[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 312: Lễ khai mạc trận đấu Liên Hiệp
Cập nhật lúc: 2025-10-18 16:01:16
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ban tổ chức Liên Hiệp thuộc quyền của bất kỳ thế lực riêng lẻ nào, mà liên minh giữa các thế lực hàng đầu, các thành phố lớn, cùng những “Định Danh giả” phi phe phái cực kỳ mạnh mẽ hợp lực thành lập nên.
Để đảm bảo công bằng tuyệt đối, họ thậm chí mời một vị “Đại Hành giả” nhân chứng, thiết lập nên “Mạch Lời Thề” thể phá vỡ — thành viên trong Ủy ban Liên đấu ràng buộc tuyệt đối thiên vị can thiệp kết quả, chỉ phép duy trì công bằng.
Còn vị Đại Hành giả đó là ai, thì chẳng ai rõ, chỉ lời đồn truyền miệng mà thôi.
Tuy nhiên, sự tồn tại của “Mạch Lời Thề” thì là sự thật.
Thông thường, một Mạch Lời Thề chỉ cần đạt cấp siêu phàm cao hơn tạo nó là thể phá ; hoặc thể nhờ một siêu phàm mạnh hơn cưỡng ép giải trừ.
Vì , trong đa trường hợp, Mạch Lời Thề thật sự đáng tin.
nếu thật sự Đại Hành giả tham dự, với năng lực giao tiếp trực tiếp cùng “quy tắc” của thế giới, thì lời thề sẽ trở thành một phần của Quy tắc — một “công bằng tuyệt đối” thể xóa bỏ.
Muốn phá vỡ công bằng , lẽ chỉ chính Đại Hành già mới .
Ngày Liên đấu chính thức bắt đầu, dù là dân khu thượng tầng vốn quen ngủ nướng, cũng thức dậy thật sớm, vì 9 giờ sáng là lúc lễ khai mạc phát sóng trực tiếp.
Hôm , ngay cả học viên nội viện, vốn tiết sáng, cũng tụ tập đến lớp cùng xem, thầy cô thì còn nghiêm khắc như thường, mà trò chuyện, nhâm nhi hạt dưa, bầu khí trong lớp náo nhiệt và vui vẻ từng , tựa như đang đón một ngày lễ lớn.
“Năm nay vẫn là Đỉnh và Tiêu Tiêu bình luận chính ?”
“Chắc , xét về trình độ bình luận, hiểu về năng lực siêu phàm của tuyển thủ, và độ nổi tiếng, thì còn ai ngoài hai đó ?”
“Anh Đỉnh ngoài cái tật hễ mở miệng là ‘đỉnh cao’,
thì chẳng khuyết điểm nào cả nhỉ?”
“Tiêu Tiêu thì khỏi , năng lực chuyên môn hạng T0, từng là tuyển thủ ngôi của đội top liên đấu, nắm bắt tâm lý tuyển thủ cực chuẩn luôn.”
Trong lớp, học viên bàn tán sôi nổi về dàn MC - bình luận viên năm nay.
“ mà chắc hai họ chỉ bình luận vài trận ở vòng sơ tuyển thôi, lên vòng bảng và chung kết mới là cố định chứ?”
“ , giải kéo dài cả tháng, dù thể lực chịu nổi thì tinh thần cũng , hơn nữa còn bao nhiêu bình luận viên khác nữa, chẳng lẽ cho miếng cơm ?”
Anh Đỉnh biệt danh đó là vì một tật đặc trưng: nghiện chữ “đỉnh cao”.
Ví dụ: “Đội thành phố XX năm nay đội hình đỉnh cao”, “tuyển thủ YY hôm nay phong độ đỉnh cao nhất sự nghiệp”, “trận đúng là đỉnh cao của đỉnh cao”…
Hai chữ đó thành thương hiệu của luôn.
Trong tiếng bàn luận rộn ràng, lễ khai mạc chính thức bắt đầu. Buổi lễ kéo dài một tiếng đồng hồ, mở đầu bằng đoạn phim tổng hợp các khoảnh khắc kinh điển của những mùa , những cảnh đội quán quân nâng cúp, hòa cùng âm nhạc sục sôi, khiến xem phấn khích đến nổi da gà.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Tiếp đó là một vài tiết mục biểu diễn mang tính quảng bá, đến phần chúc mừng của các tuyển thủ huyền thoại giải nghệ, và đại diện Ủy ban Liên đấu bước lên sân khấu tuyên thệ công bằng - minh bạch tuyệt đối.
