Ngoài hành lang nhanh chóng vang lên tiếng Bùi Dữ đáp .
Tiêu Dã yên tâm, cùng Cố Cẩn Hành trong phòng, định đá lạnh mới cho những thùng chứa trong phòng.
Thời tiết nóng quá, đá trong mấy thùng tan hết thành nước , nhưng nước vẫn còn sạch sẽ, dùng để rửa rau hoặc tắm đều tiện, lãng phí chút nào.
Lúc Bùi Dữ bế Tiểu Miêu nhà, tiện tay đặt quả dưa hấu lạnh và con d.a.o gọt trái cây lên bàn ăn.
Bùi Dữ :
“Dưa hấu để bàn cho hai , với Xu Xu ăn trong phòng ngủ chính. Hai chia ăn .”
Quả dưa hấu đó trông thấy ngon, vỏ xanh mướt ánh nắng hè trông mát rượi.
Tiêu Dã hí hửng, “Cảm ơn Bùi!”
Cố Cẩn Hành đem ba thùng đá đầy đặt cửa phòng ngủ chính, hỏi:
“Đá cần mang giúp ?”
Anh sang Bùi Dữ, ánh mắt vô tình chạm thứ gì đó màu đen trong lòng Bùi Dữ, sững .
Anh định hỏi Ôn Xu nóng , nhưng lời đến miệng vội nuốt , nhanh chóng đầu sang chỗ Tiêu Dã.
Tên ngốc giờ đang mải mê với quả dưa hấu mát lạnh, còn đang cầm d.a.o trái cây múa múa xem cắt kiểu gì.
May mà né một trận rắc rối.
Bùi Dữ :
“Không cần .”
Anh bế Tiểu Miêu phòng, hơn mười giây , bê nốt mấy thùng đá trong.
Qua tấm rèm, trong phòng vẫn rõ tiếng Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành trò chuyện ở phòng khách, thậm chí cả tiếng dưa hấu cắt , bẻ đôi cũng rõ mồn một.
Bùi Dữ sắp xếp xong đá, thấy Tiểu Miêu vẫn còn giận dỗi giường, liền tiến ôm lòng, tiếp tục dỗ dành.
Anh chỉnh váy cho cô, khẽ :
“Nhà ai bé mèo mà cũng xinh thế nhỉ?”
Đôi tai mèo đột nhiên bật , phá tan lớp băng keo dán tóc.
Ôn Xu vẫn đang rưng rức , túm tay đưa lưng, nức nở :
“Cái đuôi đau...”
Bùi Dữ nhẹ nhàng kéo váy cô xuống một chút, để lộ cái đuôi mèo .
Chiếc đuôi lông xù to thật to, nhưng là lông giả nên mới giấu trong váy.
Anh xoa nhẹ cái đuôi:
“Đừng nữa, ăn dưa hấu nha?”
Ôn Xu vẫn thút thít, mặt đỏ bừng, giãy nảy rời khỏi lòng :
“Không cần ôm!”
“Rồi , để lau mặt cho em .”, Bùi Dữ ôm eo cô, giọng dịu dàng, “Lau mặt xong là ăn dưa hấu liền, chia đôi cho Xu Xu một nửa, dùng muỗng xúc ăn nha.”
Ôn Xu rõ ràng đang giận nhưng thèm dưa hấu quá, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn ngẩng mặt lên cho lau.
“Miêu Miêu ngoan ghê.”
Bùi Dữ lau khô nước mắt mặt cô, cúi xuống định hôn lên mắt thì cô đẩy .
Ôn Xu lúc còn dễ dỗ nữa, ngửa , đôi mắt long lanh , ấm ức giận dỗi:
“Không cho!”
Nhìn khuôn mặt phồng lên, nước mắt vẫn còn đọng quanh mắt, Bùi Dữ thấy mềm lòng hẳn. Đôi mắt như đang tố cáo chủ nhân .
Sợ cô tiếp, lấy quả dưa hấu từ trong gian, đặt lên một bàn nhỏ:
“Muốn cắt dưa hấu , Xu Xu đổi tư thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-97-tieu-mieu-dang-yeu.html.]
