Khi Tiểu Miêu còn đang rối rắm, bọn họ cũng sắp đến gần căn cứ Ăn No.
Trần Thanh lái xe vòng qua một đoạn đường, chạy thêm vài phút nữa thì từ xa thể thấy một tòa nhà cao tầng trông còn khá đơn sơ. Quanh đó tụ tập khá nhiều , tất cả đều trong một khu dân cư đang xây dang dở.
Khu vốn diện tích khá lớn, nhưng là một công trình thiện. Vài ngày tận thế, nó vẫn đang thi công. Sau đó chính phủ yêu cầu dân ngoài nếu cần thiết, công trình cũng dừng . Mãi đến khi nhóm sáng lập căn cứ Ăn No phát hiện nơi , khu dân cư mới tận dụng trở .
Cách khu nhà vài trăm mét, trong xe Trần Thanh ló đầu to:
“Người em, sắp tới khu căn cứ . Mọi cứ sát theo chúng là , nhớ chạy nhanh chút, thì lũ zombie gần đó cũng sẽ lao theo.”
Tiêu Dã giơ tay hiệu “OK”:
“Rõ .”
Sắp đến nơi, Tiểu Miêu bắt đầu căng thẳng.
Nếu biến hình kịp thời, thể sẽ gặp rắc rối.
Bùi Dữ thấy cô bồn chồn thì ôm cô lòng:
“Tiểu Miêu thể biến thành , để Xu Xu tồn tại. Sau khi họ sắp xếp chỗ ở xong, Xu Xu biến về hình mèo cũng .”
Não Tiểu Miêu nghĩ nhiều lắm, lúc vì lo lắng mà quên luôn lý do biến hình đây. Cô ngoan ngoãn gật đầu, dụi cái đầu lông xù .
Bùi Dữ khẽ, cúi xuống hôn lên đầu cô:
“Xu Xu ngoan lắm.”
Xe tấm ngăn giữa hàng ghế và . Lần khi Tiểu Miêu biến thành thì mặc đồ. Bây giờ tình hình gấp gáp, mà gian riêng đồ dự phòng, Bùi Dữ đành lấy tạm một cái khăn trải giường che tạm giữa xe để cô đồ.
Trong lúc sắp xếp, Cố Cẩn Hành cũng cùng Trần Thanh lái xe khu dân cư. Ở cổng khu canh gác, thấy Trần Thanh đưa về thì tò mò xúm xem. Tuy còn giữ cảnh giác, nhưng đa phần là vì tò mò.
Trần Thanh dừng xe, mở cửa bước xuống, :
“Chào mừng đến với căn cứ Ăn No!”
Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã cũng xuống xe, bắt tay thiện với .
Trần Thanh tiếp:
“Không ngờ các thật sự . cứ tưởng các chạy trốn mất cơ!”
Trước đây họ từng gặp vài nhóm sống sót đường, dù chỉ hai nhưng đều từ chối khi mời gia nhập căn cứ. Thời tận thế, ai cũng cảnh giác cao độ. Những chút năng lực và đồng đội đáng tin thường chọn tự sinh tồn, lừa gặp rắc rối trong căn cứ.
Nghe , Cố Cẩn Hành chỉ mỉm .
Nếu thật sự đ.á.n.h , mấy ngàn trong căn cứ cũng chẳng đối thủ của Bùi ca.
Trần Thanh :
“Lão đại bọn còn về. Hay để dẫn các dạo một vòng?”
Cố Cẩn Hành lắc đầu:
“Chờ chút , trong xe còn hai nữa.”
Trần Thanh bất ngờ:
“Hả? tưởng chỉ hai các thôi.”
Vừa lúc đó, cửa xe mở .
Bùi Dữ bước xuống , bế Tiểu Bình Quả đưa cho Cố Cẩn Hành gật đầu chào Trần Thanh. Sau đó, nắm tay Ôn Xu dìu cô xuống xe.