Cuối cùng — chính là công bố phần thưởng và quỹ giải.
Quỹ thưởng hình thành từ tài trợ của các thành phố và phần trăm doanh thu từ hàng lưu niệm, tổng tiền lớn đến mức thôi cũng đếm nổi, “đếm bằng tay” mới hiểu nó khủng đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-312-le-khai-mac-tran-dau-lien-hiep.html.]
Mỗi đội lọt vòng chung kết đều sẽ nhận thưởng cơ bản, như một “phần thưởng an ủi”, đó mỗi vượt qua một vòng ở chung kết, tiền thưởng tăng, và top 10 đội mạnh nhất sẽ chia nửa quỹ thưởng!
Ngoài , còn phần thưởng vật chất từ các thế lực và thành phố tài trợ — như lõi năng lượng, đạo cụ siêu phàm, v.v.
Đặc biệt, top 4 đội cuối cùng còn tấm vé cho đội “Vùng Đất Lạc” một !
Và tất nhiên — đó mới chỉ là phần thưởng công khai.
Ai cũng , lọt top 10, thì phần thưởng ngầm vượt xa tiền thưởng chính thức .
Với đa tuyển thủ, họ chỉ tiền, mà là danh tiếng.
Một khi nổi danh qua Liên đấu, thì vinh quang, tài nguyên, và tiền bạc sẽ tự kéo đến, tiền thưởng chỉ là phần điểm tô cuối cùng mà thôi.
Học viên xem trực tiếp cũng hiểu rõ điều đó.
“Thật ghen tị với họ quá… chỉ cần lọt chung kết thôi là cả đời lo cơm áo nhỉ?”
“Không chỉ thế , nếu ở chung kết mà biểu hiện nổi bật một chút, thì coi như bước lên đỉnh cao nhân sinh luôn !”
“ nhớ hiệu trưởng của chúng hồi trẻ cũng chẳng quý tộc, chỉ là dân nghèo thôi. ông dẫn đội đạt hạng ba liên đấu, giờ thì hiệu trưởng phân viện, đúng là một bước đổi đời!”
Nếu màn thể hiện xuất sắc tại Liên đấu, thì dù thiên phú cao đến , vẫn chỉ là thuê cho kẻ khác.
“Năm nay nội viện cơ hội phá kỷ lục cũ nhỉ?”
“Khó lắm. Đối thủ mạnh đầy — đội Ứng Thiên Thành năm nay còn mạnh hơn mùa , Tang Lạc và Lệnh Châu năm ngoái tiềm năng, giờ chắc là chủ lực . Chưa kể hai thành phố Hoành Quang và Nặc Lị Trí, đội hình cũng chẳng dễ chơi.”
“Mà đừng quên, ngay trong học viện cũng còn nội chiến đó!”
Quang Minh Viện nội chiến, Thiên Tâm Hội và các thế lực khác cũng . Tính thì, đối thủ cạnh tranh thật sự nhiều.
“Nói gì thì , năm ngoái hội trưởng mới chỉ học năm ba, khi đó đang kẹt ở giai đoạn thăng cấp, vốn định cho cô dự , nhưng sợ trục trặc nên thôi.
Thành năm nay chẳng ai học viện quái vật nào dẫn đội cả, chừng sẽ tay bất ngờ đấy!”
“ hỏi học trưởng Thư Ngọc Sơn, bảo đội năm nay mạnh, giọng thì vẻ tự tin lắm luôn.”
“Thế thì quá ! Học trưởng Thư kiểu suông, thì chắc chắn đáng tin cậy, cứ yên tâm chờ xem thôi!”
Trong mắt các học viên nội viện, mục tiêu của đội nhà bao giờ chỉ là “lọt chung kết”, mà là tạo nên kỳ tích từng .
Mọi ánh mắt đều hướng về Sở Tiêu Nguyệt cùng các tuyển thủ chính thức khác.
Còn Hứa Trật, thiên tài “quái vật” năm nhất — ngay cả các học viên trong viện cũng chỉ nghĩ rằng cô tham gia để học hỏi, mở mang tầm mắt.
Dù thiên phú đến , một tân sinh viên năm nhất vẫn cần thời gian mài giũa để trở thành một siêu phàm đủ sức chiến đấu thực sự.
Giờ đây, cô vẫn còn quá trẻ.