Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 88: Tiểu Miêu Làm Người Giám Hộ

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:36:00
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồ để nướng BBQ khá phong phú, rau củ thì ớt xanh, nấm kim châm, cà tím, hẹ và cải thìa. Thịt thì hầu như loại nào trong gian đều lấy . Gia vị cũng cơ bản, như bột thì là, ớt bột, mật ong và tương ớt, khẩu vị cũng khác biệt nhiều lắm.

Trong gian của Bùi Dữ đủ các dụng cụ, vỉ nướng, kẹp, giấy bạc… chỉ thiếu mỗi than củi.

BBQ mà lửa thì nướng ? Mà giấy phế liệu dùng nhóm lửa trong gian thì đủ tiêu hao nhiều như .

Tiêu Dã :

“Để tìm thử xem gì dễ cháy ?”

Cố Cẩn Hành liền đáp:

“Không cần , liên hệ với Trần Thanh , gọi cho nhờ đem lên.”

Đồ nướng thì nguyên liệu và đồ dùng đều do Bùi Dữ chuẩn , hai họ động tay thêm nữa. Rửa rau, nhóm lửa… cứ để bọn họ lo.

Bùi Dữ lúc rảnh rỗi cũng , quanh ngó nghiêng căn nhà.

Trống trơn, gì hết, thật sự chỉ bốn bức tường.

Phòng khách thì cái cửa sổ to, ở tầng 18, gió mạnh một chút thôi cũng đủ thổi rớt xuống.

Bùi Dữ lục lọi đồ đạc trong gian, :

“Chỗ cửa sổ tìm cách bịt thôi.”

Trong nhà nuôi hai bé mèo, mà ở tầng cao thế , che chắn .

Cố Cẩn Hành liền tìm Tiểu Bình Quả, thấy nó đang về phía , liền nhanh tay bế lên.

Bây giờ thời gian trông Tiểu Bình Quả, cần tìm trông tạm, mà đó… ai hợp hơn Ôn Xu.

Anh :

“Xu Xu, giúp trông Tiểu Bình Quả một chút ?”

Ôn Xu vốn đang chán, mắt liền sáng lên, hưng phấn :

“Tiểu Bình Quả! Trông mèo, trông mèo!”

Tiểu Miêu vui lên thì bắt đầu "ăn bớt nguyên liệu" trong lúc chuyện.

Cố Cẩn Hành bật , thêm:

“Nhớ trông kỹ nha.”

Ôn Xu duỗi tay , giọng nhí nhảnh phấn khởi:

“Được!”

Anh bế Tiểu Bình Quả đặt lòng cô, còn dặn dò:

“Đừng để nó tới gần cửa sổ nha, nguy hiểm lắm. Cảm ơn em, Xu Xu.”

Ôn Xu ôm lấy Tiểu Bình Quả, dụi mặt bộ lông mềm mềm của nó:

“Mèo ngoan mà, sẽ chạy !”

Tiểu Bình Quả mới dạo xong một vòng, tính về nũng với chủ, ai ngờ lưng "giao nộp" cho Tiểu Miêu.

May mà Tiểu Bình Quả thích hình của Tiểu Miêu, tuy hình dáng đổi nhưng mùi hương thì vẫn như cũ.

Cố Cẩn Hành khi sắp xếp xong mới bàn bạc với Bùi Dữ xem nên dùng gì để che cửa sổ.

Không kính cường lực, mà thì cũng chẳng dụng cụ để lắp.

Anh nghĩ một lúc gợi ý:

“Hay lấy bàn vuông che một phần ? Như vẫn còn ánh sáng lọt .”

Tiêu Dã đang phân chia đồ ăn cũng chen :

“Trong gian mấy cái thùng nhựa trong suốt đúng ? nhớ loại tháo lắp . Ghép là thành một tấm chắn to, ngoài, che gió che mưa.”

Như trời mưa gió bão bùng cũng lo, mà trong phòng cũng tối om vì họ bật điện.

Bùi Dữ gật đầu:

“Có.”

Trước đây vì Tiểu Miêu, mua đủ loại thùng đựng đồ trong suốt, đủ kích cỡ, đủ kiểu.

