Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:36:10
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Xu nghiến mạnh cái muỗng, nhai dưa hấu đầy khí thế:

“Chơi!”

Trò chơi là Tiểu Miêu cực khổ mới đổi đấy!

Nghĩ tới đó, Ôn Xu suýt , cô ngẩng đầu nghiêm túc chằm chằm Bùi Dữ:

“Anh bắt nạt Miêu!”

Nói cảm thấy chỉ một câu đủ, cô lẩm bẩm bổ sung:

“Lúc nào cũng !”

Cô bé lúc đáng yêu đến mức nào.

Bùi Dữ xoa đầu cô, lấy cái muỗng từ tay cô múc dưa hấu đút cô ăn, nghiêm túc hỏi:

“Miêu Miêu thử xem, bắt nạt em lúc nào?”

Hai từ “lúc nào cũng” nhấn mạnh rõ ràng.

Trong ấn tượng của , ngoài chuyện hôm nay quá đáng, bình thường chiều Miêu Miêu hết mực, thậm chí từng nặng lời với cô dù chỉ một câu.

Ôn Xu ngẫm nghĩ:

“Anh giấu em bao nhiêu chuyện, còn bắt nạt Miêu…”

Bùi Dữ đút cho cô thêm miếng dưa hấu, giúp cô lau miệng:

“Còn gì nữa ?”

Ôn Xu bắt đầu đuối lý:

“Không còn …”

Bùi Dữ khẽ nhướng mày:

“Vậy mà còn bảo 'lúc nào cũng'. Xu Xu , bình thường đối xử với em ?”

Cô bắt đầu thấy chột , lẩm bẩm nhỏ xíu:

“Dù Miêu Miêu cũng sai…”

Những chuyện khác thể nhượng bộ, nhưng chuyện thì thể dễ dàng cho qua.

Bùi Dữ đút thêm một muỗng dưa hấu:

“Xu Xu, , đúng ?”

Ôn Xu “a ô” một tiếng ăn luôn, gật gật đầu còn :

“Vốn dĩ chủ nhân đối xử với Miêu Miêu mà.”

Bùi Dữ ngẩn , đó nhịn bật .

Thật ... cũng đúng.

Nghe thấy , Ôn Xu lập tức tự tin lên:

“Hừ!”

Bùi Dữ xoa bụng cô, thấy cô ăn cũng gần xong nên đút nữa, đặt dưa hấu lên bàn, lấy khăn ướt lau tay và mặt cho cô.

, Miêu Miêu đúng,” Bùi Dữ giúp cô đổi tư thế nghiêng cho thoải mái hơn, “ sửa một chút, mật với Xu Xu là để bắt nạt, mà là vì thích em.”

nhẹ nhàng, nhưng Ôn Xu vẫn chút giận.

Cô nhỏ giọng càu nhàu:

“Anh đúng là bắt nạt em, miệng em đau lắm, còn cắn, còn véo…”

Rồi cô vén áo lên một chút, để lộ cái bụng trắng nõn:

“Còn đỏ hết cả !”

Thật chỉ mỗi cái bụng, ngay cả eo cũng đầy dấu vết, nhất là hai hõm eo nhỏ, cũng thấy đau.

Da cô trắng, mềm, chỉ cần chạm nhẹ cũng để dấu, huống chi ai lúc đó kiểm soát lực.

Bùi Dữ kéo áo cô xuống :

“Không tùy tiện vén áo váy lên.”

Ôn Xu chớp chớp mắt, chậm rãi :

“Em mà.”

Nói còn Bùi Dữ bằng ánh mắt ngốc ngốc một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-98.html.]

Miêu Miêu thông minh lắm đấy nhé!

Bùi Dữ thấy ánh mắt đó chỉ thấy buồn , cúi đầu hôn cô một cái.

Lần Ôn Xu định né, nhưng Bùi Dữ nhẹ nhàng, cô nghĩ một chút ngoan ngoãn im, để hôn lên mắt một cái.

là dễ bắt nạt thật.

Bùi Dữ dặn dò như đang chuyện nghiêm túc lắm:

“Trừ , ai chạm em như thế , ?”

