiện tan . Thân thể cô hề nhúc nhích, mặt đất chân vẫn kiên cố như cũ — chỉ là cảnh vật mắt đổi thành nơi khác.
Dù giống , nhưng Hứa Trật là ngay — cô trở về Vùng Đất Lạc.
Ngay lập tức, sức cám dỗ ở nơi đây cũng yếu , như thể chỉ là một đòn “tập kích bất ngờ” — thành công thì rút lui.
“ là gặp quỷ.”
Hứa Trật hiểu nổi — rốt cuộc bên trong nơi thứ gì? Chẳng lẽ khi cô g.i.ế.c vài để lấy năng lượng, nó còn chơi kiểu đ.á.n.h úp như ?
thôi, dù thế nào, Mạn Túc chắc chắn sẽ kéo cô kịp thời.
Hứa Trật cảm thấy thứ đều kỳ lạ, như thể cô là kéo qua kéo từ hai phía.
“Xì, nghĩ linh tinh gì .”
Cô vứt ngay suy nghĩ kỳ quặc , kiểm tra lĩnh vực của .
Trong Mạn Túc, mỗi bước chỉ khiến bản mạnh hơn mà lĩnh vực cũng .
, diện tích tăng.
Ban đầu, trong lĩnh vực đầy sấm sét nổ vang, các mảnh đất vỡ vụn ngừng rơi xuống biển sâu dữ dội, hầu như chẳng chỗ để .
Còn bây giờ — sấm sét bớt , các mảnh đất vỡ nhẹ nhàng xu hướng khôi phục , biển cả vẫn cuộn sóng nhưng đây rõ ràng là dấu hiệu .
Có lẽ một ngày nào đó, lĩnh vực của cô thể tái hiện lục địa Liên Bang thuở sơ khai.
Hứa Trật quá kích động, nhưng cũng thấy phần nào an ủi.
Khôi phục lục địa dù cũng là chuyện .
Qua Mạn Túc , Hứa Trật càng chắc chắn suy đoán của :
Huy Quang hề ghét bỏ kiểu cạnh tranh tàn bạo như . Máu me, tàn nhẫn, bản năng nguyên thủy — tất cả đều ảnh hưởng tới đ.á.n.h giá của nó.
Thậm chí Hứa Trật cảm thấy, trong mắt Huy Quang, con chẳng khác gì động vật, chẳng khác gì những sinh vật khác, thậm chí chẳng khác gì bụi đất — đến nhân đạo căn bản là vô nghĩa.
Lời ca ngợi Huy Quang chỉ là ảo tưởng của những kẻ từng thấy nó mà thôi.