Thấy dưa hấu, Ôn Xu lập tức còn chống đối nhiều, ngoan ngoãn gật đầu, mềm nhũn như bông. Nếu quen cô, lẽ sẽ tưởng là kiểu dễ bắt nạt.
Ban đầu cô đối mặt Bùi Dữ, đổi tư thế xong thì về phía dưa hấu, vẫn dạng chân trong lòng , tư thế còn khiến Tiểu Miêu tựa n.g.ự.c chủ, trông càng thoải mái.
Bùi Dữ giơ d.a.o cắt dưa thành hai nửa, xúc một miếng ở giữa đưa lên miệng cô:
“Miếng lạnh đó nha.”
Tiểu Miêu chẳng thèm để ý, a một tiếng há to miệng ăn hết. Vị ngọt lan khắp miệng cô cảm thấy dễ chịu hẳn.
Cô mắt long lanh, vụng về ôm lấy nửa quả dưa, Bùi Dữ đòi cái muỗng:
“Muỗng!”
Vì còn ngậm dưa trong miệng nên giọng dính dính, lẫn tiếng nức nở, cực kỳ khiến khác xót xa.
Bùi Dữ đưa muỗng cho cô, cô cúi đầu xúc dưa ăn chậm rì rì, hai má phồng lên như hamster, nhịn khẽ nhấn má cô một cái, mềm ơi là mềm.
Đáng yêu thật sự.
Ôn Xu đang mải mê ăn, chú ý gì đến . Cái đuôi phía cũng ngoe nguẩy đặt lên tay Bùi Dữ.
Anh lấy điện thoại , mở camera, vỗ vai cô:
“Xu Xu, chụp hình nha?”
Ôn Xu lúc vẫn đang giận, thèm chuyện với , cúi đầu gạt tay .
Miêu miêu giận dỗi.jpg
Bùi Dữ buông, hạ giọng dụ dỗ:
“Hôm nay Miêu Miêu mặc thế , tai mèo cũng lộ , chụp thì tiếc lắm... Xu Xu ôm dưa chụp hình, đảm bảo đáng yêu luôn.”
Tai mèo của cô khẽ động nhẹ.
Bùi Dữ xoa má cô, “Được ?”
Ôn Xu l.i.ế.m môi, dưa hấu váy , rõ ràng đang do dự.
Giận ghê!
Chủ nhân thật quá đáng!
Cô cầm muỗng, bực bội chọc một cái quả dưa.
Bùi Dữ :
“Làm ơn nha Tiểu Miêu, cho chụp một tấm ?”
Tiểu Miêu hừ mạnh một tiếng, kiểu như dỗi mà vẫn chiều, :
“Anh đó, chụp thật đấy!”
Bùi Dữ phì , “Ừ ừ, chắc chắn . Đáng yêu như , thể . Nhìn đây nào.”
Tiểu Miêu theo, camera, thấy mặt hiện lên màn hình nhỏ liền lập tức vui vẻ .
Miêu Miêu đúng là ghê.
Bùi Dữ chụp liền vài tấm. Hầu hết là dáng vẻ đáng yêu, tấm cúi đầu xúc dưa chỉ lộ nửa mặt, tấm mở miệng chuẩn ăn, tấm ôm quả dưa ngẩng đầu .
Nếu Bùi Dữ chụp cho, thì chắc Tiểu Miêu chỉ ngơ ngác màn hình mà tạo dáng gì, trông ngốc ngoan.
Chụp xong, tựa cằm lên đỉnh đầu cô, lướt từng tấm ảnh cho cô xem.
Tai mèo đầu Ôn Xu thật sự nổi bật, bức nào cũng khí chất riêng. vì khuôn mặt cô quá xinh, nên tiên vẫn là khuôn mặt , mới chú ý tới tai mèo.
Bùi Dữ cũng thích mấy tấm , lập luôn hình nền.
Lúc tâm trạng Ôn Xu cũng định, còn nữa. Chỉ là môi hồng sưng, hốc mắt vẫn đỏ.
Bùi Dữ tranh thủ lúc cô đang vui, cúi xuống hôn nhẹ lên má:
“Ăn xong dưa hấu , Xu Xu chơi game nữa ?”