Cố Cẩn Hành trêu chọc:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-88-tieu-mieu-lam-nguoi-giam-ho.html.]

“Lúc đó còn tính xa ? Vậy giờ xử lý mấy món ăn , với Bùi Dữ che cửa sổ.”

Tiêu Dã gãi đầu, liếc một cái phản pháo:

“Anh sức yếu hơn đấy, lát nữa cần đóng đinh tường thì để cho.”

Cố Cẩn Hành cơ bắp tay , cánh tay , im lặng…

Thôi, việc cũng , cũng .

Bùi Dữ lấy mấy cái thùng nhựa lớn nhất từ gian, chuẩn lắp ghép. tiên về phía Ôn Xu để kiểm tra tình hình bên đó.

Ôn Xu thực sự lời. Cô ngoan ngoãn sofa, ôm Tiểu Bình Quả, cả. Mỗi Tiểu Bình Quả nhảy xuống là cô hoảng hốt dỗ dành nó, luống cuống mà cũng đáng yêu.

Bùi Dữ bật , gọi nhẹ một tiếng:

“Xu Xu?”

Tiểu Miêu lập tức , ánh mắt ấm ức.

Nếu còn tai mèo, chắc giờ đang cụp xuống.

Bùi Dữ cô, bước tới xoa đầu, hỏi:

“Sao thế?”

Tiểu Miêu nhỏ giọng kể tội:

“Tiểu Bình Quả … thích Tiểu Miêu. Nó chạy.”

“Làm gì ?”, Bùi Dữ cũng xuống ghế sofa, lấy khăn lau mồ hôi trán cho cô, “Có thể là do ôm lâu thấy nóng. Em thử để nó lên ghế xem ?”

Ôn Xu do dự, chịu thả, lẩm bẩm:

“Tiểu Bình Quả … chạy.”

Chủ nhân gạt em!

Tiểu Miêu nghĩ tới mấy chủ nhân lừa, bỗng nhiên tức giận, hừ mạnh một cái mặt thèm nữa.

Bùi Dữ sững , hiểu giận. Rõ ràng chẳng gì sai cả mà?

Anh cau mày, dứt khoát bế luôn cả lẫn mèo lên đùi , giọng vẫn dịu dàng:

“Sao giận ?”

Tiểu Miêu giận dỗi:

“Hừ!”

Bùi Dữ nghĩ nghĩ, lấy một chén dâu tây trong gian.

Hồi nãy lúc cô kêu đói ở hành lang, định lấy nhưng quyết định ăn cơm nên đưa. Giờ còn một lúc nữa mới tới giờ ăn, mà cô bất ngờ giận dỗi, nên lấy dâu tây dỗ.

Anh đưa dâu tây lên gần miệng cô:

“Đói hả? Ăn dâu tây ?”

Dù đang giận nhưng thấy đồ ăn ngon là hết giận. Nhìn dâu tây mọng nước, thơm thơm ngọt ngọt là cưỡng .

Ôn Xu l.i.ế.m môi, cúi xuống c.ắ.n một miếng.

Bùi Dữ dịu dàng hỏi:

“Vậy Xu Xu giận vì chuyện gì?”

Ôn Xu chớp mắt:

“Anh gạt em.”

Bùi Dữ ngẩn , bật .

“Lần gạt . Với , nếu Tiểu Bình Quả chạy thật, thì bắt về cho em là chứ gì?”

Ôn Xu thèm để ý tới , lấy một quả dâu khác đút cho Tiểu Bình Quả, giọng nhẹ nhàng:

“Ăn dâu tây nha, ăn thì chạy nữa, chạy là chơi cùng !”

Tiểu Bình Quả ăn dâu xong, lời nhưng trông cũng ngoan hơn.

Bùi Dữ mà thấy buồn . Quay Tiêu Dã bên , thấy đang cắm đầu tháo rỡ đống thùng nhựa như một con husky đang nghịch ngợm.

Tên , đầu óc thì chậm tí nhưng mấy chuyện khác đúng là .

 

Loading...