Mặc dù khu dân cư khá rộng, nhưng nếu tham quan hết thì cũng tốn kha khá thời gian.
Hiện tại căn cứ hơn hai ngàn , phần lớn đều ở trong dãy chung cư gần cổng nhất. Thiết kế của khu là mỗi tầng hai căn hộ, thang máy nhưng mất điện, nước cũng còn hoạt động. Mọi leo cầu thang bộ, nên các tầng thấp cơ bản kín chỗ.
Những khó khăn như già, phụ nữ mang thai, trẻ con hoặc ai vấn đề sức khỏe đều ở từ tầng 1 đến tầng 5. Những còn thì lên tầng cao ở.
Mọi sống gần để tiện quản lý. Có chuyện gì thì cũng dễ phát hiện và xử lý kịp thời.
Chu Hạo và Trần Thanh dẫn nhóm của họ tham quan các khu như nơi ở, nhà ăn, khu vực đóng góp năng lực, v.v. Trên đường , hai cũng khéo léo dò hỏi ý định của họ.
Chu Hạo :
“Chỗ còn hai căn cứ, nhưng cả quy mô lẫn điều kiện sống đều bằng chỗ . Hơn nữa ở đó cũng phức tạp, nội bộ thường xuyên xảy mâu thuẫn. Ở đây thì đ.á.n.h là cấm. Khi ngoài tìm vật tư, cũng lập nhóm phối hợp với , khí thiện.”
Trần Thanh gật đầu phụ họa:
“ , thật sự là như thế. Chúng cũng căn cứ khác, nhưng đúng là hai chỗ lộn xộn. Mỗi giao lưu gặp mặt, trẻ em và phụ nữ bên chúng đều giấu .”
Tiêu Dã thắc mắc:
“Giấu á? Các đông hơn ?”
Chu Hạo khổ:
“Anh đấy, mấy tên bên mất dạy. Dù chúng đông cũng tránh khỏi quấy rối. Tránh vẫn hơn, bớt rắc rối.”
Thời tận thế, đ.á.n.h là chuyện bình thường, g.i.ế.c cũng pháp luật xử lý. Những kẻ ranh giới đạo đức càng lộng hành, chẳng kiêng nể gì.
Còn nhóm của Bùi Dữ thì quan tâm tới tình hình của căn cứ Ăn No hơn là vật chất. Nếu họ quyết định ở đây một thời gian, thì hai căn cứ còn chỉ là phiền toái nhỏ, đáng lo. Nếu bên dám gây chuyện, thì họ cũng chẳng ngại “tiễn” vài kẻ xuống gặp Diêm Vương.
Bùi Dữ hỏi:
“Căn cứ đông như , nhu cầu hàng ngày đáp ứng ?”
Chu Hạo gật đầu:
“Được chứ. Chúng tích trữ vật tư, mỗi ngày đều đội ngoài tìm kiếm thêm. Cơ bản là luôn thu hoạch. Còn rau tươi ăn nữa. Căn cứ khu riêng để trồng rau.”
Bùi Dữ tỏ vẻ hứng thú:
“Các hạt giống loại nào?”
Chu Hạo :
“Chúng hơn mười loại. Những năng lực như các , nếu gia nhập căn cứ, chúng sẽ tặng luôn một bộ quà chào mừng. Nếu các , hạt giống cũng thể thêm quà luôn.”
Người dị năng hệ lôi như Bùi Dữ thì cực kỳ hiếm. Đừng là căn cứ của họ, ngay cả hai căn cứ còn cộng cũng chắc một như . Nếu hai nơi , kiểu gì cũng kéo quân đến giành .
Sau khi tham quan khu ở, họ dẫn tới khu đóng góp dị năng và các khu việc khác, nhưng những chỗ đó thì Bùi Dữ mấy hứng thú.
Xét tổng thể thì căn cứ Ăn No khá , ít nhất cũng hơn hẳn mấy căn cứ mới thành lập cùng thời.
Bùi Dữ hỏi:
“Gia nhập căn cứ điều kiện gì ?”
Chu Hạo vui vẻ đáp:
“Chỉ cần thực hiện đóng góp năng lực định kỳ, ngoài tìm vật tư mỗi tuần một , và tham gia các hoạt động bảo vệ căn cứ là .”
Tiêu Dã thắc mắc:
“Hoạt động bảo vệ căn cứ là gì ?”