Tiểu Miêu thở dài cái thượt, chậm rãi đáp:

“Biết …”

Bùi Dữ xoa má cô:

“Vậy Miêu Miêu hết giận ? Lúc nãy thật sự cố tình bắt nạt . Trừ cái miệng đau, chẳng lẽ Xu Xu thấy thoải mái ?”

Ôn Xu chớp chớp mắt, cúi đầu vớt cái đuôi chơi, gì.

Thấy cô như nên tiếp tục chủ đề nữa. Nếu là Miêu Miêu sẽ giận thật đ.á.n.h cả chủ nhân luôn.

Bùi Dữ bế cô lên giường, để cô tự , lấy iPad mở trò bắt cá cho cô chơi:

“Xu Xu chơi một lúc , đun nước cho em tắm.”

Ôn Xu ôm iPad, chăm chú màn hình, chỉ “ừ ừ” lấy lệ.

Bên ngoài phòng khách, vì tối nay mấy họ ăn cơm no, nên Cố Cẩn Hành bếp nấu một nồi mì, giờ cũng bưng bàn.

Bùi Dữ thì đúng lúc gặp Cố Cẩn Hành đang bưng mì, liền bếp lấy chén đũa:

“Tiêu Dã ?”

Cố Cẩn Hành đáp:

“Ở đối diện đun nước cho Xu Xu đấy. Xu Xu ăn mì ?”

Bùi Dữ:

“Không cần, mang một chén phòng cho em ăn, trong phòng mát hơn ngoài phòng khách.”

Mì nấu kiểu đơn giản, chỉ trứng, cho ớt, bàn tương ớt ai ăn cay thì tự thêm.

Chủ yếu là sợ Ôn Xu ăn cay buổi tối sẽ đau bụng, dù gì cũng mới ăn dưa hấu.

Mấy họ từ nhỏ quen ăn cay nên vấn đề gì.

Ôn Xu lúc vẫn đang mải chơi game trong phòng, Bùi Dữ chỉ gắp một ít mì để tô, đặt bàn cho nguội bớt, vội đem .

Cố Cẩn Hành mở một lon đồ hộp cạnh thùng đá nhỏ, hỏi:

“Tiêu Dã ở đây, tiện hỏi luôn, chuyện để đội, xác định ?”

Tên đó thật khá thông minh, việc cho Bùi Dữ mấy năm . Giờ Tiêu Dã như kiểu phát hiện nhân tài tiềm năng. Nếu để thì tiếc. Cố Cẩn Hành cảm thấy Bùi Dữ thành kiến gì với Tiêu Dã, chắc là điều gì đó khiến còn do dự.

Còn do dự điều gì thì cũng hỏi.

Bùi Dữ gắp thêm mì để bàn cho nguội:

tưởng sớm đoán .”

Từ lúc Tiêu Dã phát hiện phận của Ôn Xu là mèo, Bùi Dữ coi như cho đội . Chỉ là quan sát thêm về tính cách, xem đáng tin .

Tiêu Dã khéo xử sự như Cố Cẩn Hành, nhưng hai mỗi một sở trường, phối hợp cũng .

Cố Cẩn Hành bật :

“Vậy lát báo cho . Tên đó trộm hỏi mấy .”

Bùi Dữ:

“Chuyện sắp xếp nhân sự cũng quen, để ý thêm giúp .”

Cố Cẩn Hành:

“Tiêu Dã cũng , chỉ là cách cư xử cần cải thiện.”

Cậu tự cao, chút cứng đầu, đội là lì lợm đeo bám tới giờ. mà nhờ thực lực nên cái “lì lợm” thể gọi là kiên trì, ý chí.

Bùi Dữ:

“Có lúc đầu trung thành, nhưng trong tận thế thì lòng khó đoán. Thời gian trôi qua, ý nghĩ cũng sẽ đổi. Cậu với hiểu rõ gốc rễ, nên mới tạo đội như bây giờ.

Ban đầu tính đội chỉ cần , và hai bé mèo là đủ. Tiêu Dã gia nhập là chuyện ngoài ý . Dù hiện tại biểu hiện thế nào, vẫn mong giữ chút cảnh giác. Sống lâu trong đội, ai cũng sẽ dần lộ điểm yếu. Nếu ý , nhắm tới đầu tiên sẽ là Tiểu Miêu và Tiểu Bình Quả.”

 

Loading...