Tiểu Miêu đôi khi khá vụng về, nếu để ý kỹ thì dễ đụng đầu nóc xe. Hôm nay Ôn Xu mặc chiếc váy công chúa màu hồng nhạt, tóc buộc thành búi tròn, gương mặt trắng trẻo xinh xắn, đôi chân thon thả. Vừa thấy đông xung quanh, cô lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y Bùi Dữ, ánh mắt đầy tò mò quan sát .
Lần khi biến hình, tai và đuôi mèo của Tiểu Miêu thể thu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-86-can-cu.html.]
Bùi Dữ thấy cô còn đuôi mèo, định tìm cho cô bộ đồ thoải mái hơn, nhưng thời gian gấp gáp, trong gian chủ yếu là váy, nên đành chịu.
Khi Ôn Xu xuất hiện, khí xung quanh lập tức xôn xao. Ai cũng ngạc nhiên, xuýt xoa, trầm trồ ngoại hình của cô.
Trần Thanh cũng ngây khi thấy khuôn mặt xinh đáng yêu của Ôn Xu.
Nói thật, trải qua nửa năm trong tận thế, từng thấy nuôi thú cưng, cũng từng thấy bỏ cả để sống sót. sống sung túc như nhóm Bùi Dữ thì đúng là đầu tiên thấy.
Trong lúc họ chuyện, những sống sót khác trong khu cũng kéo xem. Đứng phía chủ yếu là nam giới, lưng họ là phụ nữ, trẻ em, già và cả một cô gái đang mang bầu.
Có tiếng bàn tán rì rầm vang lên khắp nơi:
“Trời ơi, họ còn nuôi cả mèo kìa!”
“Là mèo tiến hoá chứ nhỉ? Ghê thật, dám nuôi cả động vật tiến hoá.”
“Cô gái mặc váy kìa, trời nóng thế sợ đen ?”
“Suỵt, nhỏ tiếng thôi, đừng mấy câu kiểu đó để thấy!”
“Mẹ ơi, con chơi với mèo…”
“Con mèo đó to như thế, chắc béo lắm nhỉ? Tốn bao nhiêu đồ ăn .”
“Mọi cẩn thận, dẫn tụi nhỏ về . Mình họ thế nào . Thời buổi ai mà tay dính m.á.u chứ? Nhìn cẩn thận một chút.”
Trong căn cứ chỉ sáu đứa trẻ, đứa lớn nhất mới 14 tuổi, đứa nhỏ nhất còn đang trong bụng .
Khi còn đang bàn tán, một đàn ông cao gầy tiến đến:
“Hôm nay chuyện gì mà tụ tập hết ở đây ? Không ai việc ?”
Vừa thấy tiếng , đám đông lập tức tản .
Trần Thanh thấy đến, lập tức vẫy tay gọi:
“Hạo ca! Có mới! Mau đây quen!”
Chu Hạo thấy Trần Thanh nhiệt tình như , đoán chắc mới đơn giản. Tuy trong lòng phấn khích nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh, bước gần.
Trần Thanh giới thiệu:
“Đây là phụ trách thứ hai trong căn cứ, Chu Hạo. Mọi việc như tiêu diệt zombie, phân phối vật tư đều do lo.”
Chu Hạo chìa tay bắt tay Bùi Dữ:
“Chào , hoan nghênh đến với… căn cứ Ăn No.”
Bùi Dữ bắt tay , :
“Chào , là Bùi Dữ, dị năng hệ lôi. Còn đây là Ôn Xu, hệ thủy.”
Tiểu Miêu nấp lưng Bùi Dữ, chỉ ló nửa mặt . Thấy Chu Hạo , cô do dự cũng nhoẻn nhẹ chào .
Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã cũng tự giới thiệu.
Trần Thanh tròn mắt:
“Wow! Bảo các theo cùng , là giỏi!”
Dị năng hệ băng vốn hiếm, ngờ còn cả hệ lôi và hệ thủy. Hơn nữa còn trai xinh gái như , bảo sống .
là hiếm thấy đội ngũ nào hảo thế !
Chu Hạo là một trong những lãnh đạo căn cứ, giữ chân họ ở . Vì , tạm gác hết việc trong ngày để đích dẫn nhóm Bùi Dữ tham quan căn cứ.