Chu Hạo giải thích:
“Rất đơn giản, nếu căn cứ khác tấn công thì cùng tham chiến. Còn nếu ai tung tin bôi căn cứ, chúng cũng hành động để dập tắt tin đồn.”
Tiêu Dã gật đầu hiểu, hỏi:
“Tên căn cứ là Ăn No, ý nghĩa gì đặc biệt ?”
Chu Hạo lúng túng, vì hồi đầu từng phản đối cái tên kịch liệt mà ai .
“Hồi căn cứ mới thành lập, thì ít, điều kiện thì thiếu thốn. Lúc đó chỉ mong ăn no là đủ nên đặt tên như .”
Trần Thanh bên cạnh thì :
“ thấy tên mà! Ý nghĩa rõ ràng, dễ nhớ. Còn hơn mấy cái tên căn cứ khác kêu mà chẳng lên gì. Lúc mới thành lập, nhiều tìm tới đây cũng chỉ vì hai chữ ‘ăn no’ đó thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-87-gia-nhap.html.]
Sau một lúc trò chuyện, Chu Hạo chính thức mời nhóm của Bùi Dữ gia nhập căn cứ.
“Trừ phần quà chào mừng và hạt giống, nếu các yêu cầu gì cứ . Chỉ cần trong khả năng, căn cứ sẽ đáp ứng.”
Bùi Dữ :
“Có hạt giống là đủ . Giờ dẫn bọn tới chỗ ở .”
Trần Thanh tươi :
“Hoan nghênh gia nhập!”
Chu Hạo nghĩ một lúc :
“Tầng thấp hiện hết chỗ . Nếu các ở tầng thấp thì chúng thể sắp xếp sang dãy bên cạnh.”
Bùi Dữ hỏi:
“Bây giờ còn tầng nào ai ở?”
Chu Hạo:
“Tầng 18.”
Bùi Dữ gật đầu:
“Vậy tầng 18 .”
Càng tiếp, Ôn Xu càng mệt rã rời. Bùi Dữ bế cô lên:
“Đi thôi.”
Cô tựa lên vai , khẽ :
“Em đói .”
Bùi Dữ vỗ lưng cô:
“Chờ một chút, sẽ chuẩn đồ ăn cho Xu Xu liền.”
Hai quá mật khiến Chu Hạo, Trần Thanh và mấy xung quanh đều theo, đoán mối quan hệ giữa họ.
Chu Hạo nhanh chóng , dẫn họ đến tầng 18. Sau khi chọn căn phòng, vội lo công việc trong căn cứ.
Phòng vẫn còn nguyên màu xi măng, dọn dẹp thì cũng mất thời gian.
Trần Thanh hỏi:
“ gọi đến phụ dọn dẹp nhé?”
Cố Cẩn Hành Bùi Dữ, lắc đầu :
“Tụi tự lo , cứ việc .”
Trần Thanh do dự:
“Vậy , gì cần cứ gọi cho . Trao đổi thông tin liên lạc nhé?”
Sau khi trao đổi xong, Trần Thanh rời .
Vừa lúc đó, Ôn Xu và Tiểu Bình Quả lập tức trở nên hoạt bát hơn. Tiểu Bình Quả chạy lướt qua Ôn Xu, đó từ tốn bước khám phá căn nhà mới.
Ôn Xu định cùng nó thì Bùi Dữ giữ .
“Xu Xu đang đói đúng ? Lại đây ăn chơi với Tiểu Bình Quả .”
Căn phòng cần tổng vệ sinh một trận lớn, dọn xong ngay . Cũng gần đến giờ ăn trưa, nên cả nhóm quyết định ăn dọn .
Bùi Dữ lấy bàn ghế, ghế sofa để chỗ .
“Trưa nay ăn nướng BBQ nhé.”
Mắt Tiểu Miêu sáng rực, xuống sofa gật đầu liên tục, thèm theo Tiểu Bình Quả nữa mà im chuẩn đồ ăn.
Bộ dạng chờ ăn ngoan ngoãn của cô khiến ai cũng thấy dễ thương.
Ban đầu Ôn Xu thấy dịu dàng, khi cô là Tiểu Miêu, Tiêu Dã và cả Cố Cẩn Hành đều cảm thấy cô giống như đang tự tỏa sáng, đáng yêu vô